Đệ Nhất Lang Vương

Chương 211: Lại gặp Vương Huệ




Lại vài phút nữa trôi qua, Dương Cẩm Tú cuối cùng cũng bước ra từ cửa thang máy.

Nhìn Vu Kiệt và Trịnh Long thì thầm to nhỏ từ xa, cô hừ nhẹ một tiếng rồi bước nhanh đến chỗ Vu Kiệt.

“Anh à, anh lại cùng Trịnh Long nói gì sau lưng em đấy?”, vừa nói cô vừa đưa tay ra khẽ nhéo vào giữa eo Vu Kiệt.

"Không có gì!"

Thắt lưng Vu Kiệt bị đau, nhưng anh vẫn cố chịu đựng, ngừng một lúc rồi lại nói: "Đúng rồi Cẩm Tú, e là lát nữa anh không thể đi mua lễ phục cùng em được. Anh cần phải giải quyết một số chuyện, hay là..."

Vu Kiệt suy nghĩ một lúc, buổi tiệc bắt đầu vào buổi tối vừa hay ban ngày còn có chút thời gian đi Long Môn xử lý, một là tìm người đã đấm Trịnh Long kia và muốn nghe một lời giải thích, hai là anh muốn xem thử cái gọi là Long Môn, nơi tập trung tất cả các cường giả trên toàn quốc rốt cuộc trông như thế nào!

Nhưng nếu đi Long Môn thì anh không thể đi mua sắm cùng Dương Cẩm Tú.

Lúc đang suy nghĩ, Dương Cẩm Tú có vẻ hơi thất vọng, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại vẻ mặt tươi cười nói: "Không sao đâu, nếu có việc gì thì anh cứ đi trước đi. Em biết kích cỡ của anh, đến lúc đó em sẽ chọn giúp anh!"

"Thực xin lỗi Cẩm Tú, đợi xử lý chuyện của Trịnh Long xong xuôi, anh sẽ cùng em đi dạo một vòng khắp thủ đô!"

"Đây là chính anh nói đó!"

Đôi môi nhỏ nhắn của Dương Cẩm Tú cong lên: "Anh mà để em leo cây thì em sẽ dùng nắm đấm nhỏ này đấm chết anh!"

"Hahaha..."

“Không đâu, có khi nào anh nói dối em đâu chứ”. Vu Kiệt nói xong, ánh mắt đầy thâm tình nhìn người con gái trước mặt.

Từ nhỏ đến lớn, đây là người con gái đầu tiên khiến anh buông bỏ tất cả mọi thứ, tốn nhiều công sức chỉ để thấy cô ấy cười.

Đồng thời, đây cũng là cô gái đầu tiên mà anh từng thật lòng đối đãi.

Cả đời này, anh sẽ không bao giờ thất hứa!

“Ngoan, đợi anh xử lý xong việc này thì liền đến tìm em”. Vừa nói anh vừa đưa hai tay ra chủ động ôm Dương Cẩm Tú vào lòng.

Cái ôm này...

Dương Cẩm Tú đỏ mặt, cả người lập tức trở nên lúng túng.

Một phút sau, Vu Kiệt buông ra: "Được rồi, cũng muộn rồi, xe đã đến đợi ở trước cửa rồi, anh đi trước nhé, Cẩm Tú em ngồi chiếc xe này đi đi!"

"Vâng...vâng...", Dương Cẩm Tú vẫn là có chút không phản ứng kịp, nói chuyện cũng chậm đi nửa nhịp.

Ngay sau đó, Vu Kiệt và Trịnh Long liền rời khỏi khách sạn, lập tức đi về hướng Long Môn trong lời đồn theo tin tức và địa chỉ do Mật Điệp Tư gửi đến.

Nhìn hai người bọn họ biến mất trên đường phố dần theo những đốm đen nhỏ, cảm xúc của Dương Cẩm Tú bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng trong lòng vẫn có chút buồn, nếu ông chú có thể cùng cô đi mua quần áo...thì tốt biết mấy?

