Chứng Kiến Thần Thám

Chương 67: Kết phim lúc tám giờ trở thành vụ án mưu sát(*)




Edit: Cải Trắng

(*) Chút giải thích: Ý nói diễn biến của vụ án giống như những bộ phim truyền hình được chiếu lúc tám giờ. Cụm từ ‘phim truyền hình lúc 8 giờ’ này là để chỉ những bộ phim hay chứa đựng một xô cẩu huyết không thể nói hết bằng lời =)))

“ An Sinh, em vẫn chưa phát hiện ra sao? Cái tàn thuốc này và thuốc lá của Jeremy hút, là cùng một loại. ”

Chúc An Sinh cố gắng nhớ lại cảnh tượng lúc đó. Rồi, cô nhớ ra lúc ở trước cửa siêu thị, cô và Trì Trừng đã bắt gặp Jeremy, khi đó trong miệng hắn vẫn còn đang ngậm một điếu thuốc lá. Nhưng Chúc An Sinh cũng chỉ nhớ được tới thế thôi, vì ngay sau đó Jeremy đã vứt điếu thuốc đi.

Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, không ngờ Trì Trừng còn nhớ được cả hãng thuốc lá mà Jeremy hút. Đúng là một trí nhớ đáng sợ! Chúc An Sinh âm thầm cảm thán trong lòng một câu.

“ Nhưng những nhân viên khác trong nhà xưởng cũng có thể hút loại thuốc lá này mà, dù sao đây cũng không phải là một loại thuốc lá đặc biệt. ” Chúc An Sinh bổ sung thêm.

“ Rất có khả năng đấy. Nhưng mà An Sinh, em vẫn nên nhớ lại một chút nữa, bộ dáng của Jeremy. ”

Chúc An Sinh nghe theo lời đề nghị của Trì Trừng, lại một lần nữa cô cố gắng nhớ lại bộ dáng của Jeremy. Từ đầu xuống chân, Chúc An Sinh không bỏ sót bất cứ chi tiết nào.

“ Em nhớ lúc mà anh ta đi qua người mình, em có thể ngửi thấy được mùi nước hoa của nam rất nhạt. Theo lý mà nói, nếu là một người biết sử dụng nước hoa thì anh ta hẳn phải là một người rất chỉn chu khi đi giao tiếp. Nhưng lúc đó cà vạt của anh ta có hơi lệch, điểm này có chút khác thường. ”

“ Thứ hai, trên tay anh ta có đeo nhẫn cưới, chứng tỏ anh ta là một người đàn ông đã kết hôn. Đồng thời, điều này cũng giải thích được nghi vấn đầu tiên, tại sao anh ta lại biết chọn nước hoa để sử dụng mà lại đeo cà vạt lệch. ”

“ Thứ ba, anh ta là một người đã kết hôn, vợ anh ta có thể là người đã lựa chọn nước hoa giúp anh ta, nhưng sao cô ấy lại không để ý tới chi tiết cà vạt bị thắt lệch chứ? ”

“ Cho nên ở đây xảy ra hai khả năng. Thứ nhất, trong chuyện tình cảm vợ chồng của anh ta nảy sinh xích mích. Nhưng cá nhân em nghĩ khả năng thứ hai có khả năng xảy ra lớn hơn. Khả năng thứ hai là vợ của anh ta có chuyện quan trọng hơn phải chú ý tới, đó là con bọn họ. Bởi vì khi nãy em đã nhìn thấy trên cổ tay áo sơ mi của anh ta có dính chút vụn yến mạch. Vì phải chăm sóc con nên cô ấy không thể để ý tới chi tiết nhỏ như cà vạt của chồng bị lệch. Đồng thời, điều này cũng có thể giải thích cho việc tại sao cổ tay áo của anh ta dính vụn yến mạch, hẳn là trong lúc bón cho con đã dính lên. ”

Chúc An Sinh căn cứ vào những gì đại não mình còn lưu lại và trí nhớ của mình, đây là những chi tiết nhỏ trong quá trình trinh thám. Cô không có cách nào để làm được giống Trì Trừng, trong thời gian ngắn có thể tổng hợp lại hết những ý đó. Nhưng, cô cũng có cách thức riêng của mình.

Bình thường, cô hay để ý kỹ một số chi tiết để chỉ cần tới khi cần sử dụng nó, cô có thể nhớ lại một cách dễ dàng. Điều đó có thể khiến cô không quá mệt mỏi khi làm việc. Dù sao cũng không phải ai cũng giống như Trì Trừng, là một thiên tài.

