Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 516: Chương 517




“Đúng vậy, hình như bên ngoài có lời đồn như thế” “Thế tử họ Bùi muốn tìm tổng giám đốc mới chắc chắn phải là người trẻ tuổi mới đúng”

“Nghe thế tử họ Bùi nói thì là người mới có làn gió mới, đây là cơ hội cho nhà họ Trịnh nên nhà họ Trịnh không nên bỏ lỡ..”

“Tất cả mọi người rất tán thành ông nội nhưng như thế thì là đối đầu với thế tử họ Bùi đúng không?”

“Thế tử họ Bùi nắm 50% cổ phiếu của chúng ta đấy, nói cách khác dù là bây giờ hay tương lại thì anh ta đều có thể nắm giữ công ty của chúng ta. Chúng ta ở đây chọn tổng giám đốc đằng sau lưng thì có ý nghĩa gì không?”

Một đám người nhà họ Trịnh lộ ra biểu cảm rất khó xử, dường như những lời nói ra này rất vi phạm lương tâm bọn họ vậy.

Trên thực tế, một đám người bọn họ đều sắp cười đến lệch miệng.

Nếu tiếp tục để ông cụ này cầm quyền thì những người như bọn họ có thể có cơ hội nào chứ? Bây giờ tên ở rể này muốn gây rối, bọn họ tất nhiên phải phối hợp với anh rồi.

Bởi vì chỉ có như thế bọn họ mới có cơ hội trở thành tổng giám đốc.

Dù sao cũng không có khả năng tên ở rể này trở thành tổng giám đốc đâu. Ngôi ở vị trí chủ trì, sắc mặt ông cụ khó coi liếc mắt nhìn

Trịnh Chí Dụng.

Vẻ mặt Trịnh Chỉ Dụng khó nhìn nhưng vẫn trầm giọng nói: “Mọi người, tất cả chúng ta đều là người nhà họ Trịnh, đại diện cho ích lợi nhà họ Trịnh làm sao có thể bị một người ngoài gây chia rẽ quan hệ chứ?”

“Công ty nhà họ Trịnh dù là bây giờ hay tương lai chỉ có thể do ông cụ nắm giữ.”

“Chí Dụng à, trái lại tôi cảm thấy lời của tên ở rể này nói khá đúng. Chúng ta vẫn nên chọn một người trẻ tuổi lên làm đi.”

“Nếu ông cụ có thể thì cậu chủ nhà họ Bùi đã không phải tỏ ý muốn chọn lại tổng giám đốc rồi”

“Nếu không thì Chí Dụng làm đi, thật ra chúng tôi cảm thấy anh phù hợp nhất đấy.”

Có người nói lời chia rẽ, lúc này mim cười đề nghị. Nghe vậy, vẻ mặt Trịnh Chí Dụng tối sầm lại.

Đúng vậy, anh ta rất muốn làm tổng giám đốc của công ty mới này nhưng vấn đề là anh ta biết mình không có cơ hội đó.

Nếu như có thể thì với tính cách của anh ta đã tranh thủ từ lâu rồi, nhưng dù vậy ánh mắt ông cụ Trịnh nhìn anh ta vẫn tràn ngập sự hung ác.

Nhìn thấy một đám người nhà họ Trịnh ở dưới mở miệng

tâng bốc Trịnh Chí Dụng, ông cụ Trịnh gần như chắc chắn tất cả mọi việc hônm nay đều do Trịnh Chí Dụng gây ra với mục đích là lên nằm quyền. Nghĩ đến việc này, ông cụ Trịnh lạnh lùng nói: “Chí Dụng à, không phải là cháu rất muốn làm tổng giám đốc chứ? Nếu cháu muốn thì cháu nói cho ông nội biết, ông nội sẽ không phản đối đâu.”

Cảm nhận được sự lạnh lùng trong đôi mắt ông cụ Trịnh,

Trịnh Chí Dụng thoáng run lên một tiếng “lạch cạch” quỳ gối xuống trước mặt ông cụ Trịnh. “Ông nội, có trời đất làm chứng, cháu thề với trời là cháu không hề có một chút ý nghĩ nào với vị trí tổng giám đốc này cả.

Nếu như có thì bây giờ cháu sẽ bị sấm sét đánh chết không được tử tế”

“Âm ầm”

Anh ta vừa dứt lời, bên ngoài lập tức vang lên một tiếng sấm, âm thanh này khiến chân Trịnh Chí Dụng nhũn ra mà sắc mặt của ông cụ Trịnh thì đen như đáy nồi.

Ông ta đánh giá Trịnh Chí Dụng từ trên xuống dưới một lúc lâu bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, nói: “Được rồi, nếu cháu đã không có hứng thú với vị trí tổng giám đốc này thì bây giờ cháu nói cho ông biết ai trong nhà họ Trịnh thích hợp làm tổng giám đốc?”

Ông cụ Trịnh nghiến răng nghiến lợi nói hai từ “thích hợp”, hiển nhiên ai “thích hợp” thì ông ta sẽ giết chết người đó.

Uy nghiêm của ông cụ Trịnh vẫn còn, lúc này ông ta vừa dứt lời không chỉ là Trịnh Chí Dụng không dám mở miệng mà ngay cả người nhà họ Trịnh cũng đều im hơi lặng tiếng.

Tất cả mọi người hy vọng tên ở rể kia sẽ lại nhảy ra nhưng bây giờ Bùi Nguyên Minh đã cúi đầu chơi điện thoại, giống như sự việc không liên quan gì đến bản thân.

“Nói đi, ai thích hợp nhất?”

Ông cụ Trịnh nhìn Trịnh Chí Dụng từ từ mở miệng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.