Chứng Kiến Thần Thám

Chương 36: Chân tướng (5)




Edit: Cải Trắng

[ Q3 ] Chương 36: Chân tướng (5) Vụ án thứ ba - Xong

" Tại sao cậu muốn giết Emma? "

Trì Trừng vừa nói xong, không khí trong phòng thẩm vấn bỗng rơi vào im lặng. Đặc biệt là vị cảnh sát trưởng, ông nghẹn họng trân trối nhìn về phía Trì Trừng, ông chưa từng thấy phương pháp thẩm vấn nào trắng trợn như vậy.

" Anh muốn biết sao? "

" Đúng. " Trì Trừng đáp lại vừa nhanh vừa đúng trọng tâm, trong giọng nói của anh còn nghe ra được một chút thành khẩn.

" Được thôi, tôi có thể nói cho anh biết. Nhưng mà trước đó tôi muốn anh sửa chỗ sai này của anh, thực ra tôi không muốn giết Emma. Tôi yêu cô ấy như vậy, tại sao tôi phải giết cô ấy chứ? "

Trong lúc Lucas Levitt nói ra những lời này, mấy người ở đây đều sợ tới ngây người, còn có tình huống như vậy sao? Trong lòng mỗi người đều đang đặt ra một câu hỏi, kể cả người đang đứng trước mặt kính một chiều là Chúc An Sinh, nhưng mà cô cũng hiểu sao Lucas Levitt lại thẳng thắn như vậy, hắn làm vậy vì Trì Trừng đã tìm được chứng cứ xác thực rồi.

" Cậu không nghĩ muốn giết cô ấy? " Trì Trừng hừ lạnh một tiếng: " Chẳng lẽ Emma ép cậu làm sao? "

Lucas Levitt nghe thấy những lời này của Trì Trừng, hai mắt cứ như đang phát sáng, thật giống như hắn đã tìm được một người bạn thân thiết.

" Đúng vậy, vì sao bọn họ luôn ép tôi như vậy? Vì sao phải ép tôi chứ? "

" Bọn họ? Ý cậu là cả kẻ lang thang cũng ép cậu? " Trì Trừng lặp lại lời nói, trong lòng anh âm thầm hoảng loạn một phen.

" Đúng vậy, cái tên ghê tởm đó sau khi có được tiền rồi vẫn không thỏa mãn lòng tham, hắn nhiều lần tìm tới ép tôi, anh bảo tôi lúc đó phải làm sao? Tôi đương nhiên phải giết chết hắn rồi. "

" Cậu giết chết hắn? Vậy thi thể của hắn đâu? "

Trì Trừng tiếp tục hỏi, nhưng Lucas Levitt đột nhiên nở nụ cười, hắn dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc để nhìn Trì Trừng.

" Anh cho rằng tôi là một đứa ngốc sao? Bây giờ anh đã tìm được chứng cứ chứng minh tôi giết Emma, cho nên tôi mới không kháng cự nữa. Nhưng anh cảm thấy vì vậy mà tôi thừa nhận tôi giết thêm một mạng người nữa? Yên tâm đi, mấy người không thể tìm được thi thể của kẻ lang thang đâu, không có thi thể, mấy người vĩnh viễn không chứng minh được lời nói của tôi. "

" Vậy tại sao cậu không đem thi thể Emma xử lý giống với những gì cậu làm với kẻ lang thang. "

" Anh cho rằng xử lý thi thể đơn giản vậy sao? Không một ai quan tâm tới kẻ lang thang, cho nên tôi mới xử lý hắn hoàn hảo như vậy. Nhưng Emma thì không như vậy, rất nhanh sẽ có người phát hiện ra cô ấy mất tích, mà tôi với cô ấy có quan hệ thân thiết, tôi không có nhiều thời gian xử lý, cho nên tôi chỉ có thể lấy mũ kẻ lang thang để vào đó để làm mấy người nhiễu loạn. Ai mà biết được mấy người cảnh sát lại ngu ngốc như thế, một chút cũng không nghi ngờ tôi. "

Lucas Levitt nói xong, cảnh sát trưởng tức tới nỗi suýt chút nữa thì ông xông lên đánh cho hắn một trận. Cũng may, Trì Trừng ngăn được ông lại, nhưng mà anh cũng cảm thấy, lời Lucas nói không sai đâu.