Nhưng mà, phương pháp này của cô vẫn có mặt hạn chế. Ví dụ như cô không hề chú ý được chi tiết liên quan tới thuốc lá. Dù vậy, ở trong mắt người thường, trí nhớ này của Chúc An Sinh cũng đủ để khiến họ kinh ngạc rồi. Giống như hai vị cảnh sát điều tra kia đang nhìn cô với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.

“ Rất tốt. ” Trì Trừng hài lòng mỉm cười, rồi anh nói: “ Cho nên, giờ em đã biết tại sao anh lại nghi ngờ Jeremy chưa? ”

“ Bởi vì anh cảm thấy giữa Jeremy và Ruby Smith có quan hệ không bình thường? ” Chúc An Sinh thử đoán ý của Trì Trừng.

“ Chính là như vậy. Giống như những điều vừa rồi em đã nói, vì có con nên sự quan tâm của vợ Jeremy đã chuyển dời từ chồng sang con, cô ấy chăm sóc cho con mình nhiều hơn. Hơn nữa, có một điều không cần phải nói cũng biết, đó là trong khoảng thời gian mang thai chín tháng, đoạn thời gian này đủ dài để khiến cho Jeremy tìm tới một sự ‘an ủi’ khác. Trong ảnh chụp, em có thể thấy Ruby Smith vô cùng xinh đẹp, người trong thị trấn Winter này thì coi khinh cô ấy, nên cô ấy rất cô đơn. Cuối cùng, củi khô bốc lửa, kết quả là gì thì khỏi cần nói cũng biết. ”

Hai vị cảnh sát kia sau khi nghe xong phân tích của Trì Trừng, không nhịn được mà cười. Mà đúng lúc đó, bọn họ cũng bắt gặp được ánh mắt xem thường của Chúc An Sinh.

“ Mấy người đàn ông như các anh đúng là giỏi tìm cớ. Cái gì mà tìm kiếm sự an ủi chứ? Ôi, người mang thai chín tháng là phụ nữ, người mạo hiểm cả dáng người của mình vì có thể mang thai mà biến dạng, thậm chí còn nguy hiểm tới tính mạng của mình cũng là phụ nữ, thật không hiểu nổi mấy người các anh tìm kiếm sự an ủi gì. ”

Vẻ mặt của Chúc An Sinh hiện rõ lên vẻ khinh thường, cô hừ lạnh một tiếng. Trì Trừng nhìn thấy cũng cảm thấy xấu hổ mà ho khan hai tiếng, tuy rằng lời cô nói khiến mình cảm thấy tổn thương nhưng cô nói không sai mà.

“ Nếu sự thật đúng như những gì chúng ta đã phân tích thì kết cục của nó cũng không có gì khó đoán. ”

Trì Trừng tiếp tục nói suy đoán của mình.

“ Tình nhân thì thường không cam chịu số phận làm tình nhân của mình. Nhưng có lẽ, họ đã đánh giá quá cao vị trí của mình rồi. Người đàn ông này từ trước tới nay chưa từng nghĩ tới việc vì cô ấy mà có thể vứt bỏ đi gia đình hoàn hảo của mình, nhưng mà người tình nhân này nào chịu để yên. Thậm chí, cô ấy còn đe dọa sẽ phá hủy toàn bộ cuộc sống của người đàn ông. Người đàn ông đó sợ hãi, cuối cùng anh ta lựa chọn một phương thức có thể khiến người kia ngậm miệng vĩnh viễn. ”

“ Nếu như vậy thì chúng ta phải cảm ơn Thượng Đế rồi. Xem ra, ngay cả Thượng Đế cũng nhìn không vừa mắt người đàn ông có bộ mặt dối trá này. Cho nên, những điều anh ta làm, cuối cùng lại vì Mark Spiegel ăn phải phần thịt cái răng đó mà bị phát hiện. ”

“ Có lẽ, đây là ý trời trong truyền thuyết. ”

Trì Trừng cũng vui vẻ góp thêm một câu. Xem ra, hiện tại vụ án này đã có được đường đi rõ ràng, đây đúng là một vụ án mưu sát có cốt truyện như phim truyền hình lúc tám giờ.

