Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Chuyện tình anh bác sĩ khoa sản và nàng cảnh sát.
Nội dung:
Tình yêu là môn học mà không phải cứ giỏi là có thể ra được trường. Có những người phải dùng cả đời để học cách yêu một ai đó, cũng có những người cố hiểu sai ý nghĩa của nó, khiến bài toán tình yêu dù giải bao nhiêu lần vẫn không ra được đáp án mình bản thân cần…
Bài toán tình yêu có n cách giải nhưng cuối cùng cũng chỉ có một đáp án, dùng lý trí hay trái tim để tìm ra là ở bạn.
Một lần say rượu, Hoàng Bách trót lấy mất đời con gái của Nam My - thanh mai trúc mã của mình, trong khi anh vô cùng ăn năn và muốn chịu trách nhiệm thì cô lại khăng khăng không đồng ý.
Qua rồi cái thời buổi cứ lên giường là bị ép cưới, quan điểm của Nam My hết sức rõ ràng, hai người không yêu nhau hà tất phải giàng buộc để làm khổ nhau. Cô yêu Hoàng Bách là điều không thể chối cãi, còn anh đến bao giờ mới yêu lại mình thì Nam My không dám chắc.
Sau sự cố đó, Nam My quyết định rời khỏi thành phố đến công tác tại đồn công an bản M, thuộc vùng miền núi Tây bắc vừa để hoàn thành nhiệm vụ vừa là chạy trốn.
Cứ ngỡ rời đi rồi sẽ không phải suy nghĩ, sẽ không đau lòng nhưng sự đời vốn dĩ thích trêu ngươi con người ta.
Sẽ chẳng có gì xảy ra cho đến một ngày nọ khi Nam My phát hiện bản thân mình có thai, cô nhớ hôm ấy ở bệnh viện chính tay Hoàng Bách đã đưa thuốc tránh thai cho mình, vậy tại sao lại có thể mang thai được?
Liệu có gì nhầm lẫn ở đây hay không? Là thuốc không có tác dụng hay còn ẩn tình gì ở phía sau?
Biết Nam My mang thai, Hoàng Bách lại một lần nữa muốn được chịu trách nhiệm với mẹ con cô mặc cho Nam My tiếp tục khước từ. Liệu rằng lần này đứa trẻ có giúp bố làm mẹ nó cho phép được chịu trách nhiệm hay không?
Liệu rằng có một ngày nào đó, Hoàng Bách thật sự sẽ yêu Nam My hay đơn thuần chỉ là bị thứ gọi là trách nhiệm mà chấp nhận trói buộc mình với cô?
Cùng theo dõi "Có chắc là yêu" để tìm lời giải đáp nhé!
"Anh có biết là để lấy được gan ngỗng thương phẩm ngta sẽ nhồi cho chúng ăn thật nhiều không? Càng béo thì kích thước gan càng lớn. Hồi đó em cũng nghĩ là chỉ cần mình ăn thật nhiều, chỉ cần thật béo thì kích thước lá gan cũng ngày càng phát triển, nếu sau này lỡ bệnh của anh tái phát, có thể dùng một phần lá gan của em để cho anh. Nhưng mãi đến sau này lớn lên em mới phát hiện ra rằng mình không phải ngỗng, để có thể ghép được gan cho người khác còn cần phải nhiều yếu tố chứ không phải gan cứ to là được."
Xem thêm...
Bình luận truyện