[Dịch]Ác Linh Quốc Gia 2

Chương 45 : Nghĩa trang quỷ vương




Có điều với những chuyện như thế này, trong mắt hắn thì thật hay giả trái lại cũng có mối liên quan không quá lớn, dù sao đi nữa thì hắn cũng không thật sự muốn thực hiện lời hứa của mình, tỏ ra tốt bụng mà buông tha cho một con quỷ vật giết chóc tàn nhẫn.

"Giữa mày với những con quỷ vật khác kia có liên hệ với nhau sao? Hoặc là nói, giữa những con quỷ vật như bọn bây có mối liên kết sao?"

"Không có liên kết gì, bọn ta lấy tư cách là kẻ hủy diệt chắc chắn là sẽ không có bất kỳ tình cảm hay cảm xúc gì, giữa hai bên lại càng không có bất kỳ trao đổi gì với nhau.

Kẻ hủy diệt mạnh mẽ sẽ thông qua cắn nuốt những kẻ hủy diệt nhỏ yếu hơn để trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn, cho nên nếu như ta đụng phải một kẻ hủy diệt mạnh hơn so với ta, ta sẽ bị đối phương trực tiếp nuốt trọn."

Hạ Thiên Kỳ nghe đến đây, trong lòng đột nhiên có chút lạnh cả người, bởi vì những lời này nghe vào giống như đang nói đến chính hắn vậy.

Bây giờ không phải hắn cũng đang dựa vào nuốt chửng những con ác quỷ nhỏ yếu hơn so với mình, sau đó chiếm đoạt năng lực để trở nên mạnh mẽ hơn hay sao?

Hạ Thiên Kỳ chưa từng suy nghĩ quá nhiều về những chuyện như vậy, dù sao thì hắn bây giờ vốn dĩ cũng không quá mức để ý đến cách thức trưởng thành, hơn nữa đối tượng mà hắn nuốt chửng chính là quỷ vật, cũng không phải là những loài giống như những người vô tội kia, nếu như nói cho dễ nghe một chút thì xem như là vì dân trừ hại đấy chứ.

"Trước khi ngươi tiến vào hư vô, thật sự đến một chút ký ức ngươi cũng không có sao?

Rốt cuộc ai là người bắt ngươi nhốt vào, là ai hạ lệnh cho các ngươi đi phá hoại, những chuyện này người cũng hoàn toàn không biết gì cả hay sao?"

"Đúng vậy, ta hoàn toàn không có bất kỳ ấn tượng gì.

Có một số thứ ta có thể nhớ lại được thì lại giống như là đến từ bản năng, thật sự ta cũng rất ghét cái cảm giác này, bởi vì ta hoàn toàn bị điều khiển như một con rối gỗ."

Nữ quỷ nói đến chỗ này, giọng nói lại khàn khàn thêm một chút.

"Ngươi có tên chữ sao?"

"Ta tự đặt cho ta một cái tên, gọi là Tiểu Như. Thế nhưng cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì phàm là những kẻ biết cái tên này đều bị ta giết chết."

Nữ quỷ tên Tiểu Như nói đến đây thì nó đột nhiên giống như bị một lực lượng vô hình nào đó điều khiển, há miệng nhắm về phía Hạ Thiên Kỳ rồi liên tục gào thét thành một chuỗi tiếng quỷ kêu vô cùng chói tai, sau đó khuôn mặt dần trở nên vặn vẹo dữ tợn, cả thân thể bắt đầu giằng co bên trong quỷ vực vây khốn nó.

Hạ Thiên Kỳ đứng bên cạnh quan sát một hồi lâu, hiển nhiên nữ quỷ này thật sự giống như những gì nó vừa mới thuật lại, bị cái ý chí giết chóc phá hoại trong cơ thể thao túng.

"Mặc dù ta vẫn có một chút đồng cảm với ngươi, thế nhưng ta vẫn không có cách nào buông tha cho ngươi."

Hạ Thiên Kỳ chậm rãi đi đến bên người nữ quỷ, sau đó khởi động khả năng dung hợp rồi từng chút một hút nữ quỷ vào trong thân thể hắn.

