Tiêu Thịnh khẽ mỉm cười nhìn An Nhạc, đi tới bên người cô, nói “Vừa rồi có chút việc mà quên mất, có thể cho anh mượn máy tính dùng một chút không?”
Vốn đã là thanh âm rất êm tai bên giờ còn thêm một phần ôn nhu, cho dù cô không thích hắn thì cũng không thể nào cự tuyệt, huống chi cô đơn phương yêu thầm người ta.
“Dĩ nhiên là được!” An Nhạc gật đầu dịch ghế sang bên cạnh, nhưng khi Tiêu Thịnh cúi người xuống cầm lấy con chuột, bả vai của hai người không thể tránh khỏi chạm vào nhau, mùi hương trên người hắn cũng thuận lý thành chương truyền vào mũi An Nhạc……..Mùi hương đó giống hệt như trong trí nhớ, là mùi vị nhẹ nhàng khoan khoái vào buổi chiều hôm đó, An Nhạc liếc hắn một cái, mấp máy đôi môi có chút khô, nội tâm đang không ngừng gào thét.
So với An Nhạc đang đứng ngồi không yên, Hứa Ngọc lại vô cùng hăng hái nhìn bên này, hơn nữa còn bừng bừng khí thế hỏi “Học trưởng, em có thể hỏi một vấn đề không?”
“Có gì thì cứ hỏi!” Tiêu Thịnh nhếch mắt nhìn Hứa Ngọc một cái.
An Nhạc thật sự sợ Hứa Ngọc sẽ hỏi bậy bạ gì đó, len lén đưa tay bấm bắp đùi cô ấy một cái, hi vọng cô ấy đừng nói gì quá mức.
Song, động tác của An Nhạc cũng không thể ngăn cản Đại Ngọc Nhi đặt câu hỏi, cô ấy bắt lấy tay An Nhạc, nở cụ cười rực rỡ “Em có thể hỏi học trưởng anh hiện tại có đang quen bạn gái không?”
Ầm! An Nhạc có loại cảm giác im lặng nhìn trời, này thật đúng là câu hỏi dũng cảm, khóe môi cô giật giật, không phát biểu ý kiến gì.
“Không có!”Hắn vô cùng thản nhiên trả lời.
Hứa Ngọc hài lòng cười, còn lặng lẽ dùng chân đá An Nhạc mấy cái, An Nhạc mặc kệ cô nàng điên kia, ra vẻ trấn định ngồi đó, thời gian cứ vậy tùy ý trôi đi.
Một lát sau, Tiêu Thịnh tắt website, ánh mắt quét qua biểu tượng chim cánh cụt ở góc phải, tay phải kéo con chuột bấm vào, mở ra QQ của An Nhạc.
Một màn này An Nhạc cũng nhìn thấy, học trưởng đang làm cái gì vậy? Cô đang suy đoán ý đồ của hắn, chỉ thấy Tiêu Thịnh mở công cụ tìm kiếm, thuần thục đưa vào một mã số, sau đó bấm thêm bạn.
Đây là? Trái tim An Nhạc bỗng nhiên co rụt lại. Tiêu Thịnh nghiêng đầu nhìn ánh mắt của An Nhạc, khẽ mỉm cười giải thích “Đây là nick QQ của anh, có rãnh thì liên lạc.”
An Nhạc không biết trả lời làm sao, chỉ gật đầu rồi “Ừ” một tiếng mà hoàn toàn không hay biết bộ dáng của mình hiện tại trong mắt người ta có bao nhiêu ngốc, hoặc nên nói là thật đáng yêu!
Ánh mắt Tiêu Thịnh chợt lóe, ở dưới ánh đèn có chút phát sáng, hắn buông con chuột, nâng người lên nhìn hai cô, gật đầu nói “Cảm ơn nhiều, anh đi trước đây.”
“Được” An Nhạc lần nữa gật đầu.
Đợi Tiêu Thịnh ra khỏi cửa, Hứa Ngọc dùng sức chọc vào người An Nhạc, hưng phấn nói “Này, thấy không, học trưởng hình như cũng có ý với cậu!” Cũng may, Hứa Ngọc không có quên nơi này là tiệm net, âm lượng cũng đã khống chế nhiều.
An Nhạc nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn chằm chằm Hứa Ngọc, cắn răng nói ra từng chữ một “ Đại Ngọc Nhi, cậu có muốn tớ ngay tại chỗ này bóp chết cậu không?”
“Quên đi, tớ lại muốn đi toilet” Hứa Ngọc vừa nói vừa đứng lên chạy đi, bỏ lại An Nhạc ngơ ngẩn ngồi nhìn giao diện QQ trên máy tính, khóe môi rốt cục nở một nụ cười sáng lạn.