Chuyện Trong Hẻm

Chương 44: Lên thuyền nào, đồng chí!!!




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chờ đợi Cảnh Hạ Vũ trở về là một bàn ăn vô cùng thịnh soạn mà mẹ con Quý Kim Ngọc đã tự tay xuống bếp chuẩn bị. Mời thêm Lý Niệm Dao đến, bốn người vây quanh bàn tiệc, tiếng chúc mừng, tiếng ly tách va chạm nhau giòn giã, thỉnh thoảng có cả tiếng kêu yếu ớt đòi ăn của Tiểu Hùng. Không khí vô cùng hoà hợp lại ấm cúng, căn nhà nhỏ của Quý Ninh Hinh thoáng chóc tràn ngập niềm vui.

Chiếc điện thoại Cảnh Hạ Vũ đặt trên bàn cũng không ngừng sáng rồi lại tắt. Là tin nhắn bạn bè gửi tới chúc mừng thành công của cô. Fans trong weibo ào ạt vì cô treo hashtag, nháo thế nào lại leo được vào top10 hotsearch, làm tên tuổi của Cảnh Hạ Vũ lại lan đi xa.

Trường học cũng vì cô làm một buổi lễ vinh danh, khen thưởng. Khoe khoang sinh viên ưu tú làm thầy cô nở mày nở mặt, cũng bày tỏ muốn các em sinh viên noi theo tấm gương của Cảnh Hạ Vũ.

Quý Ninh Hinh cũng đi theo, ở dưới khán đài nhìn lên cao, thấy được một Cảnh Hạ Vũ đang toả sáng rực rỡ, nàng không khỏi cảm thấy hạnh phúc lây. Đây chính là ánh sáng rực rỡ nhất trong cuộc đời của nàng, vì cô mà sinh kiêu ngạo.

Lễ kéo dài không bao lâu thì kết thúc, Cảnh Hạ Vũ còn chưa kịp đi đến chỗ của Quý Ninh Hinh thì đã bị vô số các em gái vây quanh tặng quà tặng thư.

Làm cho ai kia đứng nhìn từ xa ghen đến đỏ mắt.

Nhưng cũng may là Cảnh Hạ Vũ vẫn còn tỉnh táo, dùng lời lẽ khéo léo để thoát khỏi đám đông, cũng không nhận quà của bất cứ ai, lịch sự nói lời cảm ơn tâm ý của họ.

"Đợi em có lâu không? Chúng ta về thôi"

Quý Ninh Hinh lại được dỗ cho vui vẻ, không tính toán với Cảnh Hạ Vũ, khoác tay cô quay về Nhất Niệm.

Sắp tới thất tịch rồi, nàng muốn làm món gì đó tặng cho cô.

...

Trước thất tịch.

Cảnh Hạ Vũ đến Nhất Niệm, được Lý Niệm Dao cho biết chị chủ đang loay hoay trong bếp. Không nghĩ ngợi nhiều, bàn chân quen lối đi vào.

"Đang làm gì vậy chị?"

Thấy Quý Ninh Hinh xoay tới xoay lui như con lật đật, rất muốn cười nhưng lại không dám, âm thanh ra đến miệng liền biến thành câu hỏi.

"A, em đến rồi. Chị đang làm bánh xảo quả á"

"Cho ngày thất tịch sao?"

"Em biết hả?"

"Biết chứ. Trào lưu ăn chè đậu đỏ là để cầu mong sớm có người yêu. Còn xảo quả, chính là ước muốn cùng người yêu quây quần đoàn tụ bên nhau"

"Hạ Vũ nhà chúng ta giỏi quá đi mất"

"Cho nên Ninh Hinh, chị có người yêu sao?"

"..."

"Hay là người trong lòng?"

Nhất thời bị câu hỏi bất chợt của Cảnh Hạ Vũ làm cho nghẹn giọng, không biết nên trả lời thế nào. Khoé môi muốn cười cũng dừng một nửa, không biết nên tiếp tục cười hay là thôi.

Rối rắm một hồi, dưới tầm mắt nóng rực của Cảnh Hạ Vũ, Quý Ninh Hinh khó khăn mà gật đầu. Mặc kệ, thừa nhận cũng không có gì sai, rõ ràng mình thích em ấy mà.

