Có Chắc Là Yêu - Bodhi Bodhi (Bo)

Chương 14: Chửa thì đẻ




Hoàng Bách mang hành lý của Nam My vào nhà xong mới xin phép bố mẹ cô trở về, từ lúc nhìn thấy con gái bà Hoa đã xót đứt ruột, cứ càu nhàu vì việc cô bị thương. Nam My không dám cãi chỉ biết cười trừ. May mà không báo trước là bản thân bị thương, nếu không có lẽ cả đoạn đường đi về riêng chỉ tiếp chuyện điện thoại của mẹ cô cũng chết mệt mất.

Nhìn xuống cánh tay bị thương, lúc này Nam My mới sực nhớ ra tay Hoàng Bách cũng bị thương, vậy mà nín nhịn lái xe suốt gần chục tiếng đồng hồ. Cô đưa mắt nhìn điện thoại, muốn nhắn tin hỏi anh đã về tới nhà chưa, nhưng lại bị bà Hoa giục ăn cơm:

“Sao thế, đi mấy tháng quên cơm mẹ nấu rồi à?”

“Đâu mà, kiểu lâu ngày mới được ăn cơm ngon như thế này nên bị lạ lẫm ấy mẹ.”

“Dẻo mỏ, ăn nhiều một chút, tay chân thế kia thì xin nghỉ ở nhà, tới cơ quan làm gì nữa chứ?”

“Vâng, con xin nghỉ phép rồi.”

“Ừ, thế còn được. Nhìn xem cái cổ tay kìa, to bằng bắp đùi mẹ đến nơi rồi.”

“Chắc đùi mẹ nhỏ lắm đấy.” Nghe mẹ nói thế, Khải Nam em trai Nam My, đang ăn cơm chợt phì cười đáp vậy, khiến cả bố và chị gái nhìn sang. Diễn đàn AzTruyen.net

Nhìn vẻ mặt đã ngắn tũn lại của mẹ vì bị thằng con trai quý hóa nói mát, Nam My nhịn cười, bụm miệng lẩm bẩm:

“Mày chết rồi em ơi!”

Bà Hoa bĩu môi nguýt con trai một cái, buông lời hăm dọa:

“Thằng ranh này, muốn mẹ cắt cơm hả?”

“Không, con đang tuổi ăn tuổi lớn, mẹ có muốn đi bên cạnh một soái ca cao to vạm vỡ không? Mẹ chả bảo con phải có body như anh Bách nhà bác Nguyên đấy à? Cắt cơm là con gầy đi đấy.”

Lời Khải Nam nói khiến bà Hoa đang xót con gái, muốn nói mấy lời trách móc tiếp cũng phải bật cười mà quên đi mà quay sang xoa đầu thằng con trai lém lỉnh.

Lúc này ở bên nhà Hoàng Bách, hai vị phụ huynh vừa nghe con trai thưa chuyện thì việc dọn bàn ăn bữa tối cũng bị gác lại hết. Hoàng An chưa kịp tiếp thu cứ mon men bám tay mẹ, dỏng tai nghe anh trai tường trình về sự xuất hiện của đứa cháu nhỏ trong bụng bạn thân Ami của mình, mà trong đầu cô đã tưởng tượng ra đủ chuyện để có thể buôn với hội chị em. Nhưng nghĩ vẫn cay Ami vì tội giấu diếm, mang tiếng bạn thân ra.

Hoàng Tùng vừa ngồi xuống ghế, không nhịn được lại đứng phắt dậy, cáu kỉnh chỉ trích con trai:

“Rượu bia hư người, anh đã thấy hậu quả chưa?”

“Con xin lỗi.”

“Hừm, đi qua đêm biết ngay là có biến, tưởng anh tỉnh táo có bản lĩnh, cuối cùng vẫn… đấy giờ làm con nhà người ta có bầu rồi, rồi tôi ăn nói với bố con bé như thế nào?” Diễn đàn AzTruyen.net

Cùng lúc ấy bà nội Hoàng Bách đi tới đầu cầu thang, nghe nói cháu trai làm con nhà người ta có bầu thì phấn khởi lắm, đường hình chưa thấy mà đường tiếng đã đi trước, nói vọng xuống:

“Ai? đứa nào, con nhà nào có bầu cơ Hoàng Nguyên?”

“Bà nội!”

Lời bà khiến gia đình bốn người thảng thốt nhìn lên, Hoàng Nguyên vội giục con gái:

“Hoàng An lên đỡ bà xuống, cầu thang mẹ mới lau.”

