Chỉ Vì Quá Yêu Em

Chương 78: Mãi Mãi Không Còn Là Tưởng Tượng




Dương Nhật Hạ một tay đỡ bụng bầu sáu tháng, một tay xách túi đồ đến công ty, khó nhọc bước xuống khỏi xe.

Chưa gì đã thấy Hứa Âu Thần vội vã chạy ra từ thang máy, đỡ lấy cô.

Nhật Hạ giờ đã mang thai sáu tháng, đi lại cũng dần bất tiện, nặng nề hơn trước.

Vừa lên đến văn phòng, anh đã lập tức kéo cô ra phía sau cửa, đỡ tay ở lưng để hôn cô.

Nhật Hạ không hiểu tại sao dạo này anh lại có thể to gan đến thế.

Sắp là ông bố hai con, nhưng lúc nào cũng như cặp đôi mới cưới vậy.

Nhật Hạ phải công nhận rằng có một người chồng cầu toàn như Hứa Âu Thần đôi khi không khỏi cảm thấy ngột ngạt, thậm trí là khó khăn, nhưng cũng rất thú vị.

Anh hiểu tường tận hết mọi sở thích của cô, từ trước khi mang thai đến sau khi mang thai, như là học thuộc lòng một công thức vậy.

Ngay cả khi tức giận một chuyện gì đó, lúc nào cũng có chừng mực nhất định.

Anh biết làm thế nào để Nhật Hạ không thể bướng bỉnh từ chối, làm thế nào để cô luôn cảm thấy cảm động mà nhùn bước.

Đôi khi Nhật Hạ thấy Âu Thần giống như một đứa trẻ, nhưng đôi khi “đứa trẻ” này cũng thật phức tạp.

Ngày hôm nay sau khi trở về khỏi công ty, cả hai đã cùng nhau rẽ vào siêu thị.

Hôm nay nhà cô sẽ chiêu đãi tất cả mọi người một bữa lớn, nhân tiện thông báo giới tính của bảo bối thứ hai và tổ chức sinh nhật bù cho Hứa Âu Thần.

Hứa Âu Thần đẩy xe theo sau Nhật Hạ, nhưng đôi tay thoăn thoắt nhặt những món đồ trên kệ không có dấu hiệu muốn dừng lại, chẳng mấy đã chất đầy một xe đẩy toàn đồ ăn.

“Anh định chiêu đãi cả họ đấy à?”

Hứa Âu Thần nhún vai, mỉm cười.

“Chỉ là dạo này vợ và con anh hơi lười ăn, chủ yếu muốn tẩm bổ cho họ.”

Nhật Hạ thở dài, hết nói nổi.

Xong xuôi, Nhật Hạ ra xe trước, Hứa Âu Thần ngoan ngoãn đứng chờ thanh toán, cũng không quên mua cho cô vợ nhỏ một ly nước ép lựu mà cô vẫn luôn yêu thích.

Ngày hôm nay Dương Nhật Hạ là đầu bếp chính của buổi tiệc, nhất quyết không cho ai động tay vào giúp đỡ.

Một phần cô muốn tự mình chuẩn bị, một phần nữa là do không muốn kế hoạch bất ngờ tổ chức sinh nhật cho anh bị bại lộ.

Nhìn chiếc bánh sinh nhật vừa được phủ một lớp kem xinh đẹp do chính tay mình làm, Nhật Hạ mỉm cười vui vẻ.

Một tháng nay cô đã vác theo tiểu bảo bối đến lớp học làm bánh lúc anh ở công ty, cũng chỉ vì buổi tiệc bất ngờ này.

Nhật Hạ khéo léo bày biện nguyên một bàn ăn lớn, trông cũng không đến nỗi nào.

Hôm nay bữa tối sẽ ở ngoài trời.

Nhìn mọi thứ xung quanh, cô cảm thấy hài lòng, không uổng bốn tiếng cặm cụi trong bếp.

May Hứa Âu Thần biết sở thích của cô, trước khi chọn nhà mới đã tìm hiểu kĩ xung quanh.

Không gian nơi đây thông thoáng, lại ít dân cư nên an ninh rất chặt chẽ, căn nhà hai người mua cũng rất to, có khoảng sân lớn phía sau và đằng trước, thuận tiện cho Hạ Nhi chạy nhảy nô đùa, cũng đáp ứng sở thích với hoa lá của cô và những bữa tối lãng mạn ngoài trời như thế này.

Chiều chuộng vợ như vậy cũng chỉ có mình Hứa Âu Thần.

“Vợ anh đã đạt đến trình độ này rồi sao? Có nên mở cho em một nhà hàng không nhỉ? Anh nghĩ em sẽ nổi tiếng đấy!” Hứa Âu Thần vừa bận rộn với đống đèn trang trí.

“Có cần anh giúp gì không?”

“Tạm thời chưa cần đâu.

Vừa có tiếng ô tô, là gia đình nào đến đầu tiên thế anh?”

“Là gia đình Khả Vy, cô ấy nói không yên tâm với em nên cố tình phá luật đến giúp.”

