Chứng Kiến Thần Thám

Chương 18: Chung sống với nhau




Edit: Cải Trắng

Quyển 3: Ô vàng của tình yêu

[ Q3 ] Chương 18: Chung sống với nhau?

Mãi cho tới khi máy bay hạ cánh, Chúc An Sinh vẫn không tin được đây lại là sự thật, cô còn cho rằng mình đang mơ. Cô nhìn mọi người xung quanh, nhân viên công tác ở đây có màu da không giống cô, cô chần chừ một chút rồi tiến về phía trước, cô thật sự đã tới Mỹ rồi.

Ước mơ của cô cứ như vậy mà được thực hiện rồi sao? Chúc An Sinh hưng phấn, cô hít một hơi sâu, nhưng mà đáng tiếc cô chẳng ngửi được hương vị ngọt ngào nào.

Sau khi đi qua cửa hải quan, cô nhìn thấy ở khu chờ có ai đó đang giơ cao tấm bảng có tên cô, cô tò mò đi ra chỗ đó, ở đó có một cô gái với khuôn mặt xinh xắn, đáng yêu, đang chờ cô.

Chúc An Sinh nhìn thấy cô gái kia, đồng thời người đó cũng nhìn thấy cô. Lúc này, cô gái bỗng dưng vui mừng mà gọi cô hai lần, Chúc An Sinh có hơi ngạc nhiên, sao cô gái này lại biết cô nhỉ? Mặt khác, đang ở đất Mỹ mà lại gọi tên bằng tiếng Trung nghe thế nào vẫn cảm thấy buồn cười, nhưng cô có thể hiểu được, vì tiếng Anh không có âm điệu nhiều như tiếng Trung.

" Hey! Xin chào! "

Chúc An Sinh đi lên trước chủ động chào hỏi.

" Chào cô, tôi tên là Kiều Trì Na, là Trì Trừng bảo tôi tới đón cô, so với ảnh chụp, ngoài đời cô còn xinh đẹp hơn. "

Kiều Trì Na nói xong liền tới thân mật ôm cô một cái, Chúc An Sinh vẫn còn chưa thích ứng được sự nhiệt tình này, cứng đờ người ôm Kiều Trì Na.

" Cô có đói bụng không? " Kiều Trì Na quan tâm hỏi cô một tiếng.

" Tôi không đói. " Vừa nãy trên máy bay cô đã ăn một chút hoa quả.

" Vậy tôi sẽ đưa cô về nhà Trì Trừng trước, để cô sắp xếp hành lý đã, được không? "

Chúc An Sinh đang định gật đầu đồng ý thì cô lại cảm thấy có cái gì đó không thích hợp, đầu óc cô chuyển động nhanh chóng, cô đưa ánh mắt đầy vẻ hoang mang nhìn Kiều Trì Na.

" Nhà của Trì Trừng? "

" Sao vậy, Trì Trừng không nói trước cho cô sao? Những trợ lý trước kia của anh ấy đều ở trong nhà Trì Trừng, với lại cô yên tâm đi, nhà Trì Trừng là một ngôi nhà rất lớn, người trong viện nghiên cứu có tới nhà anh ấy cũng vẫn rộng rãi lắm. Hơn nữa Trì Trừng không thường xuyên ở nhà, thế nên anh ấy mới để cho trợ lý ở trong nhà mình, thuận tiện có gì thì giúp anh ấy xử lý việc trong biệt thự. Huống hồ làm như vậy cô cũng bớt được một khoản thuê nhà mà, đúng không? Nhà Trì Trừng chính là để cô vào ở miễn phí. "

Nghe được Kiều Trì Na giải thích cô cảm thấy không phải là không hợp lý, theo lý trí thì là vậy, nhưng xét về mặt tình cảm thì cô lại thấy hình như có điểm khác khác. Bất quá cô lại nghĩ là do mình suy nghĩ quá nhiều rồi, hơn nữa giờ cô đang một mình nơi đất khách quê người, có thể có một người bạn ở cùng nói được tiếng Trung cũng không tồi. Cứ như vậy thì cô không cần lo lắng việc nói tiếng Anh nhiều quá có khi lại quên mất nói tiếng Trung như nào.

" Vậy làm phiền cô rồi. "

Suy nghĩ đơn giản một chút, Chúc An Sinh cũng không làm ra vẻ nữa, đồng ý tới ở nhà Trì Trừng.

Kiều Trì Na lái xe đưa cô đi, khi đi cô ấy còn cố ý vòng qua hai khu để cô có thể thưởng thức cảnh đẹp ở New York, cuối cùng Kiều Trì Na mới chở cô tới trung tâm New York, khu Manhattan.

