Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa

Chương 27




“Sao anh lại khách sáo vậy chứ? Chúng ta là người một nhà mà.”

Cố Tư Bạch không nói gì, được vệ sĩ đỡ lên ghế sau, Quân Dao cũng lập tức chui tọt vào xe, ngồi bên cạnh Cố Tư Bạch, chiếc xe màu đen chầm chậm rời khỏi biệt

thự Cố gia.

Cố Khang Dật đứng giữa sân, nụ cười trên môi tắt ngấm, ánh mắt cũng sắc lạnh hơn, anh ta rút điện thoại trong túi ra, ấn một dãy số.

“Điều tra Quân Tú Anh cho tôi, đặc biệt xem trước đây Quân Tú Anh đã từng quen biết anh trai tôi chưa?”

“Vâng” Đầu dây bên kia đáp.

Cố Khang Dật bỏ điện thoại vào túi rồi đi vào nhà.

Rõ ràng Quân Tú Anh rất tránh né anh ta, nhưng lại tỏ ra thân thiết, dựa dẫm Cố Tư Bạch.Vốn dĩ anh ta muốn tiếp cận Quân Dao để thăm dò anh trai mình, không ngờ tiếp cận thất bại.

Cố Tư Bạch thì rõ ràng mới tỉnh lại, sao bọn họ lại thân thiết như thế?

Chẳng phải Quân Tú Anh chỉ là cô dâu xung hỉ được mẹ anh ta chọn bừa về thôi sao? Trong này chắc chắn có uẩn khúc.

Chuông điện thoại trong túi quần Cố Khang Dật lại vang lên, anh ta mở ra, thấy số ở đầu dây bên kia thì liền đi ngược ra ngoài, ra phía vườn hoa vắng người nghe.

“Alô, thiếu gia, bên phía Thiết huyết mấy ngày hôm nay cực kì yên tĩnh, dường như không thể tra thêm ra chuyện gì?”

“Đã tra ra được kẻ đứng sau chưa?”

“Vẫn chưa ạ! Nhưng có manh mối về vụ đấu thầu mảnh đất ven sông Hải Lâm sắp tới.”

“Được, gửi tài liệu qua cho tôi.”

Cố Khang Dật vừa tắt cuộc gọi này thì lại có cuộc gọi khác, anh ta ấn nút nghe.

“Thiếu gia, tôi đã gửi thông tin cơ bản của Quân Tú

Anh vào email của thiếu gia, theo thông tin hiện giờ Quân Tú Anh và Cố Tư Bạch trước đây chưa có cơ hội nào quen biết nhau, chúng tôi sẽ điều tra thêm và báo thiếu gia.”

Cố Khang Dật ừ một câu rồi mở mail ra xem.Vừa xem trang đầu tiên, ánh mắt Cố Khang Dật bỗng sáng lên, ngón tay thon dài lướt nhanh trên màn hình điện thoại.

Càng lướt, khóe môi Cố Khang Dật càng cong lên.

“Quân Tú Anh, Quân Tú Anh, cô là ai?”

Cố Khang Dật gửi một bức ảnh, rồi bảo người bên kia điều tra về người trong ảnh, còn bản thân anh ta đi ra xe, lái xe rời khỏi biệt thự.

Chiếc Ferrari màu đỏ dừng lại bên đường, kính xe chầm chậm hạ xuống.

Cố Khang Dật rút một điếu thuốc, châm hút.

Anh ta nhìn về phía bên kia đường.

Theo người của anh ta báo, người trong bức ảnh tài liệu Quân Tú Anh kia đang ở đây.

Một lát sau, có một cô gái xách chiếc túi hàng hiệu phiên bản giới hạn bước ra khỏi quán cà phê.

Cô ta trang điểm đậm, mặc một chiếc đầm họa tiết da beo ôm sát.

Cố Khang Dật híp mắt nhìn, phong cách quá khác biệt, nhưng vẫn thấy đường nét có phần giống nhau.

Cố Khang Dật xuống xe, đi về phía cô ta.

“Xin chào.”

Cô gái kia thấy có người đi về phía mình thì ngẩng đầu nhìn, ánh mắt có phần cao ngạo.

Nhưng khi thấy Cố Khang Dật đẹp trai ngời ngời, trên người là bộ quần áo nhãn hiệu cao cấp, tay còn cầm khóa xe Ferrari, cô ta lập tức mỉm cười.

