Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi

Chương 60




Hạ Thời Sâm thú nhận: "Hôm qua cháu đi ngủ sớm, chưa bán ra.

Chắc là lỗ rồi."

Hạ Viễn Dương nói đến đầu tư, Hạ Thời Sâm mới chợt nhớ ra.

Hạ Viễn Dương bối rối: "À, cháu tham gia thị trường từ nền tảng nào? Bitcoin không đóng đâu..."

Bitcoin khác với cổ phiếu, hợp đồng tương lai, v.

v.

, nó giao dịch 24 giờ một ngày, mở cửa quanh năm.

Hạ Viễn Dương bỏ lỡ đợt tăng trưởng cuối, nhưng từ đó đến nay cũng được một khoảng thời gian rồi, tình hình bây giờ chắc chắn đã khác.

Khi mọi người đang trò chuyện thì thị trường tiền tệ vẫn đang thay đổi.

Hạ Thời Sâm bất chấp tất cả, nói: "Vậy xem luôn bây giờ đi, hôm qua cháu không có thời gian để ý."

Sở Thiên Lê không hiểu gì về Bitcoin, cô cũng sốc y như Hạ Viễn Dương bây giờ, hoảng sợ nói: "Đền á, ý là sao, không thể, không được đâu..." Sở Thiên Lê đối với từ "đền bù" rất nhạy cảm, cô nhớ rõ tài vận của anh trai khá ổn mà.

Hạ Thời Sâm nghĩ đến đã thấy đau đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lỗ thì cũng là anh lỗ, em hoảng hốt cái gì? Người phải bù tiền cũng có phải là em đâu."

Sở Thiên Lê tức giận nói: "Sao anh có thể lỗ được? Em xem bói chưa sai bao giờ, anh làm thế là muốn hủy hoại thanh danh của em!"

Sở Thiên Lê vốn tưởng rằng Hạ Thời Sâm không mua, nhưng anh ấy không những mua mà còn phải bù tiền, khác hẳn với lời bói toán của cô.

Sở Thiên Lê lập tức luống cuống, cô đấu với nhà chiêm tinh khác còn chưa thua bao giờ, làm sao có thể lụn bại trong tay Hạ Thời Sâm được? Sở Thiên Lê: "Anh cho rằng chỉ có anh mất tiền sao? Anh đang hủy hoại tín ngưỡng của em!"

Hạ Thời Sâm: "???"

Hạ Thời Sâm kìm nén cơn tức giận: "Tín ngưỡng gì của em? Không phải em nói mình là người theo chủ nghĩa Mác sao?"

Sở Thiên Lê khàn giọng hét lên: "Ai nói không thể có hai tín ngưỡng chứ!" Hạ Thời Sâm: "!!?" Có hai cái thì còn gọi gì là tín ngưỡng nữa? Dư Tân khuyên: "Được rồi được rồi, chỉ là một ít tiền nhỏ thôi, các con đừng lo."

Hạ Chính Hợp: "Ba trả cho các con là được chứ gì, đừng để trong lòng nữa." Hạ Viễn Dương đã lấy laptop ra, nói: "Được rồi, giờ xem chúng ta có thể hồi vốn được chút nào không..."

Hạ Thời Sâm sử dụng máy tính của Hạ Viễn Dương để đăng nhập vào nền tảng, bắt đầu kiểm tra tình hình thị trường tiền tệ hiện tại.

Sở Thiên Lê tò mò nhìn chung quanh, cô hoàn toàn không hiểu được cái trang này, nghi hoặc hỏi: "Sao rồi? Thế nào rồi?"

Hạ Thời Sâm và Hạ Viễn Dương nhìn số liệu, một lúc lâu sau không nói gì.

Sở Thiên Lê lo lắng hỏi: "Không, không, không, không, không, em thật sự bói sai sao?"

Hai người vẫn không nói gì.

Vẻ mặt của Hạ Thời Sâm đờ đẫn.

Một lúc sau, Hạ Viễn Dương vỗ mạnh vào vai Hạ Thời Sâm, vừa tức giận vừa buồn cười, mắng: "Thằng nhóc ngoan, bình tĩnh như vậy, cố ý dùng thủ đoạn này chọc tức chú phải không?"

"Ai, lẽ ra chú phải đoán ra từ lâu rồi.

Lúc nào cháu cũng giả vờ khiêm tốn, còn bắt chú cũng vội vã theo, bây giờ kiếm được nhiều tiền hơn chú rồi, đúng là không chuẩn bằng cháu..." Hạ Viễn Dương đứng lên, quay đầu an ủi Sở Thiên Lê: "Đừng sợ, nó chỉ là giả vờ thôi, thanh niên các cháu thích dùng từ gì nhỉ, hãy tận hưởng cảm giác vả mặt này đi."

Theo Hạ Viễn Dương, Hạ Thời Sâm cố tình khiêm tốn nói mình không ổn, sau đó lật ngược tình thế kiếm lời to, đây không phải là tình tiết vả mặt sao? Sở Thiên Lê sửng sốt nói: "Nói như vậy là không phải đền hả?" Hạ Viễn Dương: "Không, không, bây giờ nó bán ra kiếm bộn tiền luôn." Sở Thiên Lê thở phào nhẹ nhõm, thương hiệu của cô không bị phá hủy, cô vẫn là số một thế giới.

Hạ Viễn Dương ngạc nhiên nói: "Nhưng làm sao cháu đoán ra còn có thể tăng lên? Hơn nữa trước đó có mấy đợt đỉnh điểm, vậy mà cháu lại có thể bình tĩnh không bán, đúng thật là khâm phục tố chất tâm lý của cháu."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.