Chúc An Sinh nhìn cảnh vật qua cửa sổ xe, người qua đường đang vội vã đi qua đi lại, cảnh tượng này làm cô không khỏi nhớ tới Lawrence Block*, người đã sáng tác cuốn tiểu thuyết < 8 triệu cách để chết >

Lawrence Block: là một nhà văn người Mỹ, ngoài ra ông còn chắp bút biên kịch cho một số phim như [ Lối đi giữa rừng bia mộ, 8 millions ways to die,...]

Cũng giống như thành phố Hộ Thủy, New York là một thành phố hiện đại xa hoa, có rất nhiều mối quan hệ phức tạp trong xã hội, mỗi phút mỗi giây trôi qua đều khiến chuyện mình đang làm biến thành một quá khứ xa vời.

Lần đầu tiên nhìn thấy nhà Trì Trừng,ánh mắt cô bị kinh ngạc không ít. Ở Manhattan mỗi một tấc đất là một tấc vàng, vậy mà Trì Trừng lại có mấy tầng nhà năm tầng ở Townhouse, chúng được xây dựng sát vào nhau, tạo thành một căn biệt thự to lớn. Thế mà tên Trì Trừng nham hiểm này còn tới tìm cô khóc than, tính toán từng li từng tí một với tiền lương của cô, còn làm ra vẻ đáng thương.

Chúc An Sinh trong lòng âm thầm thở dài một hơi, lúc trước cô gọi anh là hiện thân Harpagon cũng đâu có oan ức gì chứ.

Kiều Trì Na đi tới ấn chuông cửa vài lần, đợi mãi nhưng không thấy người ra mở cửa cô ấy liền rút luôn chìa khóa ra mở. Kiều Trì Na biết dạo gần đây Trì Trừng đang giúp cảnh sát New York giải quyết một vụ án, khả năng là hôm qua anh không trở về nhà nghỉ ngơi, tăng ca suốt đêm trong viện nghiên cứu.

" Chúng ta đi vào thôi. "

Kiều Trì Na nói xong còn giúp đỡ Chúc An Sinh mang một ít hành lý vào trong nhà.

Kéo hành lý tiếp tục đi vào biệt thự, Chúc An Sinh lại bị chấn kinh thêm lần nữa, tòa biệt thự nhìn từ bên ngoài vào mang đậm phong cách cổ xưa nhưng bên trong lại rất hiện đại và tiện nghi. Kiều Trì Na cười khanh khách khi nhìn thấy phản ứng của Chúc An Sinh, điều này làm cho cô ấy nhớ tới lần đầu tiên mình nhìn thấy tòa biệt thự này.

" Thế này còn chưa đủ đâu, về sau cô nhất định phải hưởng thụ bể bơi dưới tầng hầm, đấy mới gọi là hưởng thụ chân chính. "

" Bể bơi dưới tầng hầm? "

Chúc An Sinh có chút không tin tưởng, cô còn thử dẫm dẫm sàn nhà mấy cái, lần đầu tiên trong cuộc đời cô hiểu được thế nào là giai cấp trong xã hội khác nhau. Lúc trước cô còn không hiểu vì sao có những tội phạm chỉ vì tiền mà bất chấp như thế, nhưng hôm nay bao nhiêu thứ ập vào mắt cô như này, rốt cuộc cô cũng có thể hiểu được tâm lý chung những tên tội phạm đó rồi.

" Cô biết không, căn nhà này là do nhà thiết kế hàng đầu New York tự tay làm đấy, chính là Trì Trừng nhờ người mời được nhà thiết kế kia tự tay thiết kế căn nhà này. Bất quá, tôi vẫn luôn cảm thấy lối thiết kế của căn nhà này đúng là hiện đại một cách khoa trương, tuy rằng rất đẹp nhưng lại không phải nơi người bình thường có thể ở. Để giữ gìn được sự hoàn mỹ của căn nhà này, mỗi ngày đều có nhân viên vệ sinh tới lau dọn, thế giới của kẻ có tiền không phải là thứ chúng ta có thể hiểu, bất quá Trì Trừng cũng không phải người bình thường, thế nên cậu ta với căn nhà này quả thật xứng đôi. "

" Đi thôi, tôi đưa cô tới căn phòng trước kia có một người Trung ở. Nhưng mà cô không cần lo lắng, căn phòng được quét dọn rất sạch sẽ rồi, drap giường cũng được thay một bộ mới tinh, trước kia mấy nhân viên trong viện nghiên cứu đều ghen tỵ với người đó phát điên lên được, giờ thì chuyển qua ghen tỵ với cô rồi. "

Kiều Trì Na vui vẻ mà trêu chọc một câu, quả nhiên cô bị cô ấy chọc cười. Nhưng nhiều hơn nữa, cô lại cảm thấy cảm động vì sự chăm sóc của người bạn mới gặp lần đầu này.

