Lên được xe rồi, mà tim Nam My vẫn còn đập thình thịch, mắt vẫn hướng nhìn vào nhà, cô đang lo không biết tâm trạng bố thế nào mà không để ý Hoàng Bách vẫn chăm chú nhìn mình nãy giờ, thấy cô gầy xanh thế này anh lại xót.
Hoàng Bách tự nhiên chồm sang khiến Nam My giật mình thủ thế đẩy mạnh vào ngực anh, “Anh làm gì đấy?”
“Anh ngả thấp ghế xuống cho em ngồi thoải mái thôi, định đánh anh đấy à?”
“Ừ, giật cả mình.”
Cô lẩm bẩm rồi thu tay lại, vẻ cảnh giác của Nam My khiến Hoàng Bách buồn cười, nhìn nét cười tươi tắn trên gương mặt gần kề, Nam My cũng bất giác cười theo, sự căng thẳng theo đó cũng vơi đi phân nửa.
“Mẹ bảo em không ăn được hay sao?”
“Một ít.”
“Em có thích ăn cái gì không để anh mua?” Diễn đàn AzTruyen.net
Nam My lắc lắc đầu. Hoàng Bách thoáng cau mày, không ăn để gầy trơ xương thế này ư?
“Thứ hai đến bệnh viện khám lại nhé, đủ mười hai tuần rồi cần làm một số loại xét nghiệm, tiện kiểm tra dinh dưỡng của hai mẹ con luôn.”
“Cũng được.”
Nam My cứng nhắc gật đầu, cô không rõ từ bao giờ việc nói chuyện với Hoàng Bách lại trở nên gượng gạo vào thiếu tự nhiên như thế này nữa, đang nghĩ bâng quơ, phía trước chợt có xe tạt đầu. Hoàng Bách theo phản xạ phanh gấp, tay trái đè chặt vô lăng, tay phải vô thức đưa ra chắn trước mặt Nam My, ngực cô bị cánh tay anh giữ lại tránh lao đầu vào kính chắn gió, mấy giây vừa rồi thật nguy hiểm.
Hoàng Bách lo lắng hỏi han:
“Em có sao không?”
“Không, giật mình một chút.” Diễn đàn AzTruyen.net
Anh khẽ gật đầu, mắt vẫn nhìn phía trước, cổ tay trái hơi ê ẩm vì vết thương chưa lành hẳn nhưng vẫn có thể điều khiển được xe, tay chắn trước ngực Nam My hạ thấp xuống, bàn tay lớn áp lên bụng cô vô thức vỗ nhè nhẹ tựa trấn an đứa trẻ đang ở bên trong. Nam My sửng sốt đưa mắt nhìn xuống, Hoàng Bách dường như không để ý đến nét mặt đó của cô mà chăm chú nhìn đường, đánh xe đi tiếp. Tay kia của anh vẫn đặt trên bụng Nam My mà không hề có ý thu về.
Bên ngoài nắng vàng ruộm trải trên mặt đường đổ nhựa, mới nhìn thôi đã cảm thấy nóng bức, vậy mà bên trong xe người nào đó được quan tâm lại vô thức nhoẻn miệng cười.
Nam My lơ đễnh chạm vào bàn tay đang áp trên bụng mình, mắt vẫn nhìn phía trước, cố lờ đi ánh nhìn mang nét cười của người ở bên cạnh.
...
Hà My cũng vừa xuống khỏi xe, suốt cả chặng đường từ bến tàu về nhà Hoàng Bách, cô ấy không ngớt ca thán về việc mình thua Nam My. Kết hôn ba tháng vẫn chưa thấy động tĩnh gì, ấy vậy mà người ta chỉ đi ăn một bữa tiệc cưới liền có bầu ba tháng.
Chồng cô ấy chỉ biết tặc lưỡi cười trừ, cũng trách anh bận việc cơ quan, nên vợ canh thế nào cũng vẫn lệch.
