Cực Võ

Quyển 5 - Chương 155: Ngũ bá cương




Vạn đạo trận văn ở Cổ Tế Đàn thực sự là vấn đề nan giải với Vô Song bất quá nếu có Cơ Vô Song trợ giúp thì đây cũng không phải là vấn đề nữa.

Ở cách xa Vô Song vạn dặm, Cơ Vô Song lúc này trực tiếp không đi nữa, nàng tựa lưng vào một tảng đá lớn gần dòng suối thanh mát sau đó trực tiếp khoanh chân nhắm mắt bế quan, bắt đầu trợ giúp Vô Song giải quyết vạn đạo trận văn.

Thấy Vô Song dừng lại, ở cách nàng khoảng 100 m thì thân ảnh béo núc kia lại xuất hiện, hắn lúc này đang ngồi trên một cành cây chăm chăm nhìn về phía Vô Song, trong ánh mắt mang theo vẻ si mê vô cùng.

Quái nhân này một đường đi theo Cơ Vô Song bởi hắn bị nàng mê hoặc, mê đến không có đường ra.

Thời điểm này Cơ Vô Song cũng không ở tại phụ cận Tương Dương, nàng không muốn quái nhân kia bám theo mình cũng như biết nơi mình dừng chân vì vậy dùng hết mọi cách hòng cắt đuôi đối phương nào ngờ không thể cắt đuôi được, từ Tương Dương đến nơi này cũng đã có gần 2 ngày, y nguyên không thể dứt được cái đuôi kia.

Cơ Vô Song cũng không biết nàng chạy đông chạy tây liền chạy tới Ngũ Bá Cương.

Ngũ Bá Cương là một ngọn núi không tầm thường, một thiên đường của ác nhân, tại Ngũ Bá Cương có rất nhiều tặc nhân.

Quái nhân ngồi trên cây, hắn một đường quan sát Cơ Vô Song, nay thấy nàng trực tiếp khoanh chân ngồi xuống không chạy nữa liền mỉm cười, khi hắn cười hai cái má béo núc khẽ rung lên, thực sự cực kỳ quái dị.

Quái nhân thân hình có lẽ phải lên đến 300 kg nhưng mà hắn hiện tại để cả người nằm ngang trên một cành cây không lấy gì làm lớn cả, ấy vậy mà cành cây không hề gẫy, đến cả trĩu xuống cũng không, chỉ bằng điểm này có thể biết khinh công của quái nhân này khủng khiếp bực nào.

Quái nhân nhìn Cơ Vô Song, Cơ Vô Song lại mang toàn bộ ý thức chìm vào tâm thần, nàng bắt đầu giúp bản thể diễn hóa ma văn, diễn hóa trận văn.

Quá nhiên với sự giúp đỡ của Cơ Vô Song, vạn đạo trận văn của Cổ Tế Đàn rốt cuộc thành công giải khai.

Tại Cổ Tế Đàn xa xôi, khi mà vạn đạo ma khí thành công diễn hóa thành vạn đạo trận văn sau đó kết nối với toàn bộ trận pháp thì trận pháp bắt đầu khởi động.

Vạn đạo trận văn tại trận pháp đều có ma khí bốc lên, từng làn từng làn khí đen bắt đầu vận chuyển.

Những khí đen này là ma khí, ma khí đi theo sự kết nối bắt đầu di chuyển từ địa mạch dưới lòng đất quay ngược về phía cơ thể Vô Song.

Vô Song vốn không thể ngờ diệu dụng của cái trận pháp này lại là như thế, tuyệt không thể ngờ khi diễn hóa ra vạn đạo trận văn sẽ thu được thứ này.

Thành công diễn hóa vạn đạo trận văn bản thân Vô Song cũng thành công mang ma lực tự thân kết nối với ma lực khổng lồ dưới mặt đất, sau đó Vô Song bắt đầu hấp thu ma khí, bắt đầu rút ra từng tia từng tia ma lực nhỏ bé dưới lòng đất.

Mỗi tia ma lực không có bao nhiêu nhưng vạn tia ma lực thì lại khác, vạn tia ma lực là một thứ hết sức kinh khủng.

