Bên kia, tòa nhà văn phòng Giải trí Bá Khổng, văn phòng tổng giám đốc.
Bách Tin Hoành ngồi trước bàn làm việc, trên tay cầm bản thảo hợp đồng, cười tủm tỉm nói: "Lúc đầu tôi thuyết phục cô đến với tôi thì cô nhất định không nghe. Hiện tại chịu thiệt thòi rồi đúng không?"
Ngồi trên ghế sofa chính là Lâu Hân Duyệt, người vừa rời khỏi Giải trí Ức Mạch không lâu.
Cô ta thở hổn hển nói: "Đều do tôi ngu ngốc. Lúc trước mắt mù nên mới chọn ký hợp đồng với Giải trí Ức Mạch."
Bách Tin Hoành đặt bản hợp đồng trước mặt cô ta: "Tất cả đều là chuyện quá khứ rồi. Đứa con hoang đàng quay đầu lại cũng không muộn. Tương lai hãy làm việc thật tốt ở chỗ tôi, tôi sẽ lăng-xê cô trở thành một siêu sao."
"Cảm ơn tổng giám đốc Bách"
Sau khi ký hợp đồng xong, Bách Tin Hoành đang xem lại thì cửa văn phòng mở ra. Một người đàn ông mặc vest, để ria mép bước vào với cách ăn diện cực kỳ có phong thái nghệ thuật.
Người này chính là chồng của Nhậm Chỉ Lan, đồng thời cũng là đạo diễn lớn mà Bách Tin Hoành đã bỏ rất nhiều tiền để mời từ Hollywood của Mỹ để làm phim - Kỳ Anh Tư.
"Ông Kỳ, ông đến đúng lúc lắm. Chẳng phải phim mới của ông đang thiếu một nhân vật nữ chính sao? Tôi tìm được một người cho ông rồi, ông xem có thích hợp không?"
"Ồ ai vậy?"
"Chính là vị này, cô Lâu Hân Duyệt."
Bách Tin Hoành nháy mắt với Lâu Hân Duyệt. Cô ta lập tức hiểu ra, chủ động đứng dậy khom người giơ tay về phía Kỳ Anh Tư.
"Xin chào đạo diễn Kỳ, tôi là Lâu Hân Duyệt, mới đến nên còn xin ông chỉ dạy nhiều hơn."
Trong quá trình khom người, "đường sự nghiệp" đáng tự hào của Lâu Hân Duyệt phô bày không sót chút nào, ngay lập tức đã bắt được trái tim của Kỳ Anh Tư.
Ông ta nở nụ cười thật tươi: "Đúng vậy, quả nhiên là một diễn viên giỏi hiếm có!"
Chuyện kế tiếp rất thuận buồm xuôi gió, Lâu Hân Duyệt trở thành nhân vật nữ chính trong bộ phim mới của Kỳ Anh Tư.
Đã nhiều ngày nay, hai người từ xa lạ thành quen thuộc, ngày nào cũng bám dính bên nhau, mỗi khi không có việc gì lại nhốt mình trong phòng nghiên cứu kịch bản, chung đụng càng ngày càng "vui vẻ".
Mấy tin đồn từ bên ngoài trở nên hỗn loạn, truyền vào tại Nhậm Chỉ Lan.
Lúc đầu Nhậm Chỉ Lan vẫn không bận tâm đến việc này, cho đến một ngày khi bà ta thấy Kỳ Anh Tự chỉ đạo Lâu Hân Duyệt diễn xuất, hai tay khoác lên eo cô ta, cả hai ưỡn ẹo với nhau trước mặt mọi người.
Cảnh tượng này hoàn toàn khiến trái tim Nhậm Chỉ Lan tan nát.
Hôm nay, Nhậm Chỉ Lan đang mở một lớp học diễn xuất, và Lâu Hân Duyệt tình cờ là một trong những học sinh của bà ta.