Lần này cuối tuần cũng không có thời gian ở bên cạnh Hà My, chồng cô chỉ đưa tới nhà Hoàng Bách, gửi vợ ở đấy rồi tới cơ quan trực luôn. Đấy cứ bảo bộ đội mà lấy giáo viên cái gì đó đi. Hạnh phúc ấm êm lắm, có nhìn thấy mặt chồng đâu mà cãi nhau, thời gian quấn quýt lăn giường còn phải tranh thủ nữa là.
…
Vừa nhìn thấy Nam My và Hoàng Bách bước vào, bà nội anh đã nhấp nhổm định đi ra đón cô. Từ hôm về đến nay, Nam My chưa sang bên này lần nào. Bà Ngân tươi cười hỏi han đủ thứ, nhìn cổ tay trái vết thâm đã ngả vàng dần tan của Nam My bà lại xuýt xoa:
“Chết không cơ chứ, thế còn đau lắm không hả cháu?” Diễn đàn AzTruyen.net
“Không cử động mạnh không sao bà ạ, tím này là do tụ máu chứ ấn vào như thế này cũng không đau ạ!”
“Ừ, ngồi, ngồi xuống.”
Bà Ngân kéo Nam My ngồi xuống cạnh mình, rồi cứ chăm chú nhìn vào bụng phẳng giấu dưới lớp áo phông mỏng mà không khỏi vui mừng, cứ định nói cái gì đó lại ngừng lại.
Hoàng Bách và Hà My ở bên cạnh
nhìn mà cũng thấy sốt ruột theo. Cô ấy ghé tai Hoàng Bách thì thầm:
“Anh cũng giỏi lắm, không hổ danh là bác sĩ khoa sản. Chồng em cứ thắc mắc suốt.”
“Thắc mắc cái gì cơ?”
“Sao mà bắn chuẩn vậy? Anh ấy mười mấy năm trong ngành mà ba tháng rồi vẫn trượt.”
Hà My ôm miệng rúc rích cười, lời cô ấy nói đầy ẩn ý khiến Hoàng Bách thoáng ngại mà nóng bừng cả hai tai. Thấy hai người thì thầm to nhỏ còn tươi cười hớn hở thế, Nam My cũng rất để ý. Không phải là ghen, mà cô chỉ tò mò, nhưng trong lòng cũng hơi lấn cấn.
Nhưng rất nhanh đã bị bà Ngân kéo trở lại:
“Hoàng Bách này có khi để Nam My ở bên này đến lúc sinh nhỉ?”
“Dạ?”
Nam My kinh ngạc tròn mắt nhìn bà, Hoàng Bách hí hửng chuyển chỗ ngồi xuống bên cạnh bà nội, mắt hấp háy nhìn bà.
“Mà thôi hay là cưới đi, bụng còn nhỏ cưới xong rồi về bên này ở. Thế hôm trước sang bên ấy nói chuyện như thế nào mà sao bố mẹ cháu im hơi lặng tiếng chẳng thấy bàn bạc gì thế hử?”
Nam My mím môi nhìn Hoàng Bách, bị bà nhắc đến khiến anh khá bối rối. Chuyện bị gia đình Nam My cự tuyệt họ có dám nói với bà cụ đâu, chỉ sợ bà lo mà phát bệnh. Bà Ngân năm nay gần tám mươi lăm tuổi đến nơi rồi, trông thì minh mẫn nhưng trái gió trở trời là cũng lăn đùng ra ốm chứ không dạn dĩ như vẻ bề ngoài. Diễn đàn AzTruyen.net
“Thế nào? Sao hai đứa không nói gì?”
Nam My thấy Hoàng Bách im lặng
thì nói thay, “Dạ, chưa chọn được ngày bà ạ!”
Bà Ngân suy ngẫm một lúc lại bấm ngón tay lẩm nhẩm cái gì đó, ba người trẻ tuổi thì đang nhăn hết cả mặt lại nhìn nhau. Nam My biết mình dại, nói dối cái gì không nói, lại nói cái mà bà Ngân nắm rõ trong tay như thế bao giờ.