Ma lực khi tiến vào cơ thể tuyệt đối sẽ bắt đầu phá hoại cơ thể, cho dù đám người Thất Phúc Thần cũng không dám hấp thu quá nhiều ma lực vào trong thân thể bởi vì bọn chúng chỉ cần không cẩn thận nhất định sẽ chết no.

Với Thất Phúc Thần, bọn họ có thể tu luyện ma lực, có thể hấp thụ ma lực nhưng tất cả phải cần thời gian, cái này không khác gì với cao thủ luyện võ bình thường, tuần tự tịnh tiến, không thể gấp gáp.

Vô Song thì khác, hắn có sáu đầu ma long, có sáu đầu ma long vì hắn san sẻ áp lực hơn nữa Vô Song không biết rằng bản thân hắn có độ tương thích với ma lự gấp cả trăm cả ngàn lần so với cái đám Thất Phúc Thần.

Khoanh chân nơi bục cao nhất của Cổ Tế Đàn, nhìn vạn tia ma khí tiến vào cơ thể mình Vô Song bắt đầu có cảm giác sáu đầu Ma Long bắt đầu nhúc nhích, bắt đầu tỏ ra hưng phấn cùng cực.

Tại thời điểm trở về thế giớ này, Vô Song sớm đã chạm tới cảnh giới Ma Hóa Lục Long tuy nhiên Lục Long lúc đó chỉ coi vừa thành hình hơn nữa trải qua việc xuyên giới, lấy ma lực bảo vệ bản thể cùng với chúng nữ nhân dẫn tới toàn bộ sáu đầu ma long tiến vào trạng thái ngủ say, căn bản không thể tỉnh lại.

Ở Bồng Lai này, sáu đầu Ma Long rốt cuộc tỉnh sau đó Vô Song lại thôn phệ một kẻ chạm tới cảnh giới Ma Hóa Tứ Long từ đó Ma Hóa của Vô Song càng thêm mạnh mẽ, Vô Song biết hắn đã đến rất gần với cái gọi là Ma Hóa Thất Long.

Tất nhiên Vô Song hiểu từ sáu đầu lên đến bảy đầu là một vấn đề khác, tuy chỉ có thêm một đầu nhưng đây là biến đổi về chất. 

Ba đầu Ma Long đầu tiên sẽ có thể coi là sơ kỳ, ba đầu Ma Long tiếp theo là trung kỳ, ba đầu Ma Long tiếp theo nữa đương nhiên là hậu kỳ.

Ma Hóa Lục Long chỉ có thể coi là trung kỳ, coi là bước vào nửa con đường nhưng Ma Hóa Thất Long lại là hậu kỳ, chân chính chạm tới phần cuối của cái con đường này.

Ma Hóa Thất Long... Vô Song thực sự không biết năm nào tháng nào mới có thể đạt tới nhưng mà ngày hôm nay, cơ hồ chỉ sau khoảng 3 ngày từ lúc hắn chạm tới Lục Long thì cơ hội lại mở ra.

Vô Song tin tưởng lượng ma khí dưới lòng đất kia chính là thức dưỡng tốt nhất cho bản thân Vô Song, cho chính sáu đầu Ma Long của Vô Song.

Cảnh giới Ma Hóa Thất Long ở ngay trước mắt.

_ _ _ __ _ _ _ 

Vô Song tiến vào trạng thái minh tưởng, bắt đầu giữ cho tâm thần không minh mà luyện hóa ma khí, lúc này cũng không chỉ cần Vô Song cùng sáu đầu Ma Long cố gắng mà cả Cơ Vô Song cũng cần cố gắng.

Thời gian không nhiều nhất định cần tranh thủ bởi vì Vô Song có cảm giác... Thiên Hoàng cùng Đại Tướng Quân sắp đến Bồng Lai, đây chính là lúc ván cờ hạ màn, là lúc Đại Quốc Chủ đích thân xuất hiện, là lúc cơ đồ mấy trăm năm của Đại Quốc Chủ chân chính đặt lên bàn cờ.

Trong lúc này cả hai Vô Song đều cố gắng, càng nhanh càng tốt luyện hóa ma khí cũng bởi vì vậy cả hai Vô Song đều bất động.