**

Cùng ngày hôm đó, mười giờ tối, Jeremy đã bị gọi tới cục cảnh sát để tiến hành thẩm vấn. Đồng thời, người cảnh sát tới dẫn hắn đi đã chứng thực một chuyện, trong nhà hắn có một đứa bé chưa tới hai tuổi, cùng với đó là vợ của hắn đang rất hoang mang.

Trong phòng thẩm vấn, Trì Trừng đã gặp lại Jeremy.

“ Chào anh, Trì Trừng tiên sinh, muộn như thế này rồi mà các anh vẫn gọi tôi tới đây, chẳng lẽ, vụ án có phát hiện gì mới sao? Nếu có điều gì anh cần tôi giúp thì chỉ cần tôi biết tôi sẽ nói hết. ”

Sắc mặt Jeremy lúc nói chuyện vô cùng bình thản, điều này khiến cho người khác cảm thấy hắn thực sự không biết chuyện gì cả, chỉ là hắn được đưa tới đây để hỏi một số việc thôi.

“ Đúng là tôi có một vấn đề muốn hỏi anh. Không biết anh có nhận ra cái tàn thuốc này không? ”

Trì Trừng nói xong liền lấy ra một túi đựng vật chứng. Thứ bên trong túi chính tàn thuốc mà anh phát hiện ra. Anh để túi vật chứng lên mặt bàn, Jeremy nhìn vào nó mà cảm thấy khó hiểu.

“ Đây là cái gì? ”

Jeremy nghi hoặc hỏi lại một câu. Trì Trừng đã nhìn ra, có thể hắn thực sự chưa hiểu, vì hắn nghĩ, việc hắn phạm tội đã được che đậy vô cùng hoàn hảo rồi.

“ Đây là cái tàn thuốc chúng tôi vừa mới tìm được trong nhà Ruby Smith, thế nào, anh không cảm thấy quen sao? ”

Cuối cùng, sau khi Trì Trừng nhắc tới cái tên Ruby Smith, sắc mặt của Jeremy có hơi thay đổi. Nhưng rất nhanh, sắc mặt hắn đã trở lại vẻ bình thường như trước.

“ Xin lỗi Trì Trừng tiên sinh, tôi không hiểu ý của anh. ”

“ Thật không? Chẳng lẽ anh không phát hiện ra, cái tàn thuốc này cùng một loại với thuốc lá mà anh đang hút? ”

“ Xin lỗi anh, loại thuốc lá mà tôi đang hút là một nhãn hiệu rất bình thường. Mặt khác, tuy rằng tôi có biết Ruby Smith tiểu thư nhưng tôi không quen cô ấy. Hơn nữa, tôi cho rằng lần này tôi tới đây chỉ để trả lời một số câu hỏi đơn giản, nhưng nếu anh có làm điều gì quá hơn thì tôi nghĩ tôi cần phải mời luật sư. ”

“ Không không không. Jeremy, tôi nghĩ, anh hiểu lầm tôi rồi, cho tới bây giờ tôi vẫn chưa làm điều gì lên án anh mà. ”

Trì Trừng mỉm cười, nói. Khi trong tay anh chưa có chứng cứ xác thực, anh sẽ không buộc tội Jeremy. Nếu không, có khi hắn có thể cáo buộc anh tội danh vu hãm mất.

“ Nếu như anh không biết gì về cái tàn thuốc này thì được rồi, hôm nay anh có thể về. Mặt khác, lần này anh tới đây, tôi muốn anh giúp tôi chuyển lời này tới cho ông chủ của anh. Hãy bảo với ông ấy là, việc điều tra vụ án đang được tiến hành rất thuận lợi, tôi đã xác nhận được thân phận nạn nhân, tôi nghĩ tôi sẽ nhanh chóng bắt được hung thủ cho ông ấy thôi. Anh nói xem phải không, Jeremy? ”

“ Ha ha, đó là điều tất nhiên. ”

Jeremy cười tươi, nhưng trong lòng hắn thì chả cảm thấy vui vẻ tí nào. Trong chớp mắt, ánh mắt của hắn như hiện lên lưỡi dao sắc bén, có thể giết người. Nhưng mà hắn không biết, vẻ tươi cười như này của hắn, Trì Trừng đã được thấy rất nhiều rồi.

Có đôi khi, Trì Trừng nghĩ, nếu như những tên tội phạm bị anh bắt được có ý định trả thù anh thì chắc chắn anh sẽ trở thành người có cái chết thảm nhất trên thế giới này. Nhưng anh cũng chỉ nghĩ vậy thôi chứ không quan tâm lắm, bởi vì những kẻ muốn trả thù anh đã sớm bị anh tống vào trong tù rồi.