Đáng tiếc…

Dương Cẩm Tú thở dài, cô không phải là loại con gái không hiểu chuyện hay thích gây sự, cô hiểu rõ Vu Kiệt trở về nhà họ Lý ắt hẳn có rất nhiều việc phải làm.

Cô vốn xuất thân từ gia tộc hạng hai họ Dương ở Ninh Thành, cũng là người của tầng lớp thượng lưu.

Nhớ lại lúc trước lần đầu tiên gặp Vu Kiệt, cô cũng không thể không cảm thán rằng số phận thật trớ trêu, duyên phận quá trùng hợp, ai có thể ngờ rằng nhân viên tạp vụ vừa mới gia nhập vào tập đoàn Cao Thị vài tuần trước lại trở thành cậu chủ nhà họ Lý giàu có tiếng tăm bậc nhất thủ đô quốc gia!

"Cô Dương..."

Trong lúc cô đang nhớ lại quá khứ, thì ông Trần, tài xế được nhà họ Lý đặc biệt cử đến đưa đón Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú, đến gần chào hỏi một cách kính trọng.

"À...", Dương Cẩm Tú giờ mới phản ứng lại.

"Ngại quá!"

"Không sao, cô Dương, bây giờ cũng muộn rồi, chúng ta đến cửa hàng Kuyue phía trước đi! Người trong tập đoàn đã thông báo cho bọn họ trước rồi".

Ông Trần cười nói.

"Vâng".

Nói xong Dương Cẩm Tú lên xe rồi đi đến cửa hàng Kuyue phía trước.

...

...

Kuyue là thương hiệu trong thị trường hàng xa xỉ cao cấp trực thuộc tập đoàn Lý Thị, trụ sở chính quy tụ các giám đốc và nhà thiết kế từ một số tập đoàn kinh doanh hàng xa xỉ nổi tiếng. Chỉ trong hai năm ngắn ngủi đã lập kỷ lục doanh số hàng năm trên 10 tỷ đồng!

Các sản phẩm bao gồm túi xách, trang sức, nhẫn, quần áo...rất được các người có tên tuổi ở tầng lớp thượng lưu ưa chuộng và yêu thích.

Tất nhiên, con số hàng chục tỷ chỉ như phần trên của tảng băng trước khối tài sản khổng lồ của nhà họ Lý, nhưng đối với những người trong ngành này mà nói, đó quả thực là một đột phá rất lớn.

Đồng thời, do doanh số và sản lượng của Kuyue tăng nhanh, danh tiếng của hãng cũng ngày càng lan xa hơn. Hiện nay, nhiều phụ nữ ở độ tuổi từ 20 đến 40 tuổi lấy việc việc mua hàng của Kuyue như một biểu tượng thời trang để chứng tỏ thân phận của mình không tầm thường.

Còn lý do tại sao lại nói như vậy?

Đó chính là nhờ vào mô hình hoạt động độc đáo của Kuyue.

Mỗi sản phẩm của Kuyue chỉ sản xuất 20 chiếc, mà còn là phạm vi trên toàn thế giới!

Nói cách khác, mỗi sản phẩm của Kuyue đều là phiên bản giới hạn cho nên đã tạo thành hiệu quả “vật hiếm là vật quý”!

Một số người nếu yêu thích một sản phẩm nào đó thì dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được.

Chỉ những người có lai lịch phi thường mới có thể đặt trước một thời gian, trước khi sản phẩm được tung ra thị trường.

Ngồi trong góc khuất của một quán cà phê ở quảng trường Tây Nam của trung tâm thành phố, Vương Huệ mặc một chiếc váy đen trị giá năm mươi ngàn, đi một đôi giày cao gót màu đỏ, tay đang khuấy cà phê và nhìn về phía trước. Ánh mắt đầy thâm tình nhìn thanh niên mặc tây phục.