“Sao anh lại khách sáo vậy chứ? Chúng ta là người một nhà mà.”

Cố Tư Bạch không nói gì, được vệ sĩ đỡ lên ghế sau, Quân Dao cũng lập tức chui tọt vào xe, ngồi bên cạnh Cố Tư Bạch, chiếc xe màu đen chầm chậm rời khỏi biệt

thự Cố gia.

Cố Khang Dật đứng giữa sân, nụ cười trên môi tắt ngấm, ánh mắt cũng sắc lạnh hơn, anh ta rút điện thoại trong túi ra, ấn một dãy số.

“Điều tra Quân Tú Anh cho tôi, đặc biệt xem trước đây Quân Tú Anh đã từng quen biết anh trai tôi chưa?”

“Vâng” Đầu dây bên kia đáp.

Cố Khang Dật bỏ điện thoại vào túi rồi đi vào nhà.

Rõ ràng Quân Tú Anh rất tránh né anh ta, nhưng lại tỏ ra thân thiết, dựa dẫm Cố Tư Bạch.Vốn dĩ anh ta muốn tiếp cận Quân Dao để thăm dò anh trai mình, không ngờ tiếp cận thất bại.

Cố Tư Bạch thì rõ ràng mới tỉnh lại, sao bọn họ lại thân thiết như thế?

Chẳng phải Quân Tú Anh chỉ là cô dâu xung hỉ được mẹ anh ta chọn bừa về thôi sao? Trong này chắc chắn có uẩn khúc.

Chuông điện thoại trong túi quần Cố Khang Dật lại vang lên, anh ta mở ra, thấy số ở đầu dây bên kia thì liền đi ngược ra ngoài, ra phía vườn hoa vắng người nghe.

“Alô, thiếu gia, bên phía Thiết huyết mấy ngày hôm nay cực kì yên tĩnh, dường như không thể tra thêm ra chuyện gì?”

“Đã tra ra được kẻ đứng sau chưa?”

“Vẫn chưa ạ! Nhưng có manh mối về vụ đấu thầu mảnh đất ven sông Hải Lâm sắp tới.”

“Được, gửi tài liệu qua cho tôi.”

Cố Khang Dật vừa tắt cuộc gọi này thì lại có cuộc gọi khác, anh ta ấn nút nghe.

“Thiếu gia, tôi đã gửi thông tin cơ bản của Quân Tú

Anh vào email của thiếu gia, theo thông tin hiện giờ Quân Tú Anh và Cố Tư Bạch trước đây chưa có cơ hội nào quen biết nhau, chúng tôi sẽ điều tra thêm và báo thiếu gia.”

Cố Khang Dật ừ một câu rồi mở mail ra xem.Vừa xem trang đầu tiên, ánh mắt Cố Khang Dật bỗng sáng lên, ngón tay thon dài lướt nhanh trên màn hình điện thoại.

Càng lướt, khóe môi Cố Khang Dật càng cong lên.

“Quân Tú Anh, Quân Tú Anh, cô là ai?”

Cố Khang Dật gửi một bức ảnh, rồi bảo người bên kia điều tra về người trong ảnh, còn bản thân anh ta đi ra xe, lái xe rời khỏi biệt thự.

Chiếc Ferrari màu đỏ dừng lại bên đường, kính xe chầm chậm hạ xuống.

Cố Khang Dật rút một điếu thuốc, châm hút.

Anh ta nhìn về phía bên kia đường.

Theo người của anh ta báo, người trong bức ảnh tài liệu Quân Tú Anh kia đang ở đây.

Một lát sau, có một cô gái xách chiếc túi hàng hiệu phiên bản giới hạn bước ra khỏi quán cà phê.

Cô ta trang điểm đậm, mặc một chiếc đầm họa tiết da beo ôm sát.

Cố Khang Dật híp mắt nhìn, phong cách quá khác biệt, nhưng vẫn thấy đường nét có phần giống nhau.

Cố Khang Dật xuống xe, đi về phía cô ta.

“Xin chào.”

Cô gái kia thấy có người đi về phía mình thì ngẩng đầu nhìn, ánh mắt có phần cao ngạo.

Nhưng khi thấy Cố Khang Dật đẹp trai ngời ngời, trên người là bộ quần áo nhãn hiệu cao cấp, tay còn cầm khóa xe Ferrari, cô ta lập tức mỉm cười..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.