Cưng Chiều Cả Đời

Chương 35




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hơn 5:00 sáng, Đường Tử Thiến thức dậy. Lý Húc không ở đây, cô phải bao hết tất cả mọi chuyện của Cố Hoành.

Lúc đến cửa lều Cố Hoành, cô lịch sự dò hỏi: "Cố tiên sinh, anh dậy chưa?"

"Vào đi." Giọng nói của anh hơi khàn khàn, giống như có chút phát hỏa, có vẻ cổ họng không ổn lắm. Đường Tử Thiến quyết định đợi lát nữa kêu hậu cần mua chút đồ thanh gan nhuận phổi về.

Đường Tử Thiến vén rèm cửa lên đi vào, sau đó thấy Cố Hoành đang mặc áo được một nửa. Cô bị dọa sợ, che mắt lại khẽ hô một tiếng.

"Kích động như vậy làm gì? Cũng không phải chưa từng thấy qua."

Đường Tử Thiến: "..." Được rồi, người ta cũng không ngại thì cô ngại cái gì.

Lấy hai tay che mắt ra, cô đúng lý hợp tình đi qua, cầm lấy trang phục diễn bên cạnh đã chuẩn bị xong, giúp anh mặc vào.

"Anh có cảm thấy tôi giống nha hoàn của anh không? Mỗi ngày hầu hạ công tử nhà mình mặc quần áo." Cô đang tưởng tượng nếu bọn họ sinh ở thời cổ đại...

Cố Hoành cười nói: "Không giống."

"Không giống à?" Không có được sự thừa nhận, Đường Tử Thiến hơi thất vọng.

Cố Hoành vân đạm phong khinh nói: "Hầu như nha hoàn đều rất ngưỡng mộ công tử nhà mình."

"Tôi cũng rất ngưỡng mộ anh mà." Đường Tử Thiến không chút suy nghĩ liền nói.

"Phải không?" Cố Hoành nghi ngờ.

Đường Tử Thiến kiên định nói: "Đương nhiên."

"Hình như nha hoàn ngưỡng mộ công tử nhà mình đều... Muốn trèo lên giường." Bốn chữ sau, Cố Hoành nói rất nhẹ nhàng.

Đường Tử Thiến kinh hãi, cô hoàn toàn không nghĩ tới Cố Hoành sẽ nói như vậy, lời này nói ra, chắc là sẽ không có ai tin tưởng chứ?

Còn có chính là, đây là Cố Hoành đang trêu chọc cô sao?

Ngay lúc cô ngơ ngác vài giây, đầu bị Cố Hoành gõ một cái: "Em thật sự nghĩ vậy hả?"

Đường Tử Thiến che đầu bị đau, thở phì phò lườm Cố Hoành: "Tôi mới không có! Tôi vẫn không muốn bị fans anh băm ra tám khúc!"

Cố Hoành nhíu mày, tiểu trợ lý còn để ý fans hơn anh, thật sự làm người ta đau đầu nha.

"Được, biết em không nghĩ." Cố Hoành nhẹ giọng dỗ.

Đường Tử Thiến không muốn để ý đến anh.

"Đường Tử Thiến." Cố Hoành thở dài.

Đường Tử Thiến: "Làm gì?"

"Không trêu em, bắt đầu công việc."

Được rồi, công việc lớn nhất, Đường Tử Thiến nhận mệnh giúp anh mặc quần áo.

Trời mới vừa sáng, tất cả đã chuẩn bị xong.

Đây là lần đầu tiên treo dây cáp ở bên ngoài, toàn bộ máy móc đã vào vị trí, các mục kiểm tra an toàn cũng đã làm xong.

Cố Hoành và Kế Hạo Nhiên đều mặc trang phục bảo hộ. Cố Hoành từng đóng rất nhiều phim hành động, kinh nghiệm phân phó. Kế Hạo Nhiên thì khác, mặc dù trước kia đóng phim anh ta cũng có cảnh diễn treo dây cáp, nhưng đều là dùng thế thân.

Ngô đạo không phản đối anh ta dùng thế thân, nhưng hy vọng anh ta tự mình lên sân khấu. Sở dĩ danh tiếng của tác phẩm Ngô đạo luôn rất tốt, chính là bởi vì thái độ nghiêm túc của ông ta, sẽ không muốn dựa vào tên tuổi diễn viên để thu hút khán giả, ông ta muốn dùng thực lực nói chuyện. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Cũng bởi vậy, Ngô đạo đặc biệt phản cảm đối với những kiểu tác phong cắt xén kia. Nếu không, cũng sẽ không chạy tới rừng sâu núi thẩm này lấy cảnh.

Kế Hạo Nhiên cũng không phải người yếu ớt gì, anh ta rất tình nguyện.

