Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa

Chương 210




Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà giữa rừng, căn nhà được xây khá vững chãi, xung quanh là hàng rào thép gai.

Tiểu Hoa mở cửa xe cho Quân Dao, dẫn cô vào, vừa đi vừa giới thiệu.

“Đây chỉ là một phân khu thôi, tổng bộ ở nơi bí mật, chỉ một số thành viên được phép đến, cũng không được phép tổ chức tiệc tùng hoặc uống rượu.

Bữa tiệc này cũng chỉ có khoảng ba mươi anh em, một số anh em đang phải nằm viện, còn những người khác còn có nhiệm vụ cần làm.”

Bọn họ đi vào, bên trong đèn điện sáng choang, trái ngược với vẻ lạnh lẽo bên ngoài.

Trong này những chai rượu đủ màu đủ kiểu bày khắp nơi, thịt nướng xèo xèo tỏa ra mùi thơm phức,

Thấy Tiểu Hoa và Quân Dao đi vào, mọi người lập tức quay đầu nhìn qua.

Tiểu Hoa bước lên trước một bước, Vỗ tay.

“Anh em, xin giới thiệu với mọi người, đây chính là thiếu phu nhân của chúng ta, mọi người mau lại chào hỏi thiếu phu nhân.”

Đám đàn ông lập tức xôn xao vui vẻ, tay cầm CỐc rượu đi tới.

“Chị dâu, không hổ danh là vợ Cố thiếu, quả là tuyệt sắc giai nhân.” Một người lên tiếng.

Quân Dao đón lấy một cốc rượu từ tay Tiểu Hoa, cô chạm cốc với từng người, nhưng chỉ nhấp mỗi một chút, dù sao cô cũng là phụ nữ, không uống nổi nhiều rượu như thế.

.

“Các anh em, cảm ơn mọi người, rất vui vì hôm nay được tham gia với mọi người.

Chúng ta cùng nâng ly mừng chiến thắng nào.” Quân Dao nói lớn.

“Hoan hô!”.

Mọi người lập tức hò reo, nâng ly uống cạn.

Tiếng nhạc bật lên, âm thanh ầm ĩ rộn ràng, những người đàn ông ăn thịt, uống rượu, lắc lư người theo tiếng nhạc, Quân Dao dường như cũng cảm nhận được sự hào sảng, khí khái ở đây.

“Thiếu phu nhân, muốn thử chút không?”

Tiểu Hoa kéo cô đến bếp nướng thịt.

Ở đây có rất nhiều loại thịt đã được chế biến sẵn, Tiểu Hoa lấy mấy xiên thịt cừu đặt lên bếp.

Miếng thịt kêu lên xèo xèo, bắt đầu chín dần.

Cô ấy thuần thục rắc lên chút hương liệu cho thơm hơn, sau khi chín liền nhấc ra, đưa một viên cho Quân Dao.

“Phải ăn trực tiếp như này mới có không khí

Vừa nói Tiểu Hoa vừa thổi phù phù cho xiên thịt nguội bớt, rồi ăn một miếng thịt cừu nướng, uống một ngụm rượu mạnh, dáng vẻ không kém gì mấy tay nam nhi bên cạnh.

Quân Dao bắt chước

cô ấy, cắn một miếng thịt cừu nướng nóng hổi, thơm phức.

Miếng thịt vào miệng hơi bỏng lưỡi, nhưng mùi vị quả thực không chê vào đâu được.

Uống thêm một hớp rượu nhỏ, quả thực vô cùng tuyệt vời.

“Thế nào?” Tiểu Hoa hỏi.

Quân Dao gật đầu, khen ngợi, “Ngon, vui!”

Tiểu Hoa bật cười sảng khoái, hai người ăn thịt nướng, uống rượu, trò chuyện trên trời dưới bể, cảm giác xa lạ ban đầu dần biến mất, bây giờ Quân Dao đã có thể hòa nhập cùng với mọi người.

Thậm chí cô còn đi đến một góc, chơi phi tiêu với mấy người khác.

Mặc dù cô chơi rất tệ, toàn thua, nhưng ai cũng vỗ tay khen ngợi.

Mọi người càng chơi càng vui, thêm men rượu khiến không khí sôi động đến mức tất cả đều quay cuồng, chìm đắm trong cuộc vui vẻ hiếm có.

Ngày thường bọn họ đều theo chế độ luyện tập hà khắc nhất, luôn căng mình làm việc.

Hiếm hoi lắm mới được dịp thả lỏng hoàn toàn như thế này.

Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà giữa rừng, căn nhà được xây khá vững chãi, xung quanh là hàng rào thép gai.

Tiểu Hoa mở cửa xe cho Quân Dao, dẫn cô vào, vừa đi vừa giới thiệu.

“Đây chỉ là một phân khu thôi, tổng bộ ở nơi bí mật, chỉ một số thành viên được phép đến, cũng không được phép tổ chức tiệc tùng hoặc uống rượu.

Bữa tiệc này cũng chỉ có khoảng ba mươi anh em, một số anh em đang phải nằm viện, còn những người khác còn có nhiệm vụ cần làm.”

Bọn họ đi vào, bên trong đèn điện sáng choang, trái ngược với vẻ lạnh lẽo bên ngoài.

Trong này những chai rượu đủ màu đủ kiểu bày khắp nơi, thịt nướng xèo xèo tỏa ra mùi thơm phức,

Thấy Tiểu Hoa và Quân Dao đi vào, mọi người lập tức quay đầu nhìn qua.

Tiểu Hoa bước lên trước một bước, Vỗ tay.

“Anh em, xin giới thiệu với mọi người, đây chính là thiếu phu nhân của chúng ta, mọi người mau lại chào hỏi thiếu phu nhân.”

Đám đàn ông lập tức xôn xao vui vẻ, tay cầm CỐc rượu đi tới.

“Chị dâu, không hổ danh là vợ Cố thiếu, quả là tuyệt sắc giai nhân.” Một người lên tiếng.

Quân Dao đón lấy một cốc rượu từ tay Tiểu Hoa, cô chạm cốc với từng người, nhưng chỉ nhấp mỗi một chút, dù sao cô cũng là phụ nữ, không uống nổi nhiều rượu như thế.

.

“Các anh em, cảm ơn mọi người, rất vui vì hôm nay được tham gia với mọi người.

Chúng ta cùng nâng ly mừng chiến thắng nào.” Quân Dao nói lớn.

“Hoan hô!”.

Mọi người lập tức hò reo, nâng ly uống cạn.

Tiếng nhạc bật lên, âm thanh ầm ĩ rộn ràng, những người đàn ông ăn thịt, uống rượu, lắc lư người theo tiếng nhạc, Quân Dao dường như cũng cảm nhận được sự hào sảng, khí khái ở đây.

“Thiếu phu nhân, muốn thử chút không?”

Tiểu Hoa kéo cô đến bếp nướng thịt.

Ở đây có rất nhiều loại thịt đã được chế biến sẵn, Tiểu Hoa lấy mấy xiên thịt cừu đặt lên bếp.

Miếng thịt kêu lên xèo xèo, bắt đầu chín dần.

Cô ấy thuần thục rắc lên chút hương liệu cho thơm hơn, sau khi chín liền nhấc ra, đưa một viên cho Quân Dao.

“Phải ăn trực tiếp như này mới có không khí

Vừa nói Tiểu Hoa vừa thổi phù phù cho xiên thịt nguội bớt, rồi ăn một miếng thịt cừu nướng, uống một ngụm rượu mạnh, dáng vẻ không kém gì mấy tay nam nhi bên cạnh.

Quân Dao bắt chước

cô ấy, cắn một miếng thịt cừu nướng nóng hổi, thơm phức.

Miếng thịt vào miệng hơi bỏng lưỡi, nhưng mùi vị quả thực không chê vào đâu được.

Uống thêm một hớp rượu nhỏ, quả thực vô cùng tuyệt vời.

“Thế nào?” Tiểu Hoa hỏi.

Quân Dao gật đầu, khen ngợi, “Ngon, vui!”

Tiểu Hoa bật cười sảng khoái, hai người ăn thịt nướng, uống rượu, trò chuyện trên trời dưới bể, cảm giác xa lạ ban đầu dần biến mất, bây giờ Quân Dao đã có thể hòa nhập cùng với mọi người.

Thậm chí cô còn đi đến một góc, chơi phi tiêu với mấy người khác.

Mặc dù cô chơi rất tệ, toàn thua, nhưng ai cũng vỗ tay khen ngợi.

Mọi người càng chơi càng vui, thêm men rượu khiến không khí sôi động đến mức tất cả đều quay cuồng, chìm đắm trong cuộc vui vẻ hiếm có.

Ngày thường bọn họ đều theo chế độ luyện tập hà khắc nhất, luôn căng mình làm việc.

Hiếm hoi lắm mới được dịp thả lỏng hoàn toàn như thế này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.