" Vậy vì sao kẻ lang thang lại muốn ép cậu? Cậu có nhược điểm gì hắn nắm được trong tay sao? " Ngăn được cảnh sát trưởng, Trì Trừng lại tiếp tục hỏi.

" Chuyện này sao có thể trách tôi được. Lúc trước, tôi tìm tới hắn chẳng qua là muốn nhờ giúp một chút thôi, ai mà biết được hắn lại ngu ngốc tới nỗi lấy cái đó để uy hiếp tôi, đúng là không biết tự lượng sức mình, cho nên tôi không muốn nhịn nữa, tôi giết hắn. "

Nhờ giúp? Lời Lucas Levitt khiến Trì Trừng hơi nghi ngờ, kẻ lang thang thì giúp gì được cho Lucas Levitt chứ? Trì Trừng cẩn thận nhớ lại những lần chạm mặt của kẻ lang thang cùng với Lucas, sau đó đột nhiên Trì Trừng nhớ tới một chuyện, cùng lúc đó, anh dường như đã hiểu hết toàn bộ vụ án sát hại Emma.

" Lúc trước kẻ lang thang trêu đùa Emma thực ra là một vở kịch, tất cả đều được dàn dựng lên, bao gồm cả cảnh anh hùng cứu mỹ nhân của cậu. Tất cả đều do cậu sắp đặt hết. "

Trì Trừng nói, phản ứng của Lucas Levitt là chỉ bình thản cười, điều này xác nhận lời nói của anh là đúng.

Không người nào là không bị mấy lời nói của Trì Trừng làm cho khiếp sợ, đặc biệt là người đang đứng trước cửa kính một chiều, Chúc An Sinh. Nghe xong câu đó, cô tự mình rơi vào im lặng hồi lâu, tới lúc ngẩng lên, biểu cảm trên khuôn mặt cô cũng giống với Trì Trừng.

" Anh quả nhiên là không giống với đám cảnh sát phế vật kia. " Lucas Levitt mỉm cười nói.

Gân xanh trên cổ cảnh sát trưởng lộ ra, nhưng mà ông vẫn phải nhịn lửa giận trong lòng xuống, ông dứt khoát không để ý tới Lucas Levitt nữa, quay người về phía Trì Trừng: " Tất cả là giả? Vì sao tên nhóc này phải sắp đặt như thế? "

Trì Trừng lạnh lùng liếc mắt nhìn Lucas Levitt một cái, sau đó anh bắt đầu nói tới chân tướng vụ án.

" Đương nhiên là dùng để duy trì nhân khí trên mạng của cậu ấy. " Trì Trừng dứt lời liền tiến người về phía trước, cách Lucas Levitt càng lúc càng gần: " Chắc là lúc trước ông cũng không thể tưởng tượng được đâu, có người lại trợ giúp một học sinh nổi tiếng như thế, video đó đăng lên mạng còn được đông đảo người hưởng ứng. Điều này khiến cho cậu ấy mang về rất nhiều danh tiếng tốt, cái thể hiện rõ nhất chính là số người theo dõi trên instagram, mà nhờ vào chỗ fan đó, sinh hoạt hằng ngày của cậu được cải thiện rõ rệt, không phải sao? "

" Nhưng mà dựa vào một sự kiện ngẫu nhiên mà nổi lên thì cũng chỉ giống như đóa phù dung sớm nở tối tàn thôi. Cho nên cậu muốn duy trì được mức độ nổi tiếng của mình như hiện tại, cậu cần phải đắp nặn cho mình một hình tượng thật nổi tiếng trên mạng, một anh chàng đẹp trai ấm áp như ánh mặt trời. Nhưng mà vì bạn trai, chắc chắn Emma phải rất yêu cậu thì mới đồng ý diễn cái trò đó. "