Sau khi nữ quỷ bị hắn hút vào trong thân thể rồi thì lại tạo thành một cái kén quỷ, sau đó cái kén quỷ này sẽ dần dần tan rã trong quỷ dịch, mãi cho đến khi bị hắn hoàn toàn hấp thu mới thôi.

Mà bên cạnh nó còn có một cái kén quỷ rất nhỏ, đó chính là hai cái mặt quỷ mà lần trước hắn dung hợp kia, hôm nay cũng chỉ còn lại có một cái.

Đợi đến sau khi dung hợp thuận lợi rồi, trong lòng Hạ Thiên Kỳ cũng không chịu được mà dâng lên chút phiền muộn.

Con nữ quỷ này chắc chắn là thuộc về ngoại tộc giữa những con quỷ vật khác, đây cũng là lần đầu tiên hắn sinh ra thương cảm với một con quỷ vật.

Vốn tưởng rằng loài quỷ vật trời sinh đả thích giết chóc, thế nhưng sau khi nghe nữ quý nói hết ra thì hắn lại không khỏi nghĩ đến rằng, nếu như đổi lại là tự bản thân mình đang giữa lời nguyền rủa, không chém giết thì sẽ chết, như vậy hắn sẽ chọn từ chối sao?

Đáp án hiển nhiên là sẽ không.

Kể từ sau khi đi đến khu vực thứ hai này đến sau đó, mặc dù hoàn cảnh ban đầu ở nơi này khiến cho hắn có chút khó thích ứng được, thế nhưng sau khi đã thích ứng được rồi, hắn phát hiện ra cũng giống như một mặt đen tối khác của thế giới vậy, hoàn toàn kích phát đến sâu trong nội tâm hắn.

Khiến cho cái gọi là quyền lực này, hắn cũng trở nên càng thêm khát vọng hơn nữa.

Chỉ có điều trong lòng của hắn biết rất rõ ràng, tuy hắn bây giờ có thể xem như là xuôi gió xuôi nước, không còn bị quỷ vật truy sát đến mức phóng lên trời không có đường mà chui xuống đất cũng không có cửa, đó là bởi vì nơi này chỉ là khu vực bên ngoài của khu vực thứ hai, là đất dừng chân của một số nhân vật tiểu tốt không thể đi vào bên trong mà thôi.

Hắn vẫn còn chưa đụng phải các cấp cao của liên minh quân phản loạn, hay hoặc là những thiên tài của Minh Phủ ở trong khu vực bên trong kia.

Cho nên đối với việc đi đến nơi này mà không phải thông qua khảo hạch giám đốc để tiến vào khu vực bên trong, hiện tại có thể xem như hắn có chút may mắn.

Nếu không thì với tính tình của hắn, nếu như phải ở lại khu vực bên trong chịu bị thua thiệt, thì khó tránh khỏi sẽ liều mạng xúc phạm đến đối phương, khó nói có phải bây giờ đã ngỏm rồi hay không.

Cho nên hắn đặc biệt lo lắng cho Lãnh Nguyệt đang ở bên kia, vì đừng thấy Lãnh Nguyệt mỗi ngày không nói tiếng nào, nhưng không một ai so với hắn rõ ràng hơn, nếu Lãnh Nguyệt rơi vào cảnh cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, tuyệt đối sẽ trở thành một phần tử rất hiếu chiến.

Bên này hắn là thuộc về thà làm đầu gà không làm đuôi phượng, mà Lãnh Nguyệt bên kia thì rõ ràng cho thấy là đang thà làm đuôi phượng không làm đầu gà.

Nói riêng về tình cảnh khó khăn, bên này hắn vẫn thua kém hơn nhiều.

Thế nhưng hắn có lo lắng cũng không có biện pháp gì, ai bảo bây giờ hắn còn chưa có đủ năng lực để kêu gào thẳng lên tam đại Minh Phủ và liên minh quân phản loạn chứ.

Cho nên lúc này cũng chỉ có thể tạm thời dẹp cái lo lắng qua một bên, trước tiên cứ chuyên tâm phát triển bản thân mình, để bản thân trưởng thành hơn nữa rồi sẽ nói sau.

Không có sức mạnh, chỉ bằng vào một bầu nhiệt huyết, thì hoàn toàn không có cách nào hòa nhập được với cái khu vực thứ hai này.