Hoàng Bách mím môi nhìn Hoàng An nhanh nhảu chạy lên đỡ bà nội đi xuống, cơ mặt đang căng thẳng cũng thoáng giãn ra, cứu tinh của anh xuất hiện rồi. Bà Ngân kéo Hoàng An phăm phăm đi thẳng đến chỗ Hoàng Bách, đưa tay cho cháu trai nắm lấy, gương mặt phúc hậu ánh lên tia vui vẻ mà hỏi dồn:

“Thế đứa nào có bầu, cháu làm đứa nào có bầu rồi, mang nó về đây cho bà xem mặt. Mong đứa chắt nội lắm rồi.”

“Cháu…”

Hoàng Tùng lừ mắt lườm con trai, khiến anh muốn thưa chuyện bỗng ngập ngừng. Hoàng Nguyên đỡ lời:

“Ami mẹ ạ!”

“Ai?”

“Ami nhà anh Chiến ạ!”

“À, Nam My hả? Tốt quá rồi.”

Bà Ngân nghe con dâu nói thế thì càng phấn khởi hơn, tưởng đâu xa lạ, hóa ra toàn con cháu thân quen. Diễn đàn AzTruyen.net

Nam My từ bé đã được dạy dỗ cẩn thận, ngoan ngoãn lễ phép, hoạt bát vui tươi, lại hay sang nhà bóp chân bóp tay cho bà nên được bà Ngân quý lắm. Tay bà run run vỗ lên mu bàn tay cháu trai, tươi cười bảo:

“Tốt, mấy đứa nó thân nhau thế còn gì, con bé nó chẳng suốt ngày ăn ngủ ở bên này à? Hồi bé toàn Hoàng Bách ru ngủ, thay tã đấy thôi.”

“Tốt cái gì mà tốt, mẹ chỉ được cái vẽ đường cho hươu chạy, hai đứa nó say rượu làm càn.”

Hoàng Tùng cáu kỉnh gắt lên, mắt gườm gườm nhìn con trai bày ra vẻ đe nẹt, không những chẳng nhận được đồng minh, lại bị bà Ngân bĩu môi nói mát:

“Phải, nó say rượu làm càn còn ra được sản phẩm, đâu như ai đấy, say rượu rồi đùng đùng chạy đến nhà người ta nói lung tung, còn hại con gái nhà người ta giữa tháng ba trời nồm mưa dầm gió bấc phải giặt hết chăn ga.”

Nghe mẹ chồng nói thế, Hoàng Nguyên thấy ngượng thay chồng, muốn bật cười mà phải nén lại. Nhìn mặt Hoàng Tùng lúc này mà xem, bị mẹ bóc mẽ đã xầm xì như trời sắp bão đến nơi rồi. Hoàng An không hiểu tình thế, lại còn láu táu nhanh miệng hỏi:

“Ai đấy là ai, con gái nhà người ta là ai hả bà nội?”

“Bố bây, mẹ bây chứ ai. Phải không Hoàng Nguyên?”

Hoàng Nguyên nhịn cười đến đỏ cả mặt, bị hỏi đến thì mím môi gật đầu:

“Vâng mẹ.”

Hoàng An hiểu ra thì ồ lên một tiếng còn cứ nhìn bố tủm tỉm cười trêu chọc khiến Hoàng Tùng càng ngại với con thì quay sang nói dỗi với mẹ:

“Ơ kìa mẹ, con đang dạy con trai con. Mẹ thế này…”

“Tôi thế này thì làm sao? Anh lại sắp bảo con hư tại mẹ, cháu hư tại bà đi tôi xem nào?”

Bà Ngân vênh mặt thách thức, sáu con mắt còn lại cũng đặt hết lên Hoàng Tùng như kẻ tội đồ khiến ông có muốn cũng không cãi lại được. Đã bảo trong cái gia đình này, một mình người làm cha, làm chồng, làm con này một chiến tuyến, không có lấy một đồng chí, đồng minh nào có thể dựa dẫm mà. Diễn đàn AzTruyen.net

Hoàng An rỉ tai anh trai, cười cười nói:

“Bố thua rồi, anh yên tâm có bà ra mặt bố không dám chửi anh nữa đâu. Nhanh mang chị dâu với cháu về cho em đấy.”

Hoàng Tùng bị lép vế thì hạ giọng phân bua:

“Ý con không phải thế, con chỉ đang dạy cháu thôi chứ có dám cạnh khóe mẹ với vợ con đâu.”

“Vầng, chờ anh dạy được con thì mẹ anh xuống lỗ rồi cũng không biết mặt ngang mũi dọc đứa chắt nội như thế nào. Say thì say, chứ có rồi là phải có trách nhiệm. Hoàng Bách, thế giờ cháu tính sao, cưới hay chạy làng?”

