*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây cũng là nguyên nhân sâu xa vì sao, Đại Hội Võ Lâm của Võ Minh Đại Hạ tổ chức ở Yến Kinh, mà không thông báo cho Bùi Nguyên Minh, Bùi Nguyên Minh cũng không đi tìm phiền phức.
Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh không thể ngờ rằng, mình một lòng vì nước.
Nhưng là hành động như vậy, rơi xuống trong mắt một số người, ngược lại, trở thành biểu hiện nhu nhược.
“Đi, đến hiện trường nhìn xem một chút.”
“Tìm người gây phiền phức, cũng nên có chứng cớ.”
Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một lát sau, đứng lên.
Hạ Vân khẽ gật đầu, mang theo Bùi Nguyên Minh đi ra khỏi Tứ Hợp Viện, vừa đi vừa nói: “Chẳng qua bây giờ đi, những người này của anh, chỉ sợ không tiện. . .”
Nàng đang ám chỉ mấy nam nhân tiểu đoàn Bạch Hổ, do Lý Ân Trì phái tới để lấy lòng Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Những người này, cứ lưu tại nơi này, với tôi mà nói, mặc dù không có tác dụng quá lớn.”
“Nhưng là đối với rất nhiều người mà nói, cũng là một loại uy hiếp to lớn.”
Nghe được Bùi Nguyên Minh, Hạ Vân khẽ gật đầu, ngược lại là minh bạch ý tứ của Bùi Nguyên Minh.
Người phòng giữ nơi này, có thân phận ngoại giao.
Như vậy liền xem như, người của gia tộc cao cấp, ngũ đại môn phiệt. ở thời điểm này, muốn làm cái gì với Bùi Nguyên Minh, đều không thể không thận trọng suy xét.
Dù sao, sơ ý một chút, gây nên tranh chấp ngoại giao, vậy thì sẽ có chút chịu không nổi.
Xua những nam nhân Tiểu đoàn Bạch Hổ này ở lại, Bùi Nguyên Minh cùng Hạ Vân, đang chuẩn bị đi đến Ferrari của nàng.
Chỉ là, ngay lúc nàng lấy chìa khóa xe ra mở khóa, lông mày Bùi Nguyên Minh nhảy một cái, sau một khắc, anh không quan tâm mà ôm lấy Hạ Vân, lăn một vòng trên mặt đất.
“Oành —— ”
Xe Ferrari nháy mắt nổ tung, trực tiếp biến thành một quả cầu lửa.
Hiển nhiên, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Hạ Vân đi vào tìm Bùi Nguyên Minh báo cáo công việc, đã có người tại Ferrari của nàng, động tay chân.
Đây là muốn lấy mạng của nàng, thậm chí, còn muốn lấy mạng của Bùi Nguyên Minh a!
Trong nháy mắt này, không chỉ là Hạ Vân, liền ánh mắt Bùi Nguyên Minh, đều trở nên vô cùng âm trầm.
. . .
“Người của Bát Quái Môn, làm việc âm hiểm độc ác như thế sao?”
“Đây là không từ bất cứ thủ đoạn nào a!”
Mười phút đồng hồ sau, Bùi Nguyên Minh cùng Hạ Vân, ngồi trên xe thương vụ do Tập Đoàn Thiện Nhân, một lần nữa điều tới.
Xe thương vụ xếp thành một hàng, giống nhau như đúc, kính xe cũng dán màn đen, nên không ai có thể nhìn rõ, Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân, đang ngồi ở chiếc xe nào.
Rất rõ ràng, trải qua lần tập sát