“Bà ơi, thôi. Cần gì cưới xin, bà thích gặp chắt nội lúc nào cứ bảo Hoàng Bách sang rước mẹ con nó về nhà mình ở vài bữa. Nam My hết thời gian nghỉ phép thì vẫn phải đến cơ quan nữa mà, ở nhà mình hay nhà bên ấy cũng có khác gì nhau đâu ạ.”
Nghe Hà My nói thế, bà Ngân lại quay sang nhìn cô, vẫn không thỏa mãn mà lắc đầu:
“Quan trọng chứ, con gái nhà người ta nuôi cho ăn cho học, con nhà nào thì cũng là con vàng con bạc. Phải có đầu có cuối, có trước có sau, con dâu, cháu dâu nhà này không có đứa nào phải chịu thiệt thòi cả. Ngày xưa mẹ thằng Bách bà cũng phải soạn chín mâm. Giờ chắt nội muốn bao nhiêu mâm để cụ chuẩn bị nào.” Diễn đàn AzTruyen.net
Bà Ngân vừa nói vừa đưa tay sờ lên bụng Nam My, nghe lời bà cô chợt cay sống mũi. Bà Ngân thì cứ hớn hở mà đám người trẻ tuổi lại đượm suy tư.
Bữa trưa diễn ra khá suôn sẻ, cuối cùng vẫn là mẹ Hoàng Nguyên có thể gỡ rối mọi vấn đề, cứ mỗi lần bà Ngân nhắc tới chuyện cưới xin đều có bà ấy nói đỡ, thành ra bà cụ đổi chủ đề, tất cả lại chuyển về việc dinh dưỡng của đứa chắt nội.
Hoàng Bách ở bên cạnh thấy bà nội gắp nhiều đồ ăn cho Nam My quá sợ cô ngại rồi phải ăn cố, thì cứ bà vừa bỏ đồ ăn vào bát của cô, là anh lại hỏi có ăn được không? Nam My vừa lắc đầu liền tự động gắp bỏ vào bát của mình mà không để cho bà nội biết.
Hà My rửa bát, Nam My và Hoàng Bách vây xung quanh, người lớn trong nhà đã lên phòng nghỉ trưa hết, chỉ còn ba người họ. Hoàng Bách ăn nhiều quá cứ vặn vẹo nãy giờ, Nam My không vừa mắt quay sang hỏi han:
“Anh làm sao đấy?”
“No quá, đang tức bụng đây.”
“Hơ, đáng đời.” Hà My bĩu môi.
Nam My ở bên cạnh cười cười:
“Tại anh đấy, để im thì không sao cứ bà vừa gắp vào là nhón lấy, bà lại tưởng em ăn hết nên được đà càng gắp nhiều.”
Hà My không nhịn được cười vì sự ngốc nghếch của Hoàng Bách thì hùa vào, trêu một mà được hai:
“Cái này là bố được hưởng phúc con còn gì nữa.”
Nam My biết cô ấy trêu mình thì chỉ cười trừ. Diễn đàn AzTruyen.net
Bữa tối vẫn diễn ra hết sức vui vẻ, Hoàng An từ cơ quan trở về, thêm một cái miệng là cả nhà lại rộn hết cả lên. Cô ấy cứ tếu táo pha trò chọc cười mọi người suốt, đặc biệt cứ trêu Nam My và anh trai, khiến hai người vừa buồn cười vừa ngượng, nhưng cũng vì vậy mới phần nào xóa bỏ được sự gượng gạo đang âm thầm diễn ra giữa hai người suốt thời gian qua.
Nửa tháng này có thể do Nam My nghĩ nhiều, nhưng hôm nay sang nhà bên này cảm giác không tệ như cô đã lo lắng. Cả Hoàng Bách cùng người lớn, người nhỏ trong gia đình anh đều tự nhiên đối đãi với cô như trước đây, có chăng là đặc biệt hỏi han thêm về sức khỏe của hai mẹ con cô mà thôi.
