(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi thật sự làm tình với nhau, Sở Bỉnh Văn và Lý Cẩn Du giống như hiểu rõ lòng nhau, đạt được thỏa thuận kỳ quái đó. Mặc dù không xác nhận bằng lời nhưng hai người đều duy trì im lặng đối với chuyện phát sinh hôm đó.
Hơn nữa đều tâm linh tương thông cho rằng rất định còn có lần tiếp theo.
Lý Cẩn Du tìm trong di động của mẹ số điện thoại của Sở Bỉnh Văn, thử tra trên thanh tìm kiếm ở Wechat thật sự hiển thị một tài khoản.
Tên tài khoản là “Từ lệnh hữu phỉ”*, ảnh đại diện chính là hình anh, trong ảnh anh dựa vào bên tường, nhìn qua có lẽ là khi cười với ống kính thì bị chụp hình.
*Từ lệnh hữu phỉ: Hiểu nôm na là đối nhân xử thế lịch thiệp.
Cười vui vẻ như vậy, không biết là cô gái nào chụp cho anh. Lý Cẩn Du oán thầm nói.
Cô khó chịu thì khó chịu nhưng mà không dễ dàng gì mới kiếm được WeChat của anh, thêm vì vẫn phải thêm. Lý Cẩn Du ấn thêm bạn tốt
nhưng khi thấy dòng tin nhắn xác nhận lời mời cô lại lên ý tưởng xấu. Cô suy nghĩ hồi lâu, gõ mấy chữ lên: “Anh đẹp trai, chat s*x không?” Gửi đi không lâu, Sở Bỉnh Văn đã chấp nhận và gửi tin nhắn.
“Bao nhiêu tiền?”
Lý Cẩn Du không khỏi thuận theo lời anh diễn tới cùng. “Hai trăm một giờ.”
Đợi một lát, đầu bên kia gửi tin nhắn qua. “Dáng người đẹp chứ?”
Trong lòng Lý Cẩn Du mắng anh hoang d*m vô sỉ, cô gái lạ thêm anh chat s*x mà anh cũng có thể đồng ý. Trong lòng lại có chút tình cảm kỳ quái, muốn thử xem thái độ của anh sẽ thế nào với một cô gái xa lạ.
“Chắc chắn sẽ khiến anh hài lòng.”
Bên kia đột nhiên không có âm thanh, một lát sau, hiển thị đối phương phát bao lì xì qua. Cô ấn mở, 200 tệ chẵn.
Cô vừa mới nhận tiền, một yêu cầu gọi video gửi qua. Lý Cẩn Du sợ tới mức vội vàng lục tung tủ, lấy một chiếc khẩu trang từ trong tủ đầu giường ra để phòng ngừa vạn nhất.
Tay run run ấn mở, ống kính người đàn ông đối diện nhắm ngay phần bụng dưới. Anh đang ngồi trên ghế.
Âm thanh quen thuộc vang lên trong tai nghe: “Cởi quần áo ra.”
Giọng điệu ra lệnh chưa từng có khiến Lý Cẩn Du đưa bản thân vào một thân phận khác, cô là một cô nàng hư hỏng đang chat s*x với một người đàn ông xa lạ.
Thân phận thế này khiến dưới thân cô càng thêm ướt át, cô cởi cúc áo váy ngủ, để nó trượt xuống, hai con thỏ trắng lớn trước ngực nhảy ra.
“Dáng người không tệ.” Sở Bỉnh Văn khen ngợi nói, lại ra mệnh lệnh thứ hai, “Cởi sạch.”
Ngón tay Lý Cẩn Du cởi móc áo lót, đôi gò mềm mại trước ngực mất đi ràng buộc, hai quả anh đào nhỏ tiếp xúc với không khí lạnh lại càng thêm cứng rắn như đá.
Cô tiếp tục cởi quần lót xuống, vệt nước dính trên quần lót theo động tác cởi xuống cọ đầy lên toàn bộ phần trong bắp đùi.
“Tự mình xoa ngực cho tôi xem.” Sở Bỉnh Văn không cho cô thời gian ngượng ngùng, mệnh lệnh thứ ba đúng hẹn mà tới.
Tay Lý Cẩn Du chậm rãi chuyển lên trên ngực, cô nâng hai quả tuyết lê của mình lên, bắt chước động tác xoa nắn của người đàn ông ngày ấy.