Chỉ đạo võ thuật đặc biệt hướng dẫn Kế Hạo Nhiên một hồi, cảm thấy được rồi, thì chính thức quay phim.

Cốt truyện là Kế Hạo Nhiên quấn lấy Cố Hoành, ở trong rừng cây đi tới đi lui, loại cảnh diễn này nhìn đơn giản, nhưng thật ra lúc bị treo lên, khó tránh khỏi sợ hãi. Diễn viên phải điều chỉnh tâm lý, động tác lại phải nhẹ nhàng tự nhiên, khi quay độ khó không ít. Hơn nữa, mỗi lần NG đều là dày vò một phen.

Khi bắt đầu, động tác của Kế Hạo Nhiên cứng đờ, quay lại rất nhiều lần, Cố Hoành cũng phải quay chung.

Buổi trưa kết thúc công việc, hai vị diễn viên đều mệt muốn chết, đặc biệt là Kế Hạo Nhiên, không chỉ có mệt, trên người còn va chạm ứ máu rất nhiều chỗ, đi đường cũng hơi khập khiễng.

Thời tiết ấm lên, ngày hôm trước vẫn còn cảm giác cuối thu, bây giờ lại giống như giữa hè. Cơm trưa mọi người đều trốn về lều ăn.

Đường Tử Thiến và Cố Hoành ở cùng nhau, cô nói: "Đoán chừng Kế Hạo Nhiên va chạm không nhẹ,."

"Ừ."

"Không phải anh có rượu thuốc gì đó dùng rất tốt sao? Chúng ta chia một ít cho anh ta được không?" Đường Tử Thiến đã ăn cá của Kế Hạo Nhiên, cảm thấy nên giúp anh ta một chút.

Cố Hoành ngước mắt nhìn cô, hỏi: "Em cảm thấy cậu ta thế nào?"

"Ừm..." Đường Tử Thiến nghĩ nghĩ, nói: "Tôi cảm thấy EQ của anh ta cao, tính tình tốt, chỉ là trông có chút tâm cơ, nhưng mà tổng thể vẫn ổn."

"Hiếm khi em nhìn ra được cậu ta có tâm cơ."

"Ở giới giải trí này, có mấy người không có tâm cơ đây?" Nói đến chỗ này, cô cười cười lấy lòng, nói thêm: "Dĩ nhiên, trừ anh."

"Tôi không có tâm cơ à?" Cố Hoành hỏi lại.

"Không nhé!"

Cố Hoành cười: "Tôi có."

Đường Tử Thiến: "..."

Cố Hoành: "Em cẩn thận một chút."

Đường Tử Thiến: "......"

Ảnh đế nói chuyện luôn như vậy... Làm cho người ta khiếp hoảng.

"Cho nên, tôi cảm thấy đối với Kế Hạo Nhiên như vậy, vẫn nên tốt một chút."

"Em không sợ bị cậu ta cắn ngược lại một cái?"

"Không đến mức đó chứ, dù sao chúng ta cũng từng ăn cá anh ta nấu, xem cá suy xét."

Cố Hoành không biết nên khóc hay cười: "Ăn xong em đưa cho cậu ta đi, đồ tham ăn."

Tham ăn thì tham ăn nhé, ăn ké chột dạ.

Sau khi ăn xong, Đường Tử Thiến lấy rượu thuốc đi qua đưa cho Kế Hạo Nhiên. Kế Hạo Nhiên đẹp trai tươi cười, nói cảm ơn với cô.

****

Tiếp theo hôm nay cũng có rất nhiều tiết mục treo dây cáp, diễn viên quần chúng cũng rất nhiều, những diễn viên quần chúng đó đều do Giang Tổ trưởng tuyển chọn ở gần đây.

Ngày thường núi rừng yên tĩnh, đoán chừng trước nay chưa từng náo nhiệt như hai ngày này.

Nhiều người thì dễ mắc sai lầm, đặc biệt là đoàn phim có hai minh tinh vô cùng được hoan nghênh, quần chúng xung quanh đều tới xem.

Cảnh diễn nơi này sắp quay xong rồi, không lâu nữa đoàn phim sẽ rời khỏi, bởi vậy Cố Hoành dứt khoát kêu Lý Húc trước đừng tới, đổi cảnh rồi tới, sau đó cho Đường Tử Thiến nghỉ phép.

Gánh nặng chăm sóc Cố Hoành rơi lên người Đường Tử Thiến, mấy ngày nay vì fans muốn đến gần ôm Cố Hoành, nên Đường Tử Thiến cũng hết sức vất vả.

Ngoại trừ Đường Tử Thiến, những nhân viên công tác khác cũng đều bận rộn với việc quản lý trật tự của fans.