Sau bữa tối, ba cô gái kéo nhau về phòng rủ rỉ rù rì đủ chuyện trên trời dưới đất. Hà My kể lại chuyện lúc mới biết tin Nam My có thai, liền gọi điện khoe với chồng, mà ông thánh ấy nói mấy câu khiến cô cười muốn chết ngất.
Nghĩ lại đến giờ vẫn thấy buồn cười, Hà My cười ngặt nghẽo, Hoàng An sốt ruột thì cứ thúc giục:
“Chị ngưng cười, kể đi em xem nào.”
Nam My cũng háo hức theo cứ hau háu nhìn cô ấy, họ càng như vậy Hà My càng không nhịn được, cười đến chảy cả nước mắt, phải vài phút sau mới chịu ngừng.
“Anh Duy bảo chị là Amy giỏi thế chuyển công tác cái là có sản phẩm luôn, thế con bé không yêu Hoàng Bách nữa à? Số Hoàng Bách cũng nhọ nhỉ? Vườn hồng nào liên quan đến cậu ấy đều lần lượt có chó canh hết…”
Hoàng An phì cười:
“Anh Duy tự nhận mình là chó à?”
“Ổng lỡ lời, sau đó tự vả miệng mình rồi.”
Hai người kia thì cứ ngặt nghẽo cười cái ông chồng nhà Hà My, còn Nam My thì đã bày ra vẻ mặt lo lắng hỏi: Diễn đàn AzTruyen.net
“Rồi chị đã thanh minh với anh ấy cho em chưa đấy?”
Nhìn vẻ mặt đó của cô khiến Hà My càng cười tợn:
“Rồi, nên là anh ấy cứ khen Hoàng Bách làm bác sĩ mà có súng xịn hơn ông lính thật, đúng là có kinh nghiệm chửa đẻ có khác.”
Sau chuyện của chồng Hà My, họ quay sang tra hỏi Nam My về đêm hôm đó ở Tây đảo, nhớ tới chuyện ấy lại khiến cô xấu hổ muốn chết, cứ tưởng có thể giấu nhẹm đi vậy mà mấy con người này lại muốn đuổi cùng giết tận không chịu buông tha.
Dăm ba cái chuyện giường chiếu ấy cứ bắt người ta kể. Mà Nam My say như cún có nhớ cái quái gì đâu, thứ duy nhất nhớ là cảm giác va chạm da thịt khi hai người quấn quýt hòa quyện vào nhau, nhưng làm sao có thể kể để họ cảm nhận được chứ? À không đúng còn một chuyện nữa, chuyện mà đến giờ mỗi lần nghĩ lại, Nam My lại cười đến chảy cả nước mắt.
“Anh ấy giảng cho em nghe cái gì ấy, cái gì mà bao nhiêu triệu con tinh trùng… cái gì mà ống gì gì ấy… rồi nó hình thành như thế nào…”
“Ôi mẹ ơi, anh trai tôi đây ư? Làm tình mà vẫn có thời gian giáo dục giới tính nữa ư? Vũ Hoàng Bách ơi là Vũ Hoàng Bách, họa của trần đời có một mình anh.”
Nghe Hoàng An cảm thán lại bày ra biểu cảm không thể tấu hài hơn được khiến Nam My vừa xấu hổ vừa buồn cười, gò má trắng hồng càng đỏ hơn. Hà My cũng không vừa, cười đến khản cả họng mà hai mắt cũng hoen đỏ, ai không biết còn tưởng cô ấy bị trêu đến khóc lên nữa.
Căn phòng nhỏ của Hoàng An cứ thế không ngớt tiếng cười, chuyện trò một lúc, Hoàng An chợt reo lên:
“Tự nhiên em thèm trà sữa quá, hai người thì sao?”
“Chị cũng thèm, ở Tây đảo trà sữa chán lắm. Cười một lúc mà khô cả cổ.”
