Dâm Ma

Chương 63: Vô Nhai Tử




Lúc này A Tử củng đi đến Tô Tinh Hà mà đưa tay lên hắn đỉnh đầu , bắt đầu vận Bắc Minh Thần Công hấp thu lấy nội lực , còn phân thân Dương Thần đứng kế bên đề phòng lấy , vì còn một lão già hơn nửa nha.

Mà Dương Thần thì nhìn căn nhà gỗ cười nói "" Ha ha Vô Nhai Tử đồ đệ đồ tôn , bị đánh bị giết ngươi thật có thể nhịn được nha , làm ta bái phục không thôi "

"" Ngươi cái này tặc tử , ruốt cuộc muốn gì " Từ trong căn nhà gỗ tiếng nói già nua vang lên.

"" Ha ha không muốn gì , chỉ bắt ngươi cho nữ nhân ta hút nội lực , cùng với thân thể ngươi củng có chút tác dụng với ta nha " Dương Thần cười nói ra đầy khinh thường.

"" Hừ ngươi có bản sự thì có thể vào bắt ta thử " Vô Nhai Tử củng không tỏ ra thái độ gì , thông thả mà nói.

"" Tốt nha , ta củng có ý định này " Dương Thần nói nhìn qua phân thân , phân thân hiểu ý nhúng người một cái bay vọt vào trong nhà gỗ.

"" Ầm ầm , phanh phanh ....."

Trong căn nhà gỗ không ngừng phát ra tiếng đánh nhau kịch liệt , thì tiếng nói phân thân vang lên.

"" Thật không ngờ ngươi bị tàn phế như vậy , mà thực lực củng rất mạnh nha "

"" Hừ ta củng không ngờ , trên đời này ta gặp được một trẻ tuổi võ công cao như vậy " Vô Nhai Tử thầm than một tiếng.

Củng không lâu thì "" Ầm " một tiếng nóc nhà gỗ bay tứ tung , phân thân tay nắm lấy cổ áo Vô Nhai Tử đã nửa sống nửa chết bay ra , ném hắn đến A Tử rồi tan ra vào trong lại bản thể.

A Tử củng đã hấp thu song nội lực của Tô Tinh Hà hắn củng bất tỉnh , lại đưa mắt nhìn Vô Nhai Tử lộ ra tham lam , vì nàng biết tên này rất trâu bò , nhưng nàng củng không có hấp thu liền mà đưa mắt nhìn Dương Thần.

"" Ha ha , hắn là lần này ta cho nàng mà " Dương Thần gật đầu rất hài lòng về A Tử hiểu chuyện.

"" Cảm ơn lão công " A Tử nhẹ hôn gió một cái củng hấp thu Vô Nhai Tử nội lực.

Không lâu thì A Tử hấp thu hết nội lực Vô Nhai Tử , mà Vô Nhai Tử củng hấp hối sắp chết thì Dương Thần , tay nhẹ hiện ra một vòng nhàng nhạt ánh sáng xanh , mà ở kế bên Thạnh Thanh Lộ và A Tử củng cảm giác được sinh mệnh lực từ trong ánh sáng đó.

Dương Thần nhẹ đánh vào thân thể Vô Nhai Tử , làm hắn từ suy yếu củng bắt đầu trở lại bình thường lấy , nhưng củng ngất đi.

Dương Thần đứng lên buôn ra Thạnh Thanh Lộ , đi đến Vô Nhai Tử lại đánh vào hắn vài chổ , đó là nguyệt ngứa và nguyệt cười , sẽ làm hắn ngứa đến tận sương càng rãi càng ngứa , mà hắn đau đớn thì khóc không được , chỉ cười không ngừng lấy.

Làm song hết thảy Dương Thần điểm nhẹ hư không , thì cổng không gian hiện ra từ chổ hắn đến phòng củi đã từng nhốt Đoàn Dự , song một cước đá hắn bay vào.

Dương Thân nhẹ truyền âm báo cho chúng nữ , để chúng nữ không biết đến Yến Tử Ổ làm chuyện tốt gì.

"" Thôi chúng ta củng nên về Mãng Đà Sơn Trang thôi , đến đó ta cho nàng một kinh hỉ nha " Dương Thần nhìn công việc đã song , quay qua nhìn A Tử nói.

A Tử lúc này nào nghe được Dương Thần nói gì , vì nàng hấp thu được nội lực của Vô Nhai Tử nên đạt đến Hậu Thiên Trung Kỳ cao thủ.

A Tử hưng phấn không ngừng vung chưởng lúc độc lúc băng , đánh ra không ngừng vào ngọn núi gần đó mà cười to không ngừng.

Mà rốt cuộc A Tử củng lấy lại tinh thần nghe được Dương Thần nói , củng không trả lời mà bàn tay hiện lên băng sương , chân thì dùng Lăng Ba Vi Bộ hướng hắn đánh tới.

Dương Thần nhìn A Tử đánh tới miệng cười te téc , khuôn mặc ngạo kiều khiêu khích lấy , Dương Thần nhìn trong lòng buồn cười nhưng bên ngoài tỏ ra rất nguy hiểm.

Khi A Tử đánh đến thì sau lưng hắn xuất ra cái ghế ngồi xuống , tay củng bắt được cổ tay nàng một kéo , làm A Tử mất thăng bằng nằm xấp lên đùi của hằn mông củng nâng lên.

Dương Thần đưa tay lên " ba " một cái vào mông nàng.

" Ư đau , lão công tha ta , xin lỗi không dám nửa hu hu " A Tử bị đánh một cái củng hơi đau , mới biết mình làm một chuyện ngu xuẩn , hai mắt rưng rưng cầu xin Dương Thần.

Dương Thần nhìn giả bộ đáng thương A Tử , củng không nở đánh nửa đành phải xoa xoa nhẹ lấy bờ mông nàng.

Mà A Tử nhìn Dương Thần chiều chuộng minh , vui vẽ vương người tới cùng Dương Thần hôn thành một đoàn , mà Thạnh Thanh Lộ thấy hết cả hai biểu hiện , biết Dương Thần thương yêu nữ nhân của mình , nhìn A Tử đầy ước ao củng chờ mong sau này , một hồi thì Dương Thần và A Tử tách ra thì ba người củng bắt đầu lên đường về Sơn Trang , còn Tô Tinh Hà , Thạnh Thanh Lộ cho một căn hộ chăm xóc lấy và cho một mớ vàng bạc.

Củng đủ căn hộ và Tô Tinh Hà sống cả đời thoải mái , nên nàng củng yên tâm về sư phụ mình mà đi theo Dương Thần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.