Vô Song thì cũng thôi nhưng Cơ Vô Song đang ở Ngũ Bá Cương.

Ngũ Bá Cương là nơi không phải ai muốn đến thì đến, đặt biệt là nữ nhân xinh đẹp.

Ở Ngũ Bá Cương có một môn phái, một môn phái triệu tập rất rất nhiều ác nhân.

Ác nhân ở đây không phải là tội phạm triều đình bị truy nã bởi vì nếu Ngũ Bá Cương tập trung cái đám này lại thì đã sớm bị Quách Tĩnh san bằng dù sao Ngũ Bá Cương cách Tương Dương Thành không xa.

Đám ác nhân ở Ngũ Bá Cương đến từ ma giáo, là người trong ma đạo, cái môn phái này gọi là Thiên Hành Giáo.

Thiên Hành Giáo nhân số rất lớn có đến gần ngàn người, Thiên Hành Giáo chiếm lấy toàn bộ Ngũ Bá Cương, ở Ngũ Bá Cương tuyệt không có thế lực nào dám chống lại Thiên Hành Giáo bất quá Thiên Hành Giáo thật ra cũng biết điều, Thiên Hành Giáo chủ yếu sống bằng tiền bảo kê chứ không đi cướp bóc, dĩ nhiên tiền bảo kê ở đây được lấy dưới danh nghĩa là áp tiêu.

Thiên Hành Giáo nhận áp tiêu từ biên cảnh vào Trung Nguyên, hàng hóa Thiên Hành Giáo nhận áp đều là từ Mông Cổ chuyển đến Trung Nguyên.

Đây là một tuyến đường thông thương tương đối lớn ở phía bắc, tuyến đường thông thương đi qua Đại Tuyết Sơn rồi đến Ngũ Bá Cương, tại Ngũ Bá Cương tập kết hàng hóa rồi chuyển về thành Tương Dương, lấy thành Tương Dương làm điểm mốc tiếp tục mang hàng hóa luân chuyển ra khắp mọi vùng xung quanh.

Lại nói tới Thiên Hành Giáo, bản thân Thiên Hành Giáo rất ít chân chính đi vào Trung Nguyên bởi nói thế nào thì Ngũ Bá Cương cũng ở quan ngoại, thế lực của Thiên Hành Giáo cũng không quá lớn nhưng mà công việc mà Thiên Hành Giáo đang làm thì lại cực kỳ béo bở, bọn họ nắm mộ con đường giao thương, một con đường kiếm tiền lớn đến mức bất cứ đại phái nào trong võ lâm cũng phải động tâm.

Rất nhiều đại phái ở phương Bắc đều nhìn chằm chằm vào Thiên Hành Giáo, ra sức nhất phải kể tới Cái Bang đáng tiếc Thiên Hành Giáo có chống lưng rất mạnh, người Cái Bang cũng không thể dễ dàng đá Thiên Hành Giáo khỏi Ngũ Bá Cương.

Thứ nhất Thiên Hành Giáo tuy là ma giáo nhưng rất biết làm người, Thiên Hành Giáo nhận được quyền thông thương do chính Dương gia cấp, cái này cũng không biết phải đút lót bao nhiêu.

Thứ hai Thiên Hành Giáo được Tuyết Sơn Phái chống lưng.

Con đường thông thương này nếu không đi qua Tuyết Sơn của Tuyết Sơn Phái thì tuyệt không được, tức là bất cứ đại phái nào chiếm được Ngũ Bá Cương nhưng không được Tuyết Sơn Phái tán đồng thì cũng bằng thừa, bản thân Tuyết Sơn Phái lại càng không phải quả hồng mềm chưa kể về một mặt nào đó Tuyết Sơn Phái phải dùng từ khủng bố để hình dung, Tuyết Sơn Phái là giáo phái thành lập bởi người Hồ, là người Hồ cùng vô số dân tộc trên Tuyết Sơn tạo thành, một phái như vậy căn bản khó có thể lung lay, khó có thể thay thế.

Tất nhiên những việc kể trên không quan trọng, quan trọng là hiện tại có một đám người hướng về phía Vô Song mà đi, một đám người của Thiên Hành Giáo đang nhìn chằm chằm vào Cơ Vô Song.