“Em sao cũng được. Dễ nuôi.” Nam My không mấy mặn mà, nhưng nghe hai người họ nói cũng hùa theo. Diễn đàn AzTruyen.net
“Hai người chọn món, à nhắn lên nhóm hỏi Ngọc My xem nó uống cái gì thì mua luôn. Giờ là chín giờ rồi, gọi xong thì con bé cũng sang đến nơi. Em bảo nó đi luôn từ chỗ làm thêm sang rồi, khỏi về nhà nữa. Bên này vẫn còn đồ lần trước của nó.”
Chọn xong món, nhưng đến lúc đặt lại không có shipper nào nhận đơn, Hoàng An vã quá cứ lụng bụng than trời trong miệng, đặt đi đặt lại đến lần thứ năm thì mất kiên nhẫn ném luôn điện thoại xuống giường, kêu gào:
“Hừ, trời không độ.”
“Thế nào, không có ai nhận đơn à?”
“Không ạ, toàn bận thôi.”
Hà My nảy ra sáng kiến:
“Hay bảo Ngọc My tiện về thì mua luôn, chắc vẫn có quán mở muộn.”
Hoàng An lắc đầu,
“Thôi, nó làm gì có tiền, xong trả lại không lấy. Con bé nó hay ngại lắm, mua cho cái gì cũng chối, không thì thế nào cũng phải tìm cách bù lại cho bằng được, nhà trống cho mượn ở còn đòi trả tiền kìa.”
“Đấy là người ta có lòng tự trọng, con bé nó tự lập, không thích ỉ nại. Sòng phẳng thế cũng tốt.” Nam My nhấn mạnh. Diễn đàn AzTruyen.net
Ba người khẽ thở hắt ra nhìn nhau. Nam My lại cao giọng phán một câu:
“Vậy thôi, khỏi uống. Dù sao em cũng không hứng lắm.”
Lời vừa dứt, Hoàng An đã quay ngoắt sang sắc xéo lườm kẻ dám làm mất hứng của chị em ở kia, rồi chộp lấy điện thoại, không biết trong cái đầu kia đã nghĩ ra cái gì rồi. Hoàng An đá mắt đắc ý nói với hai người:
“Để em.”
Cả Hà My và Nam My đều chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại của Hoàng An, cô ấy thế mà lại gọi điện cho anh trai còn tiện tay mở luôn loa ngoài. Mới hai hồi chuông Hoàng Bách đã nghe máy:
“Sao đấy?”
“Anh trai ơi, con anh nó thèm trà sữa kìa, anh xem xem đi mua đi.”
“Trà sữa gì giờ này? Mấy cái hóa chất hỗn tạp ấy không tốt, mà nó còn bé thế biết cái gì mà thèm.”
Lời Hoàng Bách nói khiến cả ba ngắn tũn mặt lại, anh thế mà lại dám cự tuyệt cả đứa bé, xem ra tấm bình phong này dùng không được. Hoàng An đang nghĩ xem tiếp theo nên nói cái gì thì Hoàng Bách lại lên tiếng đã cắt ngang:
“Em hỏi mẹ của con anh xem có thể thay trà sữa bằng sữa bầu vị trà sữa được không?”
Hoàng An nhìn Nam My, dùng khẩu hình miệng hỏi cô. Nam My nhăn mặt nhíu mày, tự nhiên bị nhắc đến làm tim trong lồng ngực không dưng cứ đập liên hồi.
“Ơ đâu rồi. Bí ngô.” Diễn đàn AzTruyen.net
Thấy em gái mãi không trả lời Hoàng Bách sốt ruột thúc giục. Nam My miễn cưỡng gật đầu, Hoàng An liền đáp lại anh trai:
“Mẹ của con anh bảo được, nhưng mà anh phải mua cả cho các cô các dì của nó nữa. Em uống Ô long kem cheese, Hà My uống Lục trà vải mật ong, Ngọc My uống Hồng trà sữa trân châu thường. Tất cả đều size L, con anh uống sữa bầu nhưng vẫn phải đầy đủ topping đấy. Anh xem liệu mà làm. Mà đi đi không người ta đóng cửa.”