Bên này hắn vừa mới giải quyết xong sự kiện lần này rồi quay trở lại nơi ở, bên kia Tăng Vũ lại nhận được một thông tin, vội vàng gọi điện thoại qua cho hắn, sau một màn cảm ơn phát ra từ tận nội tâm, lúc này lại muốn mời hắn đi ăn cơm, bất quá lần này hắn cũng không có đi, mà là muốn ăn thức ăn nhanh, tùy tiện ăn hai món.

Vừa mới cầm thức ăn nhanh ăn xong, bên kia Trần Sinh đã gọi điện thoại đến.

Hạ Thiên Kỳ không biết Trần Sinh đột nhiên gọi điện thoại đến tìm hắn để làm gì, sau khi nhấn nút nghe thì nhàn nhạt hỏi:

"Chuyện gì?"

"Giám đốc Hạ, vừa rồi ở quảng trường Thanh Hải bên kia cho người đến đây nói vừa mới phát hiện ra một nghĩa trang quỷ vương bị nghiền nát, muốn đề nghị tôi đi đến nơi đó."

"Nghĩa trang quỷ vương? Khu vực thứ ba?"

"Không phải, chính là một không gian do quỷ vương sáng tạo nên, trong hai ngày này đã xuất hiện ở một vị trí tiếp giáp giữa quảng trường Thanh Hải và quảng trường Hồng Sơn, đại khái là hai quỷ vực bị vỡ nát hợp lại cùng một chỗ, bọn họ nghi ngờ bên trong có lẽ đã từng xảy ra đại chiến giữa quỷ vương, có lẽ sẽ có tàn chi quỷ vương nằm ở đó, hay hoặc là một số loại đồ vật pháp khí gì đó, cho nên mới sai người đến tận nơi hỏi tôi có hứng thú gì với lần này hay không.

Giám đốc Hạ anh cũng đã biết rồi, thiên bẩm của tôi rất kém cỏi, đến tận bây giờ vẫn còn chưa dung hợp được tàn chi của quỷ vương, cho nên tôi muốn đi đến đó thử thời vận một chút.

Nếu như có thể tìm được một hoặc hai đầu ngón tay của quỷ vương, vậy thì tôi có thể dung hợp được chúng.

Thế nhưng người biết được tin tức này chắc chắn không chỉ có chúng ta, tôi nghĩ một số người của quảng trường khác cũng sẽ đi, thực lực của tôi có hạn là một chuyện, quan trọng nhất chính là, giám đốc Hạ có thể nhân cơ hội này để kết giao với bọn hắn một chút, sau này cũng thuận lợi cho bước tiếp theo trong kế hoạch của chúng ta."

"Tàn chi quỷ vương?"

Hạ Thiên Kỳ cân nhắc trong lòng một chút, trên thực tế trước đó hắn đã từng nảy sinh ý nghĩ muốn dựa vào nuốt chủng một số tàn chi của quỷ vương để khiến thực lực của mình tăng lên thêm một bước nữa.

Chỉ có điều giai đoạn hiện tạu thực lực của hắn vẫn còn chưa tiến vào cấp quỷ vương, thế cho nên hắn cũng không thể sử dụng năng lực nuốt chửng, thế nhưng nếu như lấy được mấy cái, sau đó dự trữ lại, đợi đến sau này có cơ hội sẽ nuốt vào, trái lại vẫn có thể xem là một cơ hội tốt.

Mặc dù không có được tàn chi của quỷ vương, như cũng giống như những gì Trần Sinh nói như vậy, đi đến đó quan sát một chút cũng là tốt.

Bởi vì hắn nhớ rất rõ quảng trường Thanh Hải và quảng trường Hồng Sơn bên kia cách bọn họ bên này cũng không gần, những quảng trường kéo dài giữa hai bên cũng có chùng mười mấy.

Nếu như tạm thời đánh không lại đi, vậy thì kết hợp lại chắc chắn là cách thức vô cùng tốt.

Cho nên về tình hay về lý cũng cần phải đi đến đó thử thời vận một chút.

"Thế này đi, bây giờ anh ở lại quảng trường Quang Ảnh chờ tôi, bây giờ tôi sẽ quay về ngay, cụ thể thế nào thì chờ tôi quay về rồi sẽ bàn sau."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.