Demo truyện convert

Chương 2 : Thần thông




Dược sư nói ra suy nghĩ của riêng mình: "Cho nó uống nhiều linh huyết, liều mạng uống! Mỗi lần uống đều có thể tăng thể chất của nó lên một ít, uống đủ nhiều thì tuy không thể kích phát được linh thể, nhưng tố chất của thân thể kia chắc chắn lợi hại hơn linh thể!"

"Một đấm đấm chết rồng."

Thôn trưởng cười nói: "Nhất định có thể hù chết mấy tên khốn bên ngoài Đại Khư."

Hai người nhìn nhau cười, dược sư bước ra khỏi phòng, khép cửa lại.

Ngày thứ hai, các thôn dân lại xách tới vài con Thiết Cốt hổ, Thanh Giao xà, Lôi điểu và Kim quy, những ông lão bà lão này đã có mục tiêu nên vô cùng nhiệt tình, thế nhưng điều này lại chọc giận dược sư: "Một lần cho nó uống nhiều linh huyết như vậy, các ngươi muốn nó bể bụng mà chết hả!"

Thợ rèn câm kéo tới hai con Lôi điểu nhếch miệng cười khà khà, trong miệng không có lưỡi.

"Mục nhi có thể chịu đựng được!" Tư bà bà rất tin tưởng Tần Mục.

Dược sư lườm bọn họ một cái nhưng cũng không nói gì thêm, lấy trứng côn trùng ra tiếp tục điều chế máu, tuy nhiên vẫn xảy ra chuyện. Lần này máu của Tứ linh hơi nhiều, sau khi uống vào, thân thể Tần Mục bắt đầu bành trướng, phồng lên làm cho mấy ông lão bà lão vô cùng lo lắng, sợ hắn sẽ bị nổ tung.

Dược sư lấy ra mấy cây châm bạc rỗng ruột, cắm lên lưng và thiên linh cái của Tần Mục, chỉ thấy từng tia khí xanh, đỏ, tím thoát ra từ lỗ hổng của những cây châm bạc đó.

Sau một lát, châm bạc đã không còn phun khí, dược sư gỡ châm xuống, lại trừng mấy ông lão bà lão một cái: "Từ từ từng bước từng bước một, các ngươi muốn nó một hơi ăn cho mập thì chỉ có thể khiến nó bể bụng mà chết! Bây giờ nó còn chưa tiêu hóa hết, các ngươi có việc để làm rồi, lát nữa đồ tể luyện đao với nó, Mã gia luyện quyền, tên què dạy cước pháp, giúp nó tiêu hóa."

"Mục nhi, tới luyện đao thôi."

Hai tay đồ tể chống đất, rồi cứ thế nhảy lên, rơi trên một cái cọc gỗ, ông đã mất nửa người dưới, nửa thân trên rơi vào cọc gỗ, cao gần bằng Tần Mục.

Hai tay đồ tể nắm chặt hai cái dao mổ lợn, nhưng khác với dao mổ lợn thông thường, dao mổ lợn thông thường dài không tới một thước, chuôi tròn bằng gỗ, lưỡi dao hình cầu tựa như mặt trăng bị cắt mất ba phần tư.

Mà dao mổ lợn trong tay đồ tể tuy hình dáng giống dao mổ lợn bình thường, nhưng lớn hơn nhiều, dài ba thước hai, sống đao dày, lưỡi dao mỏng, mài sáng bóng, hai con dao hợp lại với nhau tựa như hai cánh cửa hình vòng cung, lớn đến đáng sợ.

Mà dao mổ lợn trong tay Tần Mục cũng tương tự, nhưng chỉ có một cái, vô cùng nặng, chừng hai mươi cân.

Thiếu niên (Tần Mục) bình thường chỉ có thể xách nổi một con dao, nhưng từ khi uống máu Tứ Linh thì khí lực lớn hơn trước rất nhiều, một tay cầm dao mổ lợn cũng không còn cảm thấy nặng nề nữa.

"Đồ gia gia, ông cẩn thận nghe!"

Tần Mục cầm dao trong tay lao tới đồ tể trên cọc gỗ. Đồ tể cười ha hả, tuy chỉ còn nửa người nhưng vẫn lộ rõ hào khí can vân.

Dạ Chiến Liên Thành Phong Vũ!

Một đao của Tần Mục bay trên phạt dưới, bước chân di động, chém về hướng đồ tể, ánh đao càng lúc càng nhanh, tiếng gió rít gào, liền lạc thành một mảnh.

"Chậm! Chậm! Con quá chậm rồi!"

Đồ tể hô to gọi nhỏ, hai con dao bay vèo vèo, âm thanh tấn công leng keng leng keng như mưa rơi xối xả, lạnh lùng nói: "Nhanh! Nhanh hơn nữa! Dao mổ lợn của con còn có thể nhanh hơn! Một chiêu Dạ Chiến Liên Thành Phong Vũ này chính là phải nhanh, dao mổ lợn phải nhanh như mưa bão trong đêm tối, rơi khắp toàn thành! Lại nhanh hơn một chút cho ta!"

Ánh đao càng nhanh hơn, tựa như nhiều con rồng bạc tuần tra, lui tới trên dưới trái phải cọc gỗ, tiếng gió càng lúc càng lớn, đao khí xì xì xen lẫn trong tiếng gió, lúc rơi xuống đất lập tức làm cho mặt đất đột nhiên nhiều thêm từng vệt từng vệt nứt nẻ.

Đó là vết đao.

"Rất tốt, chính là phải nhanh như vậy! Đao của con càng nhanh, đao khí sẽ càng mạnh. Thế nhưng con vẫn còn chưa đủ nhanh, phải nhanh đến độ như ngọn lửa bùng cháy, bùng cháy không ngừng!"

Đồ tể như điên như cuồng, hai tay múa đao khiến Tần Mục hoa cả mắt, kêu lên: "Bùng cháy! Bùng cháy! Hãy cho đao của con bùng cháy, khí của con bùng cháy, tinh thần con bùng cháy. Bùng cháy xong tất thành thần thông!"

Phù --------

Đao của ông cắt qua, ma sát cùng không khí, vậy mà vù vù bốc cháy lên, hai con dao lúc này tựa như hai con rồng lửa đang lui tới qua lại, càng lúc càng kinh người.

Rồng lửa lao thẳng vào Tần Mục, ngay lúc Tần Mục không thể chống cự được thì đột nhiên rồng lửa phóng thẳng lên trời, xé rách màn đêm đang bao phủ Tàn Lão thôn, vô cùng kinh khủng.

Tần Mục ngẩn ngơ, đao của đồ tể thật đáng sợ. Hết chương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.