“Ờ, đi luôn đây. Cho mặc cái quần dài đã.”
Điện thoại vừa tắt một cái, mà phòng bên này đã sổ ra cả tràng cười nghiêng ngả, hai người họ cứ nhìn Nam My trêu chọc khiến cô chưa hết ngượng, mặt càng đỏ hơn, đúng là đứa nhóc này có thể sai khiến cả ông trời. Nói không phải mê tín chứ, hôm nay sang nhà bên này Nam My ăn uống ngon miệng hẳn, không biết là do đồ ăn bác Hoàng Nguyên nấu hợp khẩu vị của cô, hay do đứa nhóc được gặp bố nó mà phấn khởi quá mới chịu để yên cho mẹ nó ăn nên vậy. Nghĩ tới đó, Nam My lại từ cười mình hão huyền.
Hoàng Bách thay tạm cái quần dài rồi chạy sang gõ cửa phòng bố mẹ, cửa phòng không khóa chỉ khép hờ, anh gõ cũng là cho có, rồi thò đầu nói vọng vào:
“Mẹ ra con nhờ tí ạ!”
“Sao thế con?”
“Hôm trước mẹ làm trân châu ăn chè, còn bột không ạ?”
“Còn một ít, con lấy làm gì à?” Diễn đàn AzTruyen.net
“Con con muốn uống trà sữa trân châu, nhưng Ami đồng ý uống sữa bầu vị trà sữa rồi, mẹ xuống nhà nặn trân châu rồi luộc luôn giúp con với, có sữa milo bột, mẹ trộn vào cho có vị mẹ nhé, Ami thích vị đấy lắm. Con chạy ra siêu thị mua sữa đã không người ta đóng cửa mất ạ.”
“Ừ đi đi.”
“Vậy mẹ làm luôn giúp con mẹ nhé, con cảm ơn mẹ!”
Hoàng Nguyên nhìn con trai phấn khởi chạy xuống nhà, lại cười cười quay sang bảo với chồng:
“Anh đi nặn trân châu cho cháu nội với em không?”
“Đi, cháu nội mình mà.”
*Bạn đang đọc truyện được viết bởi #Bodhi, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
…
Nhìn ly sữa bầu của Nam My, Hà My và Hoàng An không hẹn tự dơ ly của mình lên rồi đánh mắt ra hiệu với nhau cùng tủm tỉm cười. Thấy cốc của mình cứ bị khác với hai người họ, Nam My liền thắc mắc:
“Sao của em không có đá, lại còn bốc khói như thế này? Trân châu đâu?”
“Đây, trân châu mẹ làm riêng của mẹ con em đây. Đêm rồi đừng uống đá, lạnh bụng đấy. Để anh thổi cho, uống sữa ấm một chút cho dễ ngủ nhé!”
Hoàng Bách vừa nói vừa ghé miệng thổi cho sữa nguội bớt giúp Nam My, hai người kia nãy giờ vẫn chưa chịu bỏ qua mà vẫn chăm chú quan sát nhất cử nhất động của anh rồi lại bĩu môi, Hà My lơ đễnh buông lời cảm thán: Diễn đàn AzTruyen.net
“Ôi Hoàng Bách, anh Duy nhà em chắc phải vác súng lên cổ, kẹp dép vào nách mới đuổi kịp anh. Em không ngờ mình đã bỏ lỡ một ông bố chu đáo như anh, tiếc thật.”
Nghe cô ấy nói thế, Hoàng Bách ngước mắt nhìn sang một cái, giọng điệu hóm hỉnh đáp lại:
“Có tiếc thì cũng hối hận muộn màng rồi. Xin chia buồn với em.”
Rồi quay sang nói với Nam My:
“Nguội bớt rồi, em uống thử xem.”