Sợ cái gì thì tới cái đó, ngoài ý muốn vẫn là xảy ra.

Lúc Kế Hạo Nhiên đang diễn cảnh động tác từ chỗ cao nhảy xuống, còn chưa chuẩn bị xong đã bị một diễn viên quần chúng đụng vào, nặng nề té xuống hố đá 2 mét rất cao.

Anh ta té rất nặng, gãy xương, được đưa đến bệnh viện địa phương, ngày hôm sau chuyển tới bệnh viện lớn của tỉnh.

Trợ lý của Kế Hạo Nhiên tất nhiên đi theo đến bệnh viện, bởi vì đi vội nên rất nhiều đồ đạc chưa kịp thu dọn, vì thế Đường Tử Thiến và một chị gái tổ hoá trang cùng đi giúp bọn họ thu dọn, để cho người ta mang đi.

Đang thu dọn, chị gái tổ hoá trang kinh ngạc nói: "Ây da! Ở đây sao nhiều mảnh vỡ thủy tinh như vậy?"

Đường Tử Thiến đi xem, cảm thấy mảnh vỡ thủy tinh màu nâu đậm đó hơi quen mắt. Cô ngồi xổm xuống tự mình đi nhặt.

"Cô cẩn thận đừng cắt đứt tay, tôi đi lấy cây chổi quét một chút." Chị ta đi ra ngoài.

Đường Tử Thiến nhặt mấy miếng mảnh vỡ thủy tinh lên nhìn kỹ, mày dần dần nhíu lại. Cô đã chắc chắn đây là chai rượu thuốc hôm đó cô đưa cho Kế Hạo Nhiên, phía trên có tờ giấy ghi chú màu hồng mà cô dùng keo dán cao su dán dính. Chai này không lớn, thủy tinh rất dày, cô đã làm rớt mấy lần, đều hoàn hảo không sức mẻ gì. Nhưng mà những mảnh vỡ thủy tinh này thật sự vỡ hoàn toàn, hệt như vừa nhìn thấy đã biết là bị dùng sức đập vỡ rồi.

Vì sao phải dùng sức đập vỡ, đáp án rõ như ban ngày.

Đột nhiên, tâm tình của Đường Tử Thiến tồi tệ. Chuyện này cô không nói với Cố Hoành, trong lòng quyết định sau này giữ khoảng cách với Kế Hạo Nhiên là được.

Đình công một ngày, đoàn phim lại bắt đầu tiếp tục quay phim, không thể vì một người mà ảnh hưởng tiến độ.

Đường Tử Thiến giống như trước đây, mỗi ngày đều sẽ lên mạng xem tin tức. Mấy hôm nay, hầu như các tiêu đề giải trí đều là Kế Hạo Nhiên, có tinh bàn(1) khi anh ta quay phim, có ảnh chụp anh ta nằm trên giường bệnh. Nội dung tin tức bắt đầu đều là chú ý thương thế của Kế Hạo Nhiên, sau khi đăng tải hai ngày thì biến thành vạch trần câu chuyện bí ẩn đằng sau.

Có thể có câu chuyện gì, đó là hoàn toàn ngoài ý muốn, lúc ấy diễn viên quần chúng kia sợ tới mức bật khóc.

Nhưng mà hình như rất nhiều người thấy thế giới không hòa bình, tình nguyện tin tưởng câu chuyện không đơn giản, sau đó đều hóa thân thành Sherlock Holmes(*), các kiểu trinh thám phân tích.

(*) Sherlock Holmes: là một nhân vật hư cấu vào cuối thế kỉ 19 và đầu thế kỉ 20, xuất hiện lần đầu trong tác phẩm của nhà văn xuất bản năm (Chi tiết search Google).

Không biết người đó có tài gì, lại ban bố một bài văn dài, "Phân tích" góc tối của giới giải trí. Góc tối ở chỗ nào đây? (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Anh ta nói Cố Hoành rất bất hòa với Kế Hạo Nhiên, lúc trước không chỉ cướp vai nam chính của Kế Hạo Nhiên, mà lúc cùng nhau đóng phim, dựa vào bản thân từng học võ, khắp nơi xa lánh Kế Hạo Nhiên, thậm chí còn trù tính làm Kế Hạo Nhiên bị thương. Lần ngoài ý muốn này, bên ngoài là ngoài ý muốn, ở chỗ không nhìn thấy được, là góc tối.

Kế Hạo Nhiên rất thích đăng Weibo, trước kia cũng từng đăng vài ảnh chụp ứ máu, nói cái gì mà lần đầu tiên quay phim cổ trang, học được rất nhiều, đau cũng vui vẻ. Lúc đó, fans của anh ta đều khen anh ta chuyên nghiệp tích cực, bây giờ, rất nhiều thứ đều xuất hiện từ trong phân tích.