“Cưới ạ!”

“Đấy, nó bảo cưới kìa, giờ đế phiên người làm bố nhà anh lo rồi đấy, “cụ chột” của gia đình, xem mà đi sang nhà người ta nói chuyện đàng hoàng đi.”

“Trụ cột bà ơi!” Hoàng An cười ngất, nghiêng người nhắc bà.

“Nhầm. Cụ… à trụ cột.”

Câu nào của bà Ngân cũng đều nhắm vào con trai, mà còn tấu hài hết sức khiến mẹ con Hoàng Nguyên cười ngất ngưởng. Bà kéo cháu trai cháu gái luyên thuyên đủ điều:

“Hoàng Bách, Hoàng An lên nhà kể cho bà xem chắt nội trông như thế nào rồi, khám thai chưa cho hình không có bà xem với. À gọi cái My sang nhà để tẩm bổ, chứ con bé đấy ngày xưa béo tốt trông như hộ pháp mà gầy như cái que, không biết mấy nữa rồi có vác nổi cái bụng bầu không?” Diễn đàn AzTruyen.net

“Mẹ, ăn cơm đã mẹ.”

“Ừ nhỉ, đấy có chắt cái mừng quên ăn luôn.”

Bà Ngân dắt cháu lại bàn ăn ngồi, Hoàng Tùng và Hoàng Nguyên chỉ biết nhìn nhau lắc đầu cười khổ. Bà tưởng lấy vợ dễ thế sao, nhà người chưa biết sẽ tiếp nhận tin sốc này như thế nào đây? Chiến cưng con gái như vậy chỉ sợ Hoàng Bách phen này muốn qua được ải của bố con bé cũng vất vả.

Hoàng Nguyên bảo với con trai, để mình lựa lời nói chuyện với mẹ Nam My trước, rồi nhờ Hoa rào trước đón sau với bố cô, giờ mà cả nhà lù lù kéo nhau sang kiểu úp sọt có khi lại phản cảm. Thân thì thân chứ, con gái cưng nhà người ta tự dưng thành ra như thế này, sẽ khiến người làm cha thương con như Chiến bị sốc.

Hai ngày sau là cuối tuần, Hoàng Nguyên hẹn Hoa đi spa rồi nói chuyện của Hoàng Bách và Nam My. Mẹ cô dễ tiếp nhận, còn hớn hở bảo thế thì cho cưới luôn, nhưng khi Hoàng Nguyên nói ra sự băn khoăn của mình thì cũng có chút để tâm, xong lại đơn thuần cho rằng hai gia đình quá thân quen nên tin chắc chồng sẽ đồng ý. Còn khẳng định cứ để mình lo.

Bà Hoa trở về, vừa thấy bóng chồng đang ngồi bên bàn trà, đã đon đả lên tiếng:

“Anh Chiến chồng em ơi! Ông bố mẫu mực ơi!”

“Hở, hôm nay em bị làm sao đấy? Đi với Hoàng Nguyên mà về sớm thế? Anh tưởng phải tối mới về cơ mà, đang định bảo hai đứa hôm nay bố con ăn mì tôm.”

Ông Chiến rót nước cho vợ, rồi cứ nhìn theo bà đi đến gần. Bà Hoa tu một mạch hết nửa cốc nước, tay đưa lên quệt ngang miệng một cái lại tiếp tục:

“Định thế mà có chuyện hệ trọng phải khoe với anh ngay. Con gái anh nó “ăn kem trước cổng” rồi kia kìa.” Diễn đàn AzTruyen.net

Ông Chiến nhăn mặt khó hiểu, ông ngồi dưới này suốt, Nam My thì ở trên nhà có thấy xuống đâu mà vợ lại nói thế. Tưởng mình không để ý liền nhổm người phóng mắt nhìn ra sân, nhưng khuất cái cây cảnh nên không thấy gì ngoài cổng thì lại thụt vào ngồi xuống, ngả lưng tựa ghế bình thản đáp:

“Thì kệ nó, có cái kem thôi gì mà to tát. Giờ nó gầy như vậy, ăn hết cả thùng kem cũng không béo ú lu như ngày xưa được đâu mà em phải lo. Đi ra bảo con vào nhà mà ăn chứ, đứng ngoài đấy làm cái gì, tay chân thì đau. Hay em vẫn cấm đoán con bé đấy, nên con mới phải lén lút như vậy?”