Cùng lắm là thổ lộ trực tiếp, xé rách lớp màng mỏng, thẳng thắn theo đuổi cô. Tục ngữ có câu không đụng tường Nam không quay đầu. Quý Ninh Hinh đây chính là muốn đạp đổ tường Nam tiếp tục bước.

"Người đó em có biết không?"

"Có, em có biết"

"Vậy sao trước giờ em chưa từng thấy qua, cũng không nghe chị nói?"

"Tại vì em không có hỏi mà, còn cái kia, là do chị thích thầm người ta không có thổ lộ"

"..."

"Em ấy cũng rất là ngốc"

"..."

"Rõ ràng biết chị thích em ấy, chị cũng chắc chắn người ta có tình cảm với chị mà không chịu tiến tới, ngốc muốn chết"

"..."

Cảnh Hạ Vũ từ đầu mà biết như thế thì sẽ không hỏi, hỏi xong tự dưng lại bị mắng là ngốc.

"Chị đều biết thế sao lại không thổ lộ"

"Em ấy không có phong độ vậy sao? Vậy chị đây mặc kệ, để em ấy tự nhận ra đi"

Triệt để im lặng, không còn cách nào tiếp tục đề tài này nữa. Cảnh Hạ Vũ ngại ngùng ho khan, đánh trống lãng.

"Chị làm bánh tới đâu rồi?"

Quý Ninh Hinh cố nén cười, nói đến như vậy mà em còn ngu ngu ngơ ngơ thì chị cũng kệ em á.

"Chị mới làm bột thôi hà, em đến phụ chị đi"

"Được"

Cảnh Hạ Vũ đáp ứng, đi rửa tay sạch sẽ, đeo tạp dề đứng bên cạnh làm phụ bếp cho nàng.

Bánh xảo quả là một trong những món ăn thường xuất hiện trong lễ thất tịch, được làm từ những nguyên liệu quen thuộc như bột mì, men khô, sữa hay trứng,. Tương truyền, món ăn này do một thiếu nữ tên Tiểu Xảo nghĩ ra và thường làm vào ngày thất tịch với mong muốn Ngưu Lang – Chức Nữ sớm quay trở về đoàn tụ bên nhau.

Vì cảm động trước tấm chân tình của Tiểu Xảo, Ngọc Hoàng đã ban cho nàng một mối lương duyên. Sau này, nhiều cô gái đã học theo Tiểu Xảo, làm món bánh này vào dịp Thất Tịch với mong muốn sớm tìm được người trong mộng. Khi làm bánh xảo quả, người ta sẽ sử dụng loại khuôn gỗ với hoa văn, hoạ tiết mang ngụ ý cát tường... Bánh sau khi tạo hình xong sẽ được mang đi nướng hoặc rán trong chảo đến khi vàng đều hai mặt. (*)

* Tham khảo thêm ở web 2dep,vn

Quý Ninh Hinh nhào bột, Cảnh Hạ Vũ nhận nhiệm vũ ép bột vào khuôn để tạo hình.

Nhìn bột trong tay, bỗng dưng Quý Ninh Hinh muốn chơi xấu, nàng quay sang quẹt bàn tay đầy bột của mình vào người bên cạnh.

Cảnh Hạ Vũ bị tấn công bất ngờ rất nhanh là có thể lấy lại bình tĩnh, lập tức phản công.

Trước thế tấn công như vũ bão của cái người cao kều kia, người phát động tấn công là nàng chỉ có thể haha chạy trốn, vừa chạy vừa cầu xin tha mạng.

Nhưng dễ cho qua vậy sao?

Cuối cùng, nhà bếp lại thành chiến trường đẫm bột, đầu xanh thoắt cái thành đầu lão, tóc bạc phơ. Hai người nhìn bộ dạng của đối phương, không hẹn mà gặp, chỉ tay vào nhau phá lên cười.

Phút chốc, không gian nhỏ bé tràn ngập bong bóng màu hồng.

Mà ở cửa, Lý Niệm Dao đang dùng điện thoại quay lại toàn cảnh. Sau đó còn "tiện tay" đăng lên trang chủ weibo của Nhất Niệm, con bàn dân thiên hạ thấy sự đáng yêu ngọt ngào mà nàng ta đang đu.

Lý Niệm Dao trong lòng bày tỏ: Mau đến đây, cùng nhau lên thuyền ra khơi, hỡi các đạo hữu!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.