Chú À, Em Còn Nhỏ!

Chương 14




Chương 14: Điều ngu xuẩn mà một người bạn đã làm

Hai vợ chồng tôn trọng lẫn nhau sau khi kết hôn, tốt nhất là cô đừng ầm ĩ cãi vã.

Ngày hôm ấy, cô yểu điệu đứng ở đó, lúc cúi đầu xuống không lên tiếng trông rất giống một con thỏ trắng nhỏ, anh rất hài lòng với điều này, như vậy thì anh không cần tốn quá nhiều tâm tư để quản lý cô.

Hơn nữa, khi nghe thấy giọng điệu của cô vào hôm đó, cô vẫn chưa đủ tuổi, vì đã có được cô rồi và anh lại phải kết hôn, vậy thì dứt khoát chịu trách nhiệm với cô luôn vậy.

Còn cô ấy... Thì hãy cất vào nơi sâu nhất trong trái tim.

Anh cầm áo khoác lên bước ra ngoài, vừa mới mở cửa ra liền nhìn thấy Nhĩ Bình trở về sau chuyến công tác, cát bụi dặm trường, khi nhìn thấy Cố Dương anh ta chợt nhớ ra điều gì đó, bước tới mờ ám hỏi: “Cái đêm đó... Vào một tuần trước có tốt đẹp không?”

“Ý của anh là gì?” Cố Dương lạnh lùng hỏi.

AzTruyen.net

Nhĩ Bình kinh ngạc kêu lên: “Không phải anh chứ, anh không đưa cục cưng bé nhỏ bỏ vào miệng sao?”

Cố Dương liền túm lấy cổ áo của anh ta, đẩy anh ta vào tường rồi nghiêm túc hỏi: “Đừng nói với tôi người phụ nữ xông vào phòng tôi đêm đó là do anh làm đấy?”

Dường như không nhận ra sự tức giận của Cố Dương, anh ta vẫn còn khua tay múa chân nói: “Đúng thế, đêm đó tôi thấy cô ấy uống đến lâng lâng còn chao đảo ở đó, mà anh lại ba năm không có bạn gái, hai mươi chín tuổi đang là lúc sinh lực dồi dào, kìm nén khó chịu biết bao nhiêu, thấy cửa phòng của anh không đóng chặt, khi cô ấy đi ngang qua tôi không nhịn được, ngứa tay đẩy cô ấy một cái, tôi xem anh là anh em nên mới giúp anh đấy nhé, nếu là người khác thì tôi đâu nỡ nhường, cục cưng bé nhỏ đó trông…”

Nhĩ Bình còn chưa nói hết lời liền bị Cố Dương đấm mạnh một phát, anh ta đau đến khom người lại: “Anh làm cái gì vậy?”

Cố Dương lạnh lùng gầm lên: “Nhĩ Bình, anh đúng là càng ngày càng làm càn đấy, cô ấy vẫn chưa đủ tuổi đó anh có biết không? Trò này tôi chơi được nhưng cô ấy thì không.”

Nhĩ Bình sững sờ, chưa đủ tuổi ư? Không giống mà, tuy trông còn non nhưng cũng không đến nỗi chưa đủ tuổi chứ.

Chết rồi, nếu chuyện này bị lộ ra thì sẽ rất nghiêm trọng, những người rắp tâm chắc chắn sẽ mượn đề tài này để làm lớn chuyện, nói rằng thị trưởng Cố vừa mới nhậm chức thì đã chơi bời với thiếu nữ vị thành niên, điều này sẽ ảnh hưởng đến con đường chính trị của Cố Dương.

“Cố Dương… Xin lỗi… Tôi thực sự không biết cô ấy vẫn chưa đủ tuổi… Nếu biết thì cho dù có đánh chết tôi, tôi cũng sẽ không đẩy cô ấy vào, cũng tại cái tay đê tiện này của tôi, đáng đánh, đáng đánh.”

“Tốt nhất là anh nên giữ kín chuyện này cho tôi, nếu dám để lộ ra ngoài tôi sẽ đánh anh tàn phế.”

Cố Dương quay người sải bước rời đi, bóng lưng cao lớn mang theo vẻ uy nghiêm và khí thế tuyệt đối.

Ba năm qua, anh quả thực không có bất kỳ người phụ nữ nào, tuy rằng thỉnh thoảng anh cũng sẽ có nhu cầu của một người đàn ông bình thường, nhưng anh lại không hề có suy nghĩ muốn tìm phụ nữ, lần nào anh cũng dùng ý chí để đè nén cơn ham muốn, mặc dù chịu đựng rất vất vả, nhưng anh cảm thấy sẽ chả có ý nghĩa gì khi phải tìm bừa một người phụ nữ để làm vận động piston.

Dần dà anh cũng có thói quen chịu đựng, tâm tính cũng trở nên thờ ơ.

Ngày hôm đó là một ngoại lệ, khi ngửi thấy mùi rượu và mùi sữa trên người của cô thì cơn ham muốn liền bừng tỉnh mãnh liệt, mãnh liệt đến nổi khiến anh trở tay không kịp và cuối cùng... Đã có được cô.

Cố Dương đạp mạnh chân ga phóng xe về nhà, Lữ Hải Yến đứng sốt ruột chờ đợi ở cửa, vừa nhìn thấy xe của anh liền đi tới.

“Con về rồi, ba của con sắp tức giận đến ngất rồi đấy, lát nữa con ăn nói phải cẩn thận một chút nhé, đừng chống đối với ba con.”

Mặt anh bình tĩnh, lạnh lùng gật đầu rồi bước vào nhà.

Khi thấy anh bước vào Cố Thiên liền hừ một tiếng, sắc mặt lạnh lùng, liếc anh một cái rồi quay đầu đi.

“Cố Dương, mày cố tình đúng không.”

Cố Dương không vui, cố chấp nói: “Con chỉ thích cô ấy.”

Tính tình của Cố Dương rất cứng rắn, Cố Thiên nhìn anh thở ra một hơi nặng nề: “Thích à, mới gặp mặt một lần thì mày đã thích rồi à, đừng nói với ba rằng, Cố Dương mày còn chơi trò yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên đấy?”

Địa vị và nội hàm của Tư Mộng Thần hoàn toàn không thể trở thành một người vợ hiền, phu nhân của thị trưởng, sau này còn phải dẫn ra ngoài để gặp gỡ mọi người.

Nhưng con bé đó, sợ hãi rụt rè, tính cách nhát gan, yếu đuối nhu nhược, không xứng tầm.

Tính cách của hai ba con giống hệt nhau, cứng đầu cứng cổ, hơn nữa không ai muốn xuống nước trước.

“Con chính là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên đấy, nếu kết hôn thì cô dâu nhất định phải là cô ấy, còn không thì con sẽ không kết hôn.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.