Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1425




Chương 1425

Hành động này vốn cũng không hề được suy nghĩ, chỉ trực tiếp làm luôn.

Sau khi Lâm Đỗ Nhã bị hôn thì đầu óc lập tức trống rỗng.

Cô ấy cảm giác được đầu lưỡi của người đàn ông đang mạnh mẽ xâm lược trong miệng mình.

Cảm giác tê dại lan tràn.

Nhưng mà đây cũng là lần đầu tiên Trung Huy chủ động hôn sâu một cô gái, động tác không khỏi trúc trắc và thô lỗ, suýt nữa làm đau Lâm Đỗ Nhã.

Cô ấy ừm một tiếng, giật giật cằm đang bị bàn tay kia giữ lấy, ý bảo Trung Huy thả cô ấy ra.

Theo động tác của cô ấy, người đàn ông cuối cùng cũng hoàn hồn, khi anh ấy nhận ra được là mình đang làm gì thì sắc mặt hoàn toàn thay đổi, kinh ngạc thả tay của Lâm Đỗ Nhã ra, vội vàng muốn tránh ra khỏi người cô.

Nhưng mà sao Lâm Đỗ Nhã lại dễ dàng buông tha cho anh ấy như vậy?

Hai tay vừa được thả ra của cô ấy ôm lấy cổ của người đàn ông, kéo nhẹ một cái, hai người đều ngã trên sofa.

Trung Huy ngã lên người của Lâm Đỗ Nhã.

Thân thể hai người tiếp xúc nhau, lập tức khiến Trung Huy nhớ lại lần ở bể bơi kia.

Hình ảnh hai người tiếp xúc nhau lập tức khiến Trung Huy cảm thấy toàn thân nóng lên, anh ấy thở hổn hển, giọng nói trầm thấp một cách khác thường: “Buông ra.”

Nhưng mà Lâm Đỗ Nhã cũng không phải là người nghe lời.

Cô ấy ôm lấy người đàn ông, không thể bỏ qua cơ hội này được, tất nhiên lúc này cô ấy sẽ không dễ dàng buông anh ấy ra.

“Không buông.”

Nụ cười này của cô gái càng quyến rũ hấp dẫn hơn bình thường, nhưng mà lúc này với Trung Huy thì nó lại như là một lá bùa đòi mạng, đối với anh ấy thì đó là cám dỗ trí mạng.

Một người có sự tự chủ kinh khủng như Trung Huy lúc ở trước mặt cô gái này lại không đỡ nổi một đòn.

Cuối cùng người đàn ông hoàn toàn đắm chìm trong vẻ đẹp của cô.

Anh ấy cúi đầu hôn cô thật sâu.

Mùi hương trên người Lâm Đỗ Nhã trêu chọc dây thần kinh lúc này vốn đang nhạy cảm Trung Huy.

Dù trước đó anh ấy không hề có bất cứ kinh nghiệm gì nhưng mà lúc này đây anh ấy giống như là không thể tự chủ được, hành động theo dục vọng nằm sâu trong tiềm thức.

Tất nhiên là Lâm Đỗ Nhã cũng không ngờ… động tác của anh ấy lại… chuyên nghiệp như vậy.

Trên người cô mắt lạnh, lớp áo mỏng đã bị anh ấy cởi ra, sức Trung Huy rất mạnh nên đã làm đau cô.

Lâm Đỗ Nhã còn chưa kịp kêu đau thì bàn tay của người đàn ông đã xoa lên da thịt mềm mại của cô, khiến cả người cô run lên, tiếng rên đau trực tiếp biến thành tiếng rên rỉ.

Trong lúc cô đang không ngừng phát ra tiếng rên rỉ ngại ngùng thì lại nhận ra khi nghe thấy tiếng rên của cô thì động tác của người đàn ông càng dồn dập hơn, tiếng thở dốc cũng càng nặng nề hơn.

Có lẽ vì người đàn ông vô cùng căng thẳng và nôn nóng nên lúc hai người sắp tiến hành động tác tiếp theo thì Trung Huy bỗng đụng đến mắt cá chân đang bị thương của Lâm Đỗ Nhã.

Lúc này Lâm Đỗ Nhã thật sự bị đau đến không chịu được.

Cô bị đau kêu lên thành tiếng, tiếng hét lớn này cuối cùng cũng kéo hồn của Trung Huy về.

Khi anh ấy ý thức được mình đang làm gì thì vội vàng đứng lên khỏi cơ thể của Lâm Đỗ Nhã, luôn miệng nói xin lỗi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.