"Học được rất nhiều", là bởi vì Kế Hạo Nhiên bị khi dễ nhưng vẫn luôn xuôi gió xuôi nước, là anh ta biết giới giải trí đen tối mà vẫn luôn lạc quan. "Đau cũng vui vẻ", "Đau" là đóng phim bị trù tính làm bị thương, "Vui vẻ" là sự lạc quan của anh ta.

Công thêm việc anh ta nằm viện tới nay, coi như trước đây không lâu được Cố Hoành xưng là anh em, ngay cả thăm bệnh cũng chưa từng đến, có thể nghĩ, lời đồn không giả.

Bài văn dài đó rất nhanh đã đẩy lên đầu ngọn sóng, có mấy ID marketing châm dầu thêm lửa, làm cho rất nhiều người vốn đứng về phía Cố Hoành đều dao động.

Đường Tử Thiến thấy những thứ hư ảo không thật này, trong lòng rất tức giận, lại nhìn thấy nhiều người thân thiết như vậy, càng thêm tức giận.

Tức giận đến nỗi cô cũng không muốn ăn cơm.

Cô ăn một nửa thì buông chén đũa xuống, Cố Hoành nhìn hộp cơm của cô, hỏi: "Đồ ăn không hợp khẩu vị?"

"Không phải." Cô một mặt buồn bực trả lời. Cố Hoành không thích những chuyện này, lúc trước kêu cô đừng quan tâm cũng đừng xem, nhưng mà cô nhịn không được đi để ý. Bởi vì anh không thích, không quan tâm, cô cũng không thể nói những chuyện này với anh, tăng thêm phiền não.

Chẳng qua, cô chính là tức giận a, thật muốn lớn tiếng nói ra chân tướng cho toàn thế giới biết.

"Ai chọc em?"

"Không có ai." Cô cúi đầu, không cho anh nhìn thấy biểu cảm của cô, bây giờ cô còn chưa cân bằng cảm xúc tốt, không che giấu được.

"Ai..." Cố Hoành thở dài một hơi: "Có thể khiến em ngay cả sườn kho(2) mà em thích nhất cũng không ăn, nhất định không phải chuyện nhỏ. Nói với tôi, tôi giúp em đi đánh tên đó."

"Anh là đại minh tinh. Nếu thật sự đánh người, vậy thì xảy ra chuyện lớn." Sau đó, những tin tức trên mạng sẽ được chứng thực, anh sẽ...

Mặc dù, cô cũng muốn đánh người.

"Còn đang vì chuyện trên mạng tức giận?" Cố Hoành làm sao không biết, anh chỉ muốn trêu cô một chút, nhưng mà xem ra cô thật sự rất tức giận.

"Ừm!" Cô nặng nề gật đầu, anh đoán được thì càng tốt, cô sắp nghẹn chết.

Cố Hoành buông đôi đũa trong tay xuống, duỗi tay đến trước mặt cô, cong ngón trỏ khều trên cái mũi nhỏ của cô một cái: "Nếu em tức giận như thế, vậy chúng ta phản kích một chút nhé."

Đường Tử Thiến chớp chớp mắt, không biết tại sao, nghe thấy anh nói những lời này, thì cô rất kiên định tin tưởng chuyện sẽ nhanh chóng được giải quyết.

"Phản kích như thế nào?" Biểu cảm của cô từ mới vừa buồn bực biến thành vui vẻ.

Cố Hoành nhướng mày: "Em muốn biết?"

"Rất muốn!"

Cố Hoành cười: "Em hôn tôi một cái, tôi sẽ nói cho em biết."

Đường Tử Thiến chợt đỏ mặt, gần đây Cố Hoành càng ngày càng... Không biết xấu hổ: "Dù sao anh không nói tôi cũng sẽ biết."

Cố Hoành thật thất vọng: "Tử Thiến, tôi đợi rất nhiều ngày rồi."

"Tôi rất đói, sườn kho rất ngon, tôi muốn ăn sạch tất cả." Đường Tử Thiến xem lời nói của anh như gió thoảng bên tai, cầm lấy đôi đũa tiếp tục ăn cơm của cô.

Cố Hoành: "Đồ xấu xa."

Đường Tử Thiến nhai xương sườn thơm nức và ngon, oán thầm: Ảnh đế anh tiếp tục trêu chọc, tôi còn lâu mới dao động.

__________

(1) Tinh bàn: "Thước trắc tinh" là một dụng cụ đo độ nghiêng phức tạp, được các nhà thiên văn và nhà định vị sử dụng trong lịch sử, để đo lường vị trí nghiêng trên bầu trời của thiên thể, ban đêm hay ban ngày.

(2) Sườn kho:

_________


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.