“Sờ cả đầu ngực của em, nhìn qua nó rất cô đơn đấy.” Trong video, tay Sở Bỉnh Văn di chuyển xuống chỗ hạ thân xoa nắn, anh không cởi quần ra, nhưng cho dù cách một cái quần cũng nhìn ra anh đã có phản ứng.
Lý Cẩn Du nghe lời lấy ngón tay đặt trên đầu v*, vẽ vòng tròn ở nơi đó, dùng hai ngón tay kẹp lại. đầu v* cô luôn mẫn cảm, chỉ chơi đùa bình thường như vậy huy*t nhỏ đã ướt thành một mảng.
“Để tôi nhìn cái huy*t d*m đãng của em.” Sở Bỉnh Văn cởi dây lưng, lộ ra quần lót tứ giác màu đen, trong quần lót là vật nam tính đã dựng thẳng, sẵn sàng xông ra ngoài.
Lý Cẩn Du thả lỏng cơ thể nằm trên giường. Hai chân mở lớn, chuyển di động xuống dưới hạ thân.
“Tự mình tách ra.”
Lý Cẩn Du biết ánh mắt anh đang nhìn chằm chằm vào màn hình, có lẽ đã không thể kiềm chế được nữa, đang dùng vẻ mặt nồng nhiệt, hạ lưu nhìn huy*t nhỏ của cô.
Một tay Lý Cẩn Du tách hai mảnh thịt trai ra, toàn bộ cấm địa bí ẩn đều hiện ra.
“Thật d*m đãng.” Sở Bỉnh Văn lôi côn th*t ra, “Tự an ủi mình cho tôi xem.”
Ngón trỏ cùng ngón áp út của Lý Cẩn Du trách hai mảnh môi lớn ra, ngón giữa nhấn xuống. Khoái cảm tê dại đột ngột xuất hiện khiến Lý Cẩn Du không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ từ trong cổ họng.
“Ah ahhh…”
Tiếng rên yêu kiều thốt ra chưa được bao lâu đã bị cô cứng rắn cắt đứt. Cô nhanh chóng im lặng, cô sợ Sở Bỉnh Văn nghe thấy tiếng của cô.
“Giọng rất non nớt, đồ d*m đãng bao nhiêu tuổi rồi?” Sở Bỉnh Văn giống như không nghe ra tiếng của cô.
“Mười tám…” Nghe ra sự căng thẳng trong giọng cô, động tác tay dừng lại.
“Tôi bảo em ngừng sao? Tiếp tục xoa.” Tiếng Sở Bỉnh Văn nghiêm nghị, “Vật nhỏ d*m đãng cùng tuổi cháu gái tôi, nào, gọi một tiếng chú nghe thử.”
Tay Lý Cẩn Du run lên, tiếp tục xoa nắn.
“Chú…” Tiếng gọi của cô mang theo chút vui sướng ngọt ngào khiến ham muốn tình dục của anh càng thêm tăng cao, cảm giác giống cấm kỵ loạn luân như vậy khiến hai người khiến hai người đều hít một ngụm khí lạnh.
“Vật nhỏ d*m đãng, cái huy*t lẳng lơ có phải rất ngứa không? Rất muốn chú cắm vào?” Miệng Sở Bỉnh Văn đầy lời nói hạ lưu, mỗi một chữ đều khiến huy*t nhỏ của cô càng thêm trống rỗng hơn.
“Huhu… Huy*t lẳng lơ ngứa quá, muốn được côn th*t lớn của chú cắm vào…” Lý Cẩn Du hoàn toàn nhập vai vào nhân vật, Sở Bỉnh Văn không nhận ra cô, điều này khiến cô nhẹ nhõm đi rất nhiều, mấy lời xấu hổ cũng nói ra không hề áp lực.
“Vậy chú liền giúp huy*t d*m của cháu dừng ngứa.”
Di động Sở Bỉnh Văn nhắm ngay hạ thân, côn th*t kề sát camera, một tay không ngừng tuốt động, bộ dáng giống như côn th*t cắm vào trong huy*t nhỏ của cô vậy.
Lý Cẩn Du nhìn côn th*t, nuốt một ngụm nước miếng, ngón tay cũng cắm vào huy*t nhỏ, bắt chước theo động tác anh đâm cô. Cô nhìn chòng chọc vào côn th*t, tưởng tượng nó đang ở trong huy*t nhỏ của mình, ngón tay càng lúc càng nhanh, tự mình không ngừng đẩy vào bên trong vách th*t mềm mại kia.