" Cậu ở trên mạng đắp nặn một hình tượng hoàn mỹ đương nhiên sẽ thu hút được một số lượng fan cố định. Nhưng thế này vẫn chưa đủ, con người luôn có lòng tham không đáy mà. Cho nên cậu quyết định động chân động tay làm một số chuyện, vì thế cậu tìm tới kẻ lang thang, hai người cùng nhau diễn một tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân. Mà nếu tôi đoán không sai thì đoạn video đó về sau chắc chắn là do cậu truyền ra. "

Nói tới đây đột nhiên Trì Trừng nhớ tới lời Chúc An Sinh nói, trong năm tiếng đồng hồ chờ đợi kết quả phân tích, Chúc An Sinh đã đem cuộc nói chuyện giữa cô và Damian kể lại cho anh nghe. Cũng kể cho anh nghe một chút tình huống xảy ra lúc ở nhà Lucas Levitt.

" Vì nguyên nhân này, nên cậu mới bị kẻ lang thang kia uy hiếp. Cũng đúng, vì thế mà kẻ lang thang mới nhiều lần trắng trợn theo dõi và quấy rầy Emma. Nhưng mà buồn cười chính là, Emma luôn vì cậu mà không chịu báo cảnh sát. "

Lucas Levitt nhìn người đàn ông trước mặt mình, ý cười trên khuôn mặt cũng thu lại. Hơn nữa, hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao mình lại sụp đổ như bây giờ, đứng trước mặt người đàn ông này đúng là đáng sợ, bởi vì mỗi một phân tích của anh đều cực kỳ chuẩn xác.

" Cho nên anh có cảm thấy tôi đang bị ép không? Vì sao bọn họ phải ép tôi như thế chứ? "

" Thu lại cái bộ mặt dối trá của cậu đi. Cho nên giờ cậu thử nói cho tôi nghe xem, Emma đã vì cậu làm nhiều việc như vậy, diễn kịch cùng cậu, thậm chí còn cam chịu để cho kẻ lang thang quấy rầy, tại sao cậu lại giết Emma? "

" Còn không phải vì cô ấy phạm phải sai lầm sao? Tôi đã đi tới nước này rồi mà cô ấy còn bảo tôi thu tay lại? Mà anh biết tôi đã vì cô ấy mà làm cái gì không? Cô ấy nói cho tôi biết kẻ lang thang kia tới quấy rối cô ấy, cho nên vì cô ấy, tôi đã đi xử lý kẻ lang thang đó. Những việc đó chẳng lẽ cô ấy không biết, thế mà cô ấy lại nói với tôi rằng, cô ấy không yêu tôi nữa? Cô ấy phải rời khỏi tôi? "

" Cho nên cậu đã giết Emma? "

" Đúng vậy. Ngày đó tôi ở nhà sơn lại tường, nhưng mà lúc sơn hết tôi lái xe đi mua thêm sơn thì gặp cô ấy. Tôi bảo cô ấy lên xe, sau khi cô ấy lên xe lời cô ấy nói với tôi lại là muốn chúng tôi chia tay! Hơn nữa, lúc đó tôi mới biết được hóa ra hôm đấy cô ấy muốn đi hẹn hò với người khác. "

" Ha ha, cho nên tôi nói dối rằng sẽ đưa cô ấy đi. Sau đó tôi đưa cô ấy tới con đường nhỏ không ai qua lại kia, cuối cùng tôi giết chết cô ấy! Tôi để mũ kẻ lang thang lại nơi đó, sau đó thì tiếp tục về nhà sơn tường, lúc đó tôi đã nghĩ chuyện này chỉ có tôi và trời biết, không ngờ lại có người cao tay hơn cả tôi. "

Lucas Levitt nghiến răng nghiến lợi mà nói ra câu cuối cùng.