" Nói xấu sau lưng tôi, cô không sợ sẽ bị tôi đuổi việc sao? "

Kiều Trì Na và Chúc An Sinh vui vẻ nói chuyện nên không để ý tới thang máy đang chầm chậm đi xuống, trên người anh mặc một bộ tây trang thẳng thớm, chờ tới khi cửa thang máy mở ra thì hai người mới nhìn thấy anh.

" Vậy thì đúng lúc quá, dù sao năng lực làm việc của tôi cũng rất mạnh. Có khi ngay ngày mai đã tìm được công việc mới, cậu tin không? "

Trì Trừng nghe Kiều Trì Na nói vậy cũng không thèm đếm xỉa tới cô ấy nữa, anh ngược lại lại nhìn về phía Chúc An Sinh. Cũng chẳng biết vì sao, bỗng nhiên cô cảm thấy không thể nhìn thẳng vào mắt anh được, cô thấy có thể là cô vừa đặt chân tới một đất nước xa lạ, nhất thời không thích ứng được với nơi này đi.

" Cô đã đến rồi, thế nào, ngồi trên máy bay có mệt không? "

Thanh âm Trì Trừng dịu dàng tràn đầy sự quan tâm khiến cho cô không khỏi rung động. Hình như xa cách nửa tháng, Trì Trừng càng lúc càng biết cách quyến rũ người khác thì phải? Chỉ có mỗi Kiều Trì Na đứng một bên dùng ánh mắt thông cảm nhìn Chúc An Sinh.

" Vẫn còn tốt, lúc ở trên máy bay tôi có ngủ rồi. "

" Xem ra miệng vết thương phục hồi không tồi, đúng là người xử lý tên sát nhân liên hoàn có khác. " Trì Trừng nhìn chằm chằm vào cổ Chúc An Sinh, trên cổ lúc này đã để lại một vết sẹo nhỏ hồng nhạt.

Kiều Trì Na nghe lời Trì Trừng nói mới chú ý tới vết sẹo trên cổ Chúc An Sinh, có chút khó tin nhìn cô đánh giá một lượt, lại nhớ tới lời Trì Trừng nói cô xử cả một tên sát nhân hàng loạt thì hình tượng Chúc An Sinh trong lòng Kiều Trì Na trở nên vô cùng thần bí, Kiều Trì Na quyết định phải biết được chuyện này.

" An Sinh, cô xử hẳn một tên sát nhân hàng loạt sao? " Kiều Trì Na nhìn về phía Chúc An Sinh với vẻ đầy ngạc nhiên.

" Đó là chuyện ngoài ý muốn thôi. "

Chúc An Sinh lại nghĩ tới việc Mã Tân Văn cả đời bi thảm, cũng không muốn nhắc lại chuyện này nữa. Nhưng cô nào biết tâm hồn bát quái của Kiều Trì Na đang cháy hừng hực, cho nên cô ấy không chú ý tới việc cảm xúc của cô thay đổi, cũng may có Trì Trừng kịp nhận ra, vội vàng giúp cô giải vây.

" Được rồi, về sau sẽ nói tới chuyện này sau. An Sinh, cô lên trên cất hành lý đi, tôi đi lấy xe, hôm nay ở viện nghiên cứu có vài vụ án đang chờ chúng ta xử lý đấy. "

" Cậu là quỷ hút máu đấy hả, An Sinh vừa mới đặt chân tới đây không bao lâu mà cậu đã bắt cô ấy làm việc, cậu đúng là đồ không có nhân tính. "

Kiều Trì Na trong chốc lát liền quên luôn vụ án liên hoàn mình đang hỏi, lên tiếng bất bình thay cho Chúc An Sinh. Bất quá, Chúc An Sinh biết mới được nhận làm mà cô đã được nghỉ phép tới nửa tháng rồi, giờ bắt đầu công việc luôn cô cũng không có ý kiến gì.

" Phòng của cô ở tầng hai, bên tay trái, căn phòng thứ hai. " Trì Trừng không thèm để ý với việc Kiều Trì Na lên án mình, quay sang nói với Chúc An Sinh.

Chúc An Sinh yên lặng nhận lại chỗ hành lý mà Kiều Trì Na xách hộ cô lúc vào đây, di chuyển tới thang máy, đem toàn bộ hành lý về phòng mình.