Ông Chiến đưa mắt dò xét nhìn vợ, bà Hoa khẽ thở hắt ra chán nản lắc đầu. Ông Chiến rất cưng Nam My, hồi trước vì lời nói đùa của người lớn hại con gái tin là thật thì cứ ra sức ăn với hy vọng có lá gan to để hiến cho anh Hoàng Bách của nó. Lúc đầu họ cứ tưởng là trẻ con chỉ nói vậy cho vui, nhưng đến khi con gái bon miệng ăn quá đà và có dấu hiệu béo phì thì mới tá hỏa lên. Nam My mười sáu tuổi mà nặng hơn bảy mươi cân, người tròn trùng trục ú na ú nần, nhiều lúc muốn lăn cho đỡ mệt.

Hồi ấy Nam My phải thực hiện kế hoạch giảm cân một cách nghiêm ngặt theo chế độ dinh dưỡng của huấn luyện viên riêng, kiêng khem đủ thứ, khổ sở vô cùng. Những thứ mà con bé thèm đều không được phép ăn, cơm cũng chỉ được ăn rất ít, gọi là có tinh bột để đủ chất. Đã từng có lần ông Chiến đi làm về nghe con gái nỉ non xin mẹ nó cho ăn thêm một bát cơm rồi ngày mai tập bù lại một tiếng, mà người làm bố thương con chảy nước mắt.

Cũng tại cái thằng nhóc Hoàng Bách vạn người yêu quý ấy mà ra cả, cho đến bây giờ sau Hoàng Tùng thì chính là Chiến rất ganh tỵ và có thành kiến với Hoàng Bách nhất. Mặc dù anh chẳng đắc tội gì với họ. Diễn đàn AzTruyen.net

“Chán cái nhà anh. Nói thế mà cũng không hiểu.”

Bà Hoa bực bội nguýt chồng một cái, muốn đùa mà người đàn ông lạc hậu này cũng không hiểu ý. Cứ phải nói huỵch toẹt ra mới chịu hiểu.

Ngày hôm sau nhà Nam My đón khách, như bình thường là rôm rả lắm rồi, vậy mà hôm nay cả một nhà người mà im ắng đến lạ thường, cơ hồ có thể nghe được tiếng con nhặng o o đập cánh bay vòng vòng quanh bàn trà.

Phòng khách nhà Nam My lúc này vô tình bị chia làm hai chiến tuyến, cô và bố mẹ ngồi một phía, Hoàng Bách, Hoàng An và bố mẹ họ ngồi một phía. Hai người đàn ông trụ cột trong gia đình nghiêm nghị ngồi đối diện nhau.

Nam My không dám nhìn bố, cô và Hoàng Bách lúc này không khác Ngưu Lang - Chức Nữ là mấy. Hoàng Bách thì đã sẵn sàng chịu trận bất kỳ lúc nào, khi theo bố mẹ tới đây anh đã chuẩn bị tốt tinh thần để nghe bố Nam My tổng sỉ vả.

“Cháu chào hai bác, em chào anh chị!”

Khải Nam từ trên nhà đi xuống, không hiểu chuyện thì le te nhảy vào chỗ bên cạnh Hoàng An ngồi, còn tươi cười hỏi chuyện:

“Hôm nay có hội gì mà cả nhà chị kéo sang nhà em thế, ủa sao mặt mũi ai cũng hằm hằm như thịt bằm nấu cháo vậy ạ?”

“Khải Nam, sang đây.”

Bà Hoa nhấm nháy gọi con trai, thằng bé đưa mắt nhìn tất thảy, lúc này mới để ý thấy sắc mặt của họ thật sự khó coi, tưởng nói đùa cho vui thôi chứ ai ngờ là thật. Nó ghé tai Hoàng An thì thầm: Diễn đàn AzTruyen.net

“Quả bí thối, có chuyện gì mà căng thẳng như sắp chiến tranh đến nơi thế?”

“Không thấy hai chiến tuyến phân định rõ ràng à? Muốn bán đội thì cứ ngồi đây.”

“Thôi em đi, sợ lắm.”

Khải Nam cum cúp chuyển sang ngồi bên cạnh mẹ. Vậy là cục diện cân bằng, gia đình ban bệ đủ cả, xem ra tình hình có vẻ căng thẳng thật sự.