“Chú chơi có khiến cháu thoải mái không, hửm?” Sở Bỉnh Văn khàn giọng hỏi, anh nhìn video đối diện, Lý Cẩn Du d*m đãng dùng ngón tay cắm vào trong huy*t d*m.
Anh đương nhiên biết người ở video trước mặt là Lý Cẩn Du.
Vòng tròn bạn bè của cô không chặn anh không nói, ngay cả chữ ký cũng không sửa, “Chút tì vết nhỏ không thể làm bẩn Cẩn Du”*, hai chữ lớn “Cẩn Du” sáng loáng đặt ở đây, anh lại không ngốc.
*Cẩn Du còn có nghĩa là viên ngọc đẹp, cụ thể cả nghĩa chữ ký là chút tì vết nhỏ không thể làm hỏng một viên ngọc đẹp được.
“Ah… Sướng… Chú đâm khiến huy*t d*m của người ta sướng chết mất…” Mỗi một lần Lý Cẩn Du chạm vào trong nơi huy*t thịt mềm mại
kia, toàn thân lại giống như có một luồng điện chạy qua.
“Cháu gái lẳng lơ của chú có phải cố ý quyến rũ chú không? Huy*t d*m của cháu gái lẳng lơ này muốn chú chơi lâu lắm rồi, có phải không?” Ngôn từ hạ lưu của Sở Bỉnh Văn còn chết người hơn ngày thường.
“Phải… Người ta là có ý quyến rũ chú đó, lần đầu tiên gặp chú, huy*t d*m của đồ lẳng lơ này đã muốn bị chú đâm…” Lý Cẩn Du cũng buông thả hơn rất nhiều, cô không chút kiêng kỵ nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy.
“Thật phóng đãng.” Sở Bỉnh Văn liếm liếm môi, “Đồ lẳng lơ phóng đãng như vậy, có phải chú nên trừng phạt cháu thật tốt một chút không?”
“Chú… Huhu… Chú dùng côn th*t lớn mạnh mẽ trừng phạt cháu đi…” Ngón tay Lý Cẩn Du đặt lên phần thịt nhô ra trong huy*t nhỏ, không thầy tự hiểu ma sát, cô không nhịn được run rẩy.
“Được, vậy chú phải dùng côn th*t lớn trừng phạt cháu thật tốt…” Tay Sở Bỉnh Văn dần dần nhanh hơn.
Lý Cẩn Du theo động tác của anh ngón tay rút ra cắm vào càng lúc càng nhanh, hô hấp dồn dập đến sắp thiếu oxy.
Cô cắn chặt môi, hai chân không kiềm chế được run rẩy. “A Ah… Chú ơi… Cháu ra…!!!”
Lý Cẩn Du la lớn cao trào, dư âm khoái cảm khiến cô thở dốc từng hồi. Sở Bỉnh Văn cũng theo đó bắn ra, chất nhầy trắng đục chảy trên tay.
Anh rút khăn giấy lau sạch sẽ, hít sâu rồi lại thở ra. “Tết Trung Thu vui vẻ, Tiểu Cẩn Du.”
“Tết Trung Thu… Anh gọi tôi là gì?”
Lý Cẩn Du ngây người ngay tức khắc, cô không kịp chấn vấn Sở Bỉnh Văn, đối phương đã cúp điện thoại.
Sao anh biết rõ thân phận mình…
Lý Cẩn Du oán giận ném điện thoại, không còn chút sức lực nào nằm trên giường.
Mẹ nó, bị chơi rồi.
Đây là cảm nhận cuối cùng của Lý Cẩn Du.
Vừa mới trải qua vận động kịch liệt, cô mệt mỏi gần chết, rất nhanh đã ngủ mất.
Tết Trung Thu vui vẻ, đồ vô sỉ.
Trên mặt cô vẫn còn vẻ đỏ ửng, sâu trong nội tâm đáp lại anh một câu. Bên kia, Sở Bỉnh Văn cũng thu dọn xong,từ trong thư phòng đi ra. “Tết Trung Thu vui vẻ.”
Anh qua loa gửi năm chữ trong vòng bạn bè. Tết Trung Thu này, anh quả thực rất vui.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");