Hứa Âu Thần tranh thủ lúc Nhật Hạ nhìn ra ngoài, nhanh tay nhón một miếng gà rán trên bàn bỏ vào miệng.

“Không được ăn vụng!” Nhật Hạ phát hiện ra, đánh vào tay anh.

“Ngon!”

Nhật Hạ bật cười.

“Ít nhất cũng rửa tay đi chứ! Biết bao nhiêu vi khuẩn!?”

Hứa Âu Thần đứng đó, mỉm cười gian xảo bước tới, ôm lấy Nhật Hạ hôn cuồng nhiệt.

Nhật Hạ bất giác giật mình, chỉ có thể miễn cưỡng đón lấy nụ hôn dồn dập bất ngờ từ anh.

“Đồ ăn ngon, người nấu cũng ngon!” Hứa Âu Thần hí hửng, trêu chọc cô.

“Anh này! Lấy xe đi đón Hạ Nhi đi, đến giờ rồi đấy!” Nhật Hạ khẽ đánh anh, lườm một cái.

“Tuân lệnh vợ!”

Lúc này gia đình Khả Vy đã để xe vào gara xong xuôi, Khả Vy mỉm cười bế đứa bé hai tuổi trên tay, chạy đến ôm lấy Nhật Hạ.

“Dạo này bận quá! Mãi mới qua tụ tập được.

Nhớ cậu quá điii.”

Giờ Khả Vy đã là một tiểu thuyết gia nổi tiếng với nhiều tác phẩm được săn đón, không lúc nào hết bận rộn.

“Chà, cuối cùng cũng được gặp nhà văn Trương nổi tiếng rần rần trên mạng, chút nữa phải xin chữ ký mới được.

Chào Ảnh Ảnh, con càng lớn càng đáng yêu đấy!”

Bạch Tú Ảnh là con gái của Khả Vy, năm nay đã được gần hai tuổi.

Nhật Hạ và Khả Vy mấy tháng không gặp, có đủ thứ chuyện trên trời dưới biển để nói với nhau, vừa hoàn thành nốt những món ăn.

Lúc này Hứa Âu Thần về đến nhà, mọi người cũng đã gần đông đủ.

“Trời, hai người quyết định nhanh thật! Hai ông bố trẻ có cần tôi huấn luyện cho một khoá chăm con không khó không?” Hứa Âu Thần bật cười, nhìn thấy đứa trẻ ba tuổi đang chơi cùng Ảnh Ảnh trên cầu trượt, bên cạnh là hai ông bố trẻ lóng ngóng trông con.

Nhìn đứa trẻ mạnh bạo đu xích đu thì không giấu nổi sự sợ hãi..

“Không cần nhé! Tôi đây đã học hẳn một khoá rồi, không cần đến cậu.” Vương Nhược Đông bế đứa trẻ trên tay, bế đến chỗ Hứa Âu Thần.

“Đây là Nhược Vũ, con trai bọn mình.

Chào chú đi con.”

“Chào chúuu.” Cậu bé vẫy vẫy tay, ngoan ngoãn chào Hứa Âu Thần.

Vương Nhược Vũ là con trai của Nhược Đông và Thiên Ân.

Hai người vì quá nóng lòng có con nên đã nhận nuôi một đứa trẻ từ trại trẻ mồ côi mà Nhật Hạ và Hứa Âu Thần từng lớn lên.

“Đáng yêu quá! Xem ra Hạ Nhi là chị cả trong nhà rồi.

Xuống chơi với các em đi con.” Hứa Âu Thần xoa đầu con bé, mỉm cười.

Hạ Nhi năm nay đã được tám tuổi, ra dáng chị cả lắm rồi.

Một lúc sau, hai cặp đôi được mong chờ nhất cũng đã tới, mọi người đã chờ đợi rất lâu rồi..

Quan Cảnh Nghi vừa dừng xe, đã nghe thấy tiếng quát mắng của Hứa Thiên Di phát ra từ ngoài cổng.

“Trời ơi! Anh quên đem tã cho con hảaaaaa!”

“Anh xin lỗi anh quênnn mấttt.”

Mọi người bên trong phì cười, vẫn chưa tin được hai người này đã trở thành một đôi, lại còn bất ngờ có em bé trong khi cả hai còn chưa chính thức hẹn hò.

Tình yêu của họ chỉ là sự cố, nhưng là một sự cố hết sức thú vị.

Sau đó xe của Tư Duệ cũng nối theo sau, tới nơi.

Tiếp đến là xe của Chu Hạ Vũ.

“Trời ơi, ai tin được là Tư Duệ lại sa vào lưới tình với thư ký Chu chứ? Không thể tin nổi mà.”

“Cuộc sống mà..

Trái đất vốn tròn thế đấy.” Nhật Hạ cười khổ.

“Thiên Di với Cảnh Nghi còn thành đôi được, đâu có gì là không thể chứ.” Vương Nhược Đông bật cười.

Lúc sau, mọi người đã có mặt đông đủ, ai nấy đều cười nói vui vẻ, căn nhà tràn ngập tiếng cười.