Thiên Hành Giáo làm vua làm chúa ở Ngũ Bá Cương đã quen, trời cao hoàng đế xa, tại Ngũ Bá Cương thì Thiên Hành Giáo chính là thổ hoàng đế, quyền khuynh Ngũ Bá Cương.

Đoàn người này của Thiên Hành Giáo không ngờ cũng toàn cao thủ, một đoàn gần 30 người thấp nhất là đại tông sư ngoài ra còn có 3 người là thiên cấp cao thủ, mội đội hình như vậy vốn đủ cường hãn.

Ngày hôm nay Thiên Hành Giáo phải đón một nhân vật cực kỳ quan trọng, đội nhân mã này chính là từ đỉnh Ngũ Bá Cương đi xuống đón người, dưới "cơ duyên xảo hợp" liền thấy Cơ Vô Song.

Cầm đầu đám nhân mã này là một đạo nhân, một đạo nhân tự xưng là Thiên Mão Đạo Quân.

Lão đạo này tuổi quá 50, thân thể gầy đét lộ ra cả xương nhưng mà thực lực không yếu, ít nhất cũng phải là thiên cấp trung kỳ tức là thực lực rơi vào 5 tinh tới 6 tinh chiến lực.

Thiên Mão Đạo Quân dẫn đoàn tới đón người nhưng mà vừa thấy Cơ Vô Song hắn đã khựng lại, toàn thân liền run một cái.

Thiên Mão Đạo Quân từ xa xa thấy Vô Song ánh mắt mang theo vẻ si mê thậm chí là sắc dục.

"Trời ạ, không ngờ lần này xuống núi lại được thấy một tuyệt thế mỹ nhân ".

Thiên Mão Đạo Quân kinh hô một tiếng, hai đồng hành khác của hắn lập tức cũng nhìn về phía Vô Song sau đó một người bật cười mà nói.

"Thiên Mão đại ca, nàng bịt kín khuôn mặt, căn bản không nhìn ra cái gì, lỡ khuôn mặt của nàng xấu như Chung Vô Diệm thì sao? ".

Thiên Mão Đạo Quân nghe vậy lập tức lườm kẻ vừa lên tiếng.

"Trình Vũ Hào, ngươi không tin ánh mắt lão đạo ta?, lão đạo duyệt nữ vô số, nữ nhân kia không cần lộ mặt nhưng mà khí chất của nàng tuyệt đối là thế gian hiếm thấy thậm chí chỉ bằng khí chất của nàng lão đạo dám nói nàng nhất định không thua giáo chủ ".

Nhắc đến giáo chủ, hai nam nhân ở sau Thiên Mão Đạo Quân đều nổi lên một tia mê luyến, giáo chủ của Thiên Hành Giáo chưa bao giờ xuất hiện trước mắt người ngoài, chỉ có cao tầng Thiên Hành Giáo mới biết giáo chủ của bọn họ là tuyệt thế mỹ nhân.

Người cuối cùng trong ba người lúc này nói.

"Lão đạo ngươi không làm quá lên chứ, trên đời này còn có kẻ so được với giáo chủ? ".

Thiên Mão Đạo Nhân nghe vậy khịt mũi coi thường.

"Hừ, các ngươi bất học vô thuật sao so được lão đạo ta, trên người nàng có một mùi u hương nhè nhẹ, tuy ở xa như vậy nhưng lão đạo ta vẫn cảm thấy được, nữ nhân sở hữu mùi u hương này tuyệt đối là thượng thiên ban tặng... lão đạo cảm thấy nữ nhân kia còn phải xinh đẹp hơn giáo chủ ".

Nghe Thiên Mão Đạo Nhân nói vậy, Trình Vũ Hào lập tức khóa chặt thân ảnh của Cơ Vô Song sau đó ánh mắt liền đỏ lên.

"Vậy làm chứ? ".

Trình Vũ Hào vừa nói, Thiên Mão Đạo Nhân kích động lập tức gật đầu, hắn hiện tại hai mắt chỉ có sắc dục.

Hai người đồng ý... về phần kẻ thứ ba càng không nên từ chối rồi 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.