"Lâu Hân Duyệt, cô có nghe những gì tôi vừa nói không?"
"Lại đây làm mẫu cho mọi người một lần đi."
Lâu Hân Duyệt õng ẹo đi đến trước mặt mọi người, biểu diễn lại những gì mà Nhậm Chỉ Lan đã dạy một lần, kết quả là khá tệ.
Nhậm Chỉ Lan tức giận nói: "Tôi dạy như vậy à? Lâu Hân Duyệt, cô đừng nghĩ rằng mình có chút danh tiếng là đã giỏi lắm rồi. Khi tôi còn ở Hollywood, rất nhiều người nổi tiếng hàng đầu thế giới đã có diễn xuất rất tốt, nhưng chẳng phải bọn họ vẫn khiêm tốn học tập và nghiên cứu kỹ thuật biểu diễn đó hay
sao?"
ai cô chỉ mới nổi tiếng một chút thôi mà mắt đã cao hơn trời. Cô cứ + như vậy thì làm sao có thể đạt được thành tựu?"
n Duyệt giễu cợt: "Thôi đi bà, kỹ năng diễn xuất này thôi cũng đã Người ghi bàn được rồi. Cùng một hành động, ngay cả khi tôi làm tốt thì tôi vẫn có thể khiến người ta "thèm muốn" đến chết. Nhưng
số người cho dù họ làm tốt đến mấy, song vì tuổi già sắc suy cũng thể nào khơi dậy ham muốn của đàn ông đó."
y rõ ràng đang ám chỉ Nhậm Chỉ Lan đã lớn tuổi, đã không thể khơi hứng thú của Kỳ Anh Tư.
n sao?"
rời cãi nhau ầm ĩ lên, các nữ nghệ sĩ khác của Giải trí Bá Khổng cũng ngăn cản, tất cả đều ngồi xem chuyện cười.
n khi giọng nói quá lớn thu hút Kỳ Anh Tư đến đây.
bảo hai người phụ nữ ngừng lại và hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Chỉ Lan hừ lạnh một tiếng: "Ông hỏi con hồ ly tinh này đi!"
n Duyệt tỏ vẻ oan ức: "Đạo diễn Kỳ, em cũng không biết em đã xúc Bì Nhậm ở điểm nào. Dì ấy yêu cầu em lên sân khấu để làm mẫu, sau lung dữ và mắng mỏ em, nói rằng em chỉ biết bám lấy anh suốt cả m thật oan ức, về sau em sẽ không làm phiền đạo diễn Kỳ anh nữa,
"Hiện tại cô chỉ mới nổi tiếng một chút thôi mà mắt đã cao hơn trời. Cô cứ tiếp tục như vậy thì làm sao có thể đạt được thành tựu?"
Lâu Hân Duyệt giễu cợt: "Thôi đi bà, kỹ năng diễn xuất này thôi cũng đã thành người ghi bàn được rồi. Cùng một hành động, ngay cả khi tôi làm không tốt thì tôi vẫn có thể khiến người ta "thèm muốn" đến chết. Nhưng có một số người cho dù họ làm tốt đến mấy, song vì tuổi già sắc suy cũng không thể nào khơi dậy ham muốn của đàn ông đó."
Câu này rõ ràng đang ám chỉ Nhậm Chỉ Lan đã lớn tuổi, đã không thể khơi dậy nổi hứng thú của Kỳ Anh Tư.
"Cô!".
"Tôi làm sao?"
Hai người cãi nhau ầm ĩ lên, các nữ nghệ sĩ khác của Giải trí Bá Khổng cũng không ngăn cản, tất cả đều ngồi xem chuyện cười.
Cho đến khi giọng nói quá lớn thu hút Kỳ Anh Tư đến đây.
Ông ta bảo hai người phụ nữ ngừng lại và hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Nhậm Chỉ Lan hừ lạnh một tiếng: "Ông hỏi con hồ ly tinh này đi!"