Gia đình lớn của họ giờ đã có thêm Chu Hạ Vũ và Lâm Nhã Tịnh, hai người họ là cháu của Hứa Âu Thần, nhưng cũng không chênh lệch tuổi mấy, những bữa ăn như thế này vẫn được Nhật Hạ triệu tập đông đủ.

Do hôm nay Nhã Kỳ và Đông Quân bận rộn nên vắng mặt, không thì cũng đã bị triệu tập rồi.

Tất cả ổn định vị trí, ngồi vào bàn ăn.

Nhật Hạ nhìn xung quanh, bật cười.

Đâu ai nghĩ gia đình họ giờ nhiều trẻ con như thế này chứ.

Mọi người đông loạt trở thành ba mẹ bỉm sữa, khung cảnh hỗn loạn khiến người nhìn vào bật cười.

“Nhược Vũ ăn rau vào!” Thiên Ân nói với cậu con trai ba tuổi nghịch ngợm đang lén lút vứt miếng súp lơ trong khay đi.

“Ảnh Ảnh không được nhè cháo!” Tu Kiệt vừa bón cháo cho tiểu công chúa nhà mình, vừa cầu cứu Khả Vy trong sự bất lực.

“Thi Thi ngoan cho mẹ ăn cơm nha?” Cảnh Nghi khổ sở dỗ dành cô bé đang mếu máo, cũng quay qua Thiên Di cầu cứu trong tuyệt vọng.

“Hạ Vũ nhìn các anh mà học tập nhé..” Hứa Âu Thần cười khổ, vỗ vai Hạ Vũ ngồi bên cạnh kinh hãi nhìn khung cảnh hỗn loạn trước mặt.

Bữa ăn có các em bé chưa bao giờ là trọn vẹn..

vật vã mãi mới hoàn thành được bữa ăn khó nhọc, cuối cùng cũng đến giờ bọn trẻ đi ngủ, bây giờ các ông bố bà mẹ trẻ mới có một chút thời gian nghỉ ngơi.

“Mình đã từng nghĩ đến viễn cảnh này trong quá khứ..

may mắn rằng tất cả chúng ta đều hạnh phúc.” Nhật Hạ mỉm cười, đang cùng các bà mẹ trẻ chuẩn bị cho tiệc sinh nhật của Hứa Âu Thần.

“May mắn thật nhỉ?” Thiên Ân bật cười.

“Người tụi mình bất ngờ nhất là cậu đó!” Khả Vy bĩu môi, vẫn còn tức giận chuyện cậu bạn thân giấu mình qua lại với Vương Nhược Đông từ lâu.

“Tình yêu mà, người không lường trước phải là Thiên Di và Tư Duệ chứ..

Nhưng không sao, chúng ta đều đã hạnh phúc nhỉ!”

“Các cậu..

mình có chuyện muốn nói.” Tư Duệ bất ngờ lên tiếng, vẻ mặt nghiêm trọng.

“Sao vậy? Sao nghiêm trọng thế?” Mọi người lo lắng hỏi.

“Tèn tennn!” Tư Duệ lập tức cười lớn, giơ tấm ảnh siêu âm ra cho tất cả mọi người ở đó xem.

“Chào mừng gia nhập hội bỉm sữa!” Khả Vy và Nhật Hạ bật cười, điều gì đến cũng sẽ đến.

Sinh gần nhau như vậy, chắc hẳn sau này bọn trẻ sẽ thân nhau lắm.

Sau đó, tất cả mọi người cùng tổ chức tiệc sinh nhật cho Hứa Âu Thần, cùng lúc biết được giới tính của em bé thứ hai nhà Nhật Hạ là một bé trai.

Ai nấy đều hài lòng với cuộc sống hiện tại, trên môi ai cũng nở nụ cười hạnh phúc.

Cuối cùng điều Nhật Hạ mơ ước cũng đều trở thành hiện thực.

Sau khi tiệc tàn, trời cũng đã muộn, mọi người xin phép đi về.

Tiễn mọi người ra cửa xong, Hứa Âu Thần trở về phòng, thấy Nhật Hạ đang cặm cụi gấp quần áo cho bé con.

Nhẹ nhàng tiến đến ôm cô vào lòng.

“Em có biết anh đã tưởng tượng khung cảnh này bao nhiêu lần rồi không?”

Nhật Hạ mỉm cười, vòng tay qua ôm lấy anh.

“Giờ còn là tưởng tượng sao?”

“Mãi mãi không còn là tưởng tượng phải không em?”

“Vâng, tất nhiên rồi!”

Hứa Âu Thần ôm cô thật chặt.

“Cảm ơn em, vì mọi thứ.”

Lời tác giả:

Đây là chương tụ họp đông đủ tất cả thành viên trong đại gia đình của truyện..

mong mọi người không bị rối vì thêm nhân vật mới ạ..

Lưu ý: Chu Hạ Vũ, Lâm Nhã Tịnh, Nhã Kỳ và Quân Đông đến từ “Yêu em như phút ban đầu, mọi người có thể ghé qua đọc thử, sẽ không làm mng thất vọng

Mình quyết định sẽ viết thêm chương về cuộc sống sau này của Nhật Hạ và Âu Thần, mong nhận được sự ủng hộ của mọi người️


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.