"Huệ Huệ, thật tốt khi em đã suy nghĩ thông suốt. Thế nào? Em có muốn trở thành người phụ nữ của anh không?", thanh niên đó tên là Lưu Hải, cậu hai nhà họ Lưu một gia tộc hạng hai ở thủ đô, chuyên kinh doanh câu lạc bộ xe hơi hạng sang.

Hắn hơi hất cằm lên trông vô cùng kiêu ngạo. Trong mắt hắn, trên đời này không có người phụ nữ nào mà hắn không chinh phục được cả, người phụ nữ trước mặt tên Vương Huệ này chính là người mà hắn đã nhìn trúng mấy ngày trước!

Chỉ là hắn không ngờ ngày hôm sau Vương Huệ liền đến Giang Thành đi cùng cậu chủ của một gia tộc nhỏ nào đó. Hắn tức giận đến nỗi ngay hôm đó đã tiết lộ thân phận của mình với Vương Huệ và đưa ra vô số điều kiện khiến người ta không thể từ chối được để khiến cô ta trở lại làm người phụ nữa của hắn.

Thậm chí hắn còn đánh cược với anh trai của mình!

Có điều hắn có vẻ đã đoán đúng!

Vương Huệ này đã trở về rồi, còn chủ động hẹn mình gặp mặt nữa.

"Xem anh nói kìa, em trở lại… không phải chính là vì anh sao...", nói xong Vương Huệ nháy mắt một cái, bàn tay nhỏ nhè nhẹ đặt lên lưng Lưu Hải.

Vuốt ve!

Xoẹt!

Ngay lúc đó ngọn lửa trong lòng Lưu Hải lập tức bùng cháy, hắn cười lớn: "Được, được rồi, vậy thì đến đây ngồi bên cạnh anh nào!"

“Vâng thưa anh Lưu!”, Vương Huệ rất ngoan ngoãn đứng lên đi đến ngồi trên sô pha cạnh Lưu Hải.

Vẻ mặt đang cười rất tươi!

Nhưng trong lòng thì đang chán ghét cực độ!

Nếu không phải vì muốn giẫm chết cái ả tiện nhân Dương Cẩm Tú kia, cô ta mới không thèm ở cùng với loại cậu chủ ngu ngốc này.

Cứ nghĩ về những gì Dương Cẩm Tú đã nói với nhân viên ở cục cảnh sát Giang Thành: Không quen!

Cô ta liền tràn đầy căm hận!

Thực sự nghĩ rằng bạn trai của mình có quan hệ với nhà họ Đổng thì huênh hoang lắm?

Quay mặt liền không nhận?

Giả vờ cái gì chứ?

Nhà họ Đổng kia đứng trước mặt những gia tộc từ hạng hai trở lên ở thủ đô cũng chỉ là em út mà thôi!

Cô ta nghĩ thầm như vậy, giống như một con mèo nhỏ tìm được một chỗ dữa vững chắc, nói: "Anh Lưu, anh xem bây giờ em đã là người phụ nữ của anh rồi, anh có muốn...mua cho em một bộ lễ phục không? Trên lầu vừa hay có cửa hàng của Kuyue, không phải anh nói tối nay sẽ đưa em đi dự tiệc sao? "

“Ơ, đúng vậy!”, Lưu Hải đột nhiên vỗ đùi cô ta một cái, nắm lấy tay cô ta: “Đi, chúng ta bây giờ đi mua”.

Dứt lời, Lưu Hải liền đưa cô ta lên tầng trên.

Vài phút sau, bọn họ bước ra khỏi thang máy.

Cũng chính ngay khi Vương Huệ đi theo Lưu Hải đến cửa hàng Kuyue thì một bóng người đột nhiên lọt vào tầm mắt của cô ta.

Gương mặt quen thuộc!

Phong cách trang điểm quen thuộc!

"Dương Cẩm Tú?"

Cách đó vài mét, Dương Cẩm Tú đến đây một mình.

Nghe thấy giọng nói của Vương Huệ, cô khẽ giật mình, quay đầu lại, ánh mắt bỗng trở nên lạnh lùng: "Lại là cô?"

- ---------------------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.