" Cậu biết không, tôi đã từng nói rằng cậu sẽ không nói dối nữa, nhưng bây giờ, xem ra lời nói dối của cậu quá vụng về. "

Trì Trừng trào phúng nói, mà Chúc An Sinh có thể nghe ra, ở trong giọng nói đầy sự trào phúng của anh, có sự kìm nén tức giận.

" Cậu nói kẻ lang thang ép cậu, nhưng trên thực tế thì chính cậu là người đang trầm luân trong cái dục vọng giả dối không thể thoát ra được. Cậu nói Emma ép cậu, nhưng sự thật là thế nào không phải cậu là người rõ nhất sao? Từ lúc cậu để lại mũ của kẻ lang thang, chắc cậu cũng mơ hồ nghĩ ra một kết thúc rồi, cậu sợ rằng Emma sẽ biến thành kẻ lang thang thứ hai. Cậu sợ lớp áo giả dối này của cậu có một ngày sẽ bị xé rách, cho nên lúc cậu biết Emma không còn thích cậu nữa, cậu đã ra tay giết cô ấy để diệt trừ mối tai họa ngầm, không phải sao? "

" Cuối cùng còn cả tên đầu gấu bắt nạt lần trước nữa, cậu cho rằng không ai biết mục đích dối trá của cậu sao? Cậu hơn nửa năm trước mới bắt đầu tham gia những buổi hoạt động tình nguyện và từ thiện, mà cậu làm như vậy với mục đích gì? Đương nhiên là cậu muốn lý lịch của mình đẹp một chút, vì rất nhanh thôi cậu sẽ tốt nghiệp cấp ba, làm như vậy cậu có thể tăng khả năng trúng tuyển vào ngôi trường mà mình mơ ước. Mà việc tên đầu gấu bắt nạt trong trường kia chỉ là một sự kiện ngẫu nhiên khiến sự nổi tiếng của cậu bùng nổ, nó hoàn toàn đã lôi ra được sự gian trá và dục vọng đen tối của cậu. Mà bây giờ, tên hung thủ máu lạnh tàn nhẫn mới chính là bộ mặt thật của cậu, không phải sao? "

Thanh âm lạnh lẽo của Trì Trừng đã xé toạc bộ mặt giả dối của Lucas Levitt. Anh có thể thấy được gương mặt của Lucas khi đó vô cùng vặn vẹo. Nhưng mà Trì Trừng một chút cũng không để ý, còn cảnh sát trưởng thì ra tay nhanh hơn trước khi Lucas định làm gì. Vì thế thêm một người cảnh sát nữa đi vào trong phòng thẩm vấn, kiềm chế Lucas lại.

Trì Trừng nhìn thấy thân thể Lucas không ngừng giãy dụa, anh cảm tưởng như hắn đã biến thành một con dã thú, trong mắt chỉ còn lại một màu máu.

Trì Trừng không liếc nhìn Lucas Levitt thêm cái nào nữa, anh xách theo thùng dụng cụ, rời khỏi phòng thẩm vấn.

Ở bên ngoài phòng thẩm vấn, Chúc An Sinh đang đợi Trì Trừng, hai người bốn mắt nhìn nhau, sớm đã có ngàn lời muốn nói.

***

Ngày tiếp theo, mẫu tóc trên người Emma Bert đã có kết quả thử nghiệm DNA, hoàn toàn trùng khớp với DNA của Lucas Levitt. Lucas Levitt chính thức bị khép tội cố ý giết người.

Hai tháng sau, Lucas Levitt bị phán hai mươi lăm năm tù.

***

Một năm sau, khi Trì Trừng viết sách đã viết cho vụ án này một lời tựa.

[Khi một người bị dục vọng mê hoặc, khi bản thân hắn bước một bước sai lầm, cho dù cái sai lầm đó nhỏ bé không đáng kể, nhưng thực ra tội ác đang dần dần hướng hắn tới địa ngục, rồi cuối cùng bản thân hắn đã bị bóng tối nuốt chửng.]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.