Mười phút sau, Chúc An Sinh đi ra khỏi biệt thự, Trì Trừng và Kiều Trì Na đều đang ngồi trong xe chờ cô. Ánh mắt đầu tiên của cô khi thấy xe là kinh ngạc, so với biệt thự đáng giá chục tỷ này thì chiếc xe BMW này hình như là có chút không phù hợp với anh lắm, nhưng đợi sau khi cô lên xe cô mới biết được nguyên nhân là gì.

Sau khi Chúc An Sinh lên xe Trì Trừng cũng không khởi động xe luôn mà đưa cho một chùm chìa khóa.

" Đây là chìa khóa viện nghiên cứu, còn có cả chìa khóa nhà nữa, còn đây là chìa khóa xe, giờ chờ cô lấy được bằng lái xe thì sẽ giao chiếc xe này cho cô, cô đã có bằng lái xe ở Trung Quốc rồi, tới Mỹ lấy thêm cái bằng nữa chắc không có vấn đề gì. "

Chúc An Sinh dường như là không nghe thấy lời Trì Trừng nói về bằng lái xe, giờ đây tâm trí cô đang đặt vào cái chìa khóa xe này.

" Xe này là cho tôi sao? "

" Đương nhiên, ở Mỹ không giống với Trung Quốc. Không có xe thì ở đây rất khó có thể đi lại thuận tiện, cho nên khi cô nhậm chức viện nghiên cứu sẽ cung cấp phương tiện đi lại cho cô. "

Nghe xong lời Trì Trừng nói cô một mình rơi vào trầm tư, tự dưng tiếp nhận được kinh hỷ này khiến cô không biết phản ứng thế nào.

" Thế nhỡ đâu tôi làm hỏng xe này thì sao? Không lẽ tôi phải bỏ tiền lương mấy năm liền để đền cho anh sao. "

" Viện nghiên cứu có giấy bảo hành xe cho nhân viên công tác, đây chính là phúc lợi của nhân viên ở viện nghiên cứu. "

Chúc An Sinh không thể tin được, cô nhìn sườn mặt Trì Trừng, giờ cô mới hiểu Phương Trọng Bình đã tìm cho cô một công việc tốt tới nhường nào.

" Trì Trừng, tôi có thể hỏi anh một vấn đề không? " Chúc An Sinh lúc này lại dùng tiếng Trung để nói chuyện với anh, làm cho Kiều Trì Na ngồi ở đằng sau không hiểu gì.

" Cô nói đi. "

" Sao anh lại có nhiều tiền như vậy? Chỉ là trợ giúp cảnh sát phá án, lại có một viện nghiên cứu, không thể nào kiếm được nhiều tiền như vậy, lại nói tới tiền phí, không phải anh bảo có bao nhiêu tiền liền bỏ vào viện nghiên cứu sao. Sao anh vẫn có nhiều tiền như vậy? Giờ anh còn không nhận là anh kinh doanh cái gì sao. "

Trì Trừng nghe Chúc An Sinh nói vậy bỗng nhiên nở một nụ cười bí hiểm, nhìn thấy nụ cười của anh, cô lại không dám nhìn thẳng vào anh nữa rồi.

" Đúng rồi, ở Manhattan có rất nhiều phú bà, cuối tuần những phú bà ấy rất cô đơn, tôi liền đi phục vụ các bà ấy. " Trì Trừng nói, ngữ khí cực kỳ ám muội.

Chúc An Sinh trợn mắt há mồm nhìn Trì Trừng, cô bỗng nhớ tới lần gặp mặt đầu tiên của hai người, cô trêu chọc Trì Trừng.

Chẳng lẽ cô là một thầy bói nghiệp dư sao? Chỉ một lời nói bông đùa lúc đó mà giờ thành sự thật?

Trì Trừng nhìn biểu cảm của Chúc An Sinh liền cười ha ha, sau đó liền nói tiếp: " Sau đó các bà ấy liền cho tôi rất nhiều tiền, đi điều tra xem chồng các bà ấy có đi ngoại tình hay không. Cũng có một ít người nhà các tiểu thư quyền quý tìm tới tôi nhờ điều tra xem con rể bọn họ gia thế có trong sạch không. Nhưng mà quan trọng nhất, mới mấy hôm trước tôi vừa bán bản quyền một quyển sách để chuyển thể thành phim điện ảnh, bán với giá ba trăm vạn, bởi vì tôi sẽ được một ít phòng vé chia lợi nhuận cho nên là bán bản quyền thấp đi một chút. "

Trì Trừng nói rất nhanh, đợi tới khi Chúc An Sinh phản ứng lại mới biết được, hóa ra cô lại bị Trì Trừng trêu đùa rồi.

Kiều Trì Na / George Na /: Mình để âm Hán Việt tên này vì mình thấy tên Hán có vẻ hay hơn =)))


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.