Cứ im lặng mãi không phải là cách, bố Hoàng Bách khẽ đằng hắng rồi lên tiếng mở lời trước:

“Chiến này, chuyện bọn trẻ chắc là Hoa cũng đã nói với mày rồi. Hoàng Bách gây ra chuyện có lỗi với Nam My, tao làm bố thay mặt nó xin lỗi vợ chồng mày. Tao và Hoàng Nguyên hôm nay sang đây là muốn bàn với hai vợ chồng về cách giải quyết…”

Bố Nam My vẫn im lặng không đáp, nhìn tình hình có vẻ căng, Hoàng Nguyên kéo tay áo chồng. Hoàng Tùng khẽ lắc đầu rồi vỗ nhẹ lên tay tựa muốn trấn an. Hoàng Nguyên ái ngại nhìn sang Hoa, bên ấy cũng không dám lên tiếng, từ lúc biết Nam My có thai với Hoàng Bách, Chiến đã rất tức giận, nhưng một câu chửi mắng cũng chưa nói ra, cứu lầm lì hậm hực suốt cả buổi khiến hai mẹ con không biết tâm ý như thế nào.

“Tao với Hoàng Nguyên đã bàn bạc kỹ lưỡng với nhau rồi, trẻ con bây giờ nó lớn nhanh, quay đi quay lại thì cái thai đã lớn rồi, nên là để bảo vệ danh dự của Nam My, thì chọn ngày cho hai đứa nó cưới…”

“Không cần, cưới xin cái gì mà cưới. Con gái tao, cháu tao nhà tao nuôi được.”

Lời Chiến nói khiến tất thảy mọi người đều bàng hoàng sửng sốt, chỉ riêng Khải Nam nãy giờ nghe chuyện mà cứ như vịt nghe sấm, mãi mới luận được ra. Giờ thì nó đã hiểu tại sao họ lại căng thẳng như thế này. Nó dùng ngôn ngữ cơ thể muốn hỏi chuyện Hoàng An, nhưng cô chỉ biết im lặng lắc đầu, tỏ ý vô can. Diễn đàn AzTruyen.net

Mẹ Nam My kinh hãi bám lấy tay chồng giật giật như muốn xác nhận lại những lời Chiến vừa nói:

“Anh nói cái gì vậy?”

Nhìn vào ánh mắt thảng thốt của vợ, Chiến nén lòng siết chặt lấy bàn tay Hoa, dù thường ngày đều nhường nhịn vợ nhưng nay là chuyện ảnh hưởng tới hạnh phúc cả đời của con gái, thì mọi quyết định đều dứt khoát và kiên định vô cùng.

“Nó là con mình, trót dại là do vợ chồng mình không biết dạy con, không quan tâm đến con. Con nó đã nói tất cả chỉ là sự cố, là hai đứa không tự chủ được bản thân, anh không trách con. Nhưng hai đứa nó có yêu nhau không? Hoàng Bách có yêu Nam My nhà mình hay không em còn không rõ nữa hay sao?”

“Nhưng mà, chuyện này, cái thai…”

“Không sao cả, chửa thì đẻ. Sao phải vì mấy cái danh dự, mặt mũi vớ vẩn ấy mà làm khổ con, khổ cháu mình? Ai sợ xấu mặt chứ anh thì không, anh chỉ cần con gái anh hạnh phúc. Bao nhiêu năm nay nó ở với vợ chồng mình đã phải chịu ấm ức hay rơi giọt nước mắt nào chưa?”

Nghe lời Chiến nói mà vợ chồng Hoàng Tùng gần như mắc nghẹn, những chuyện ông ấy nói thật sự cả hai người đã gần như quên mất. Thật sự mà nói, hơn ai hết, họ hiểu Hoàng Bách không yêu Nam My, lại vì chuyện cái thai mà vô tình lờ đi mất chuyện hệ trọng như vậy. Diễn đàn AzTruyen.net

Nam My nghe lời bố nói, cũng nghẹn ngào, sự tủi hổ càng lúc dâng lên đến nghẹn họng. Lúc cùng Hoàng Bách trở về, cô có vẻ đã xuôi xuôi với quyết định sẽ kết hôn với anh, cho cả hai một cơ hội thử yêu nhau. Nhưng những lời bố vừa rồi không phải không có lý, cô biết bố thương mình, nhưng sẵn sàng chấp nhận mẹ con cô như thế này hoàn toàn ngoài dự đoán. Nam My không muốn, khiến bố phải tiếp tục phiền lòng với tương lai của mình nữa, bởi chính cô cũng không biết bao giờ mới khiến Hoàng Bách toàn tâm toàn ý yêu mình, thì mạnh dạn lên tiếng:

“Bố!”

“Con nói đi.”

“Con xin lỗi… xin lỗi vì đã gây ra tội tày đình như vậy làm xấu mặt bố mẹ. Đây là lỗi của con, nhưng đứa trẻ này con không muốn bỏ, cũng không muốn bắt ai phải chịu trách nhiệm với mẹ con con cả. Bố đã nói sẽ chấp nhận con và cháu… con nghe lời bố.”

“Ami, em…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.