Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 417: Chương 418




Dương Thành, biệt viện Bạch Vân.

Định kỳ mỗi tháng một lần gia tộc nhà họ Bùi. Mỗi cuối tháng, những người bị phân phó khắp nơi tỉnh Đà Nẵng, đi vào biệt viện Bạch Vân.

Biệt viện Bạch Vân, gọi là biệt viện, nhưng thực tế ở đó lại là Dòng chính của gia tộc Bùi Thị mới có thể đủ tư cách sống nơi này.

Người của chi thứ gia tộc Bùi thị, ngày thường muốn tiến vào đây, đều yêu cầu phải trải qua một loạt yêu cầu và phê duyệt.

Mà người có thân phận không đủ, phân lượng không đủ, ngay cả tư cách tiến vào nơi đây đều không có.

Một bên bãi đỗ xe của biệt viện, giờ phút này siêu xe tụ tập.

Bất quá, trên cơ bản cùng một màu đều là những siêu xe Lexus.

Đây là một thương hiệu nghe đơn giản nhưng lại vô cùng đình đám, ban đầu dùng để làm xe cho các gia tộc cao cấp nhất như gia tộc Bùi thị, nhưng lại không quá phù hợp với thân phận.

Nhưng mà tổ tiên gia tộc Bùi thị luôn dạy “Trăng tròn sẽ khuyết, nước đầy sẽ tràn”, Người của gia tộc Bùi thị, luôn luôn ghi nhớ lời dạy của tổ tiên.

Tuy rằng bên trong một ít thế hệ tộc nhân mới, không ít người thích siêu xe.

Nhưng người cầm quyền chân chính của gia tộc Bùi thị ngày đó, đi xe Lexus.

Thậm chí có người, xe đã đi mấy chục năm, cũng không đổi xe mới.

Đối với nhiều gia tộc khác mà nói, siêu xe đại diện cho bộ mặt.

Nhưng với địa vị gia tộc Bùi thị ở tỉnh Đà Nẵng mà nói, cho dù gia tộc Bùi thị có đi xe đạp, bọn họ cũng không ai dám khinh thường đi?

Gia tộc Bùi thị cứ thế phát triển tới nay, tới giờ này ngày này đã có mấy ngàn người.

Mà hôm nay người có thể đến tham gia, cũng chỉ có mấy trăm người mà thôi.

Giờ phút này mấy trăm người cùng nhau tụ tập ở

bên ngoài biệt viện, ở đại sảnh tạm thời, thế nhưng cũng không ai dám oán hận nửa câu. Nếu lúc này ở đây có phóng viên kinh tế tài chính, khẳng định sẽ chấn động.

Bởi vì những người này, đều là những người có sự nghiệp lớn trải rộng tỉnh Đà Nẵng, trong đó không ít nhân vật hàng đầu, còn có không ít người đều không phải là người họ Bùi, nhưng lại tới nơi đây.

Hiển nhiên, những người này là hậu duệ của những người hầu và thuộc hạ trước đây của nhà họ Bùi.

Cho dù là thời đại phong kiến đã qua đi trăm năm, những người này vẫn như cũ gắn bó với gia tộc Bùi thị, trong lòng chưa từng mảy may thay đổi.

Không khí an tĩnh duy trì ước chừng một giờ.

Sau đó, chỉ thấy một người đàn ông mặc tây trang màu đen, mang theo một đội bảo vệ từ cửa đi tới.

Anh ta dùng ánh mắt nhìn kỹ bốn phía một vòng, sau đó nhàn nhạt nói: “Trừ những người nhà họ Giang ngoài, những người khác đều có thể tiến vào hội trường.”

Nghe nói thế, giữa sân không khí đang đông lại nháy mắt lơi lỏng vài phần cơ bản mọi người không có bất luận biểu tình gì, đều là lặng lẽ thở ra một hơi.

Không ít người tầm mắt dừng ở trên người gia chủ nhà họ Giang, trong ánh mắt đều là nỗi tiếc hận. Làm việc cho cậu hai là cơ hội, là phúc duyên, nhưng đồng thời cũng rất nguy hiểm.

Bởi vì một khi thất bại, sẽ trả giá rất lớn, sẽ không thể tưởng tượng được.

Nhà họ Giang…

Từ hôm nay trở đi, ở Đà Nẵng chỉ sợ không còn có nhà họ Giang nữa?

Nhà họ Giang chủ ánh mắt ảm đạm, nhìn đám người rời đi, ông ta bỗng nhiên quỳ phục ở trên mặt đất khóc, sầu thảm nói:

“Tổng quản, nhà họ Giang tôi vì cậu hai làm việc, không dám không đem ra hết cả sức lực, chỉ tiếc người kia ngoài sức tưởng tượng, nhà họ Giang tôi rốt cuộc cũng chỉ là gia tộc y học, không có nhiều phương pháp cứng rắn..”

“Nhưng, đây là tôi vì Nhà họ Giang tìm lý do, tôi biết rõ phụ lòng tín nhiệm của cậu hai, làm hỏng đại sự của cậu hai hôm nay tới đây, đều không phải là vì cầu xin biện cớ, mà là đến chịu đòn nhận tội!”

“Mong rằng cậu hai xem xét một nhà mười ba người của tôi vì gia tộc Bùi Thị tận tâm tận lực, cho chúng tôi một con đường sống…” Nói lời này, gia chủ nhà họ Giang bên ngoài cao cao tại thượng, giờ phút này đã quỳ phục ở trên mặt đất, không ngừng dập đầu, tạo ra tiếng động bang bang…

Người đàn ông mặc tây trang, Bùi tổng quản chậm rãi xoay người, anh ta nhìn Nhà họ Giang chủ chăm chú một lát, sau đó mới nhàn nhạt nói: “Cậu hai nói muốn lấy mạng cả nhà ông khi nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.