Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 323: Chương 324




ông cụ Trịnh không ngừng run rẩy khi cầm thiệp mời trong tay, ông ta đưa mắt nhìn người đàn ông trung niên kia rời đi, nhưng vẫn chưa phục hồi lại tinh thần.

Lúc trước dòng họ Nạp Lan cũng từng tổ chức đánh giá tương tự như thế một lần ở thành phố Hải Dương, khi đó nhà họ Trịnh tìm vô số cách để tham gia, nhưng kết quả lại bị người ta ghét bỏ như một con cún.

Đây vẫn luôn là tâm bệnh của ông cụ Trịnh, cũng là nguyên nhân mà ông ta muốn tham gia lần đánh giá đồ cổ này.

Hôm nay, vậy mà nhà họ Nạp lại phải người đưa thiệp mời tới, đây đúng là đột phá cực lớn với nhà họ Trịnh.

Thậm chí