Không lâu sau, Jeremy rời khỏi cục cảnh sát, Chúc An Sinh lại đi tới bên cạnh Trì Trừng.

“ Anh gọi anh ta, nhưng lại chẳng thu được kết quả gì. Rốt cuộc mục đích của anh là gì? ”

“ Mục đích của anh đương nhiên là quấy rầy phòng tuyến của anh ta rồi. Từ cách xử lý thi thể của anh ta có thể thấy, anh ta là một người vô cùng cẩn thận, cách thức phạm tội của anh ta hẳn là anh ta phải suy nghĩ rất nhiều lần rồi. Mà đối mặt với tình huống này, cách tốt nhất là tự để đối phương để lộ ra sơ hở của mình, anh nghĩ sẽ rất nhanh thôi, anh ta sẽ rơi vào sự hoảng loạn. ”

“ Anh đúng là cái đồ giảo hoạt. ”

“ Cái này phải gọi là thông minh. ”

Trì Trừng khoe khoang một câu, sau đó anh không để cho Chúc An Sinh có cơ hội phản bác đã xoay người đi tìm một cảnh sát gần đó để hỏi thăm. Anh bảo bọn họ an bài một người đi theo dõi Jeremy, để ý hành động hắn, nhưng phải cẩn thận, không được để bị phát hiện.

Người cảnh sát kia đồng ý một cách sảng khoái. Mọi thứ dường như được tiến hành vô cùng thuận lợi, mọi việc ở đây đều đang nằm trong sự kiểm soát của Trì Trừng. Nhưng bọn họ không ngờ rằng, tin tức tiếp theo sẽ làm rối loạn hành động của Trì Trừng.

Trong lúc Trì Trừng và người cảnh sát kia đang nói chuyện thì một người cảnh sát khác chạy tới cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ.

“ Có phát hiện mới. ” Người cảnh sát chạy tới kích động nói.

“ Phát hiện mới? Đó là phát hiện gì? ”

“ Vừa mới nãy có một người đồng nghiệp của tôi nói sau khi về nhà cậu ấy đã kể chuyện của Ruby Smith với vợ của mình, không ngờ vợ của cậu ấy nói mới năm ngày trước còn gặp qua Ruby Smith. ”

“ Thật không? ” Trì Trừng kinh ngạc. Anh không ngờ vụ án này lại có thể tiến hành thuận lợi tới mức này, đây đúng là sự vui mừng ngoài ý muốn: “ Vợ của người đồng nghiệp đó thấy Ruby Smith ở đâu? ”

“ Nhìn thấy ở trung tâm mua sắm. Lúc vợ cậu ấy đi vào trung tâm đã gặp Ruby Smith, đó là lúc Ruby Smith rời khỏi trung tâm. ”

“ Thật sự quá tốt rồi! ”

Người cảnh sát đang đứng bên cạnh Trì Trừng bỗng vui mừng kêu lên một tiếng, Trì Trừng cảm thấy hơi khó hiểu, hỏi: “ Làm sao vậy? ”

“ Đó là trung tâm mua sắm, ở các cửa hàng đều có camera theo dõi, chúng ta có thể biết được hướng đi của Ruby Smith qua nó. ”

Đây là cái bánh rơi từ trên trời xuống sao? Trì Trừng càng nghĩ càng cảm thấy hưng phấn. Ban đầu anh còn đang định theo dõi Jeremy, đợi hắn tự để lộ ra dấu vết nhưng không ngờ giờ có lẽ là không cần phải làm vậy nữa rồi.

Mãi cho tới ngày hôm sau, khi Trì Trừng cùng cảnh sát đi tới trung tâm mua sắm để xem camera theo dõi của năm ngày trước thì Trì Trừng mới biết được, hóa ra mình chẳng phải là người được trời cao chiếu cố.

Bởi vì, Trì Trừng đã thấy, những đoạn ghi hình mà quay được Ruby Smith đều đã không cánh mà bay.

Tác giả có lời muốn nói: Một chương này thôi đã khiến tôi tốn rất nhiều thời gian. Càng ngày càng cảm thấy, quả nhiên viết trinh thám rất khó, tôi cảm giác như tế bảo não của mình sắp bị ép khô rồi. Nhưng cốt truyện thể loại trinh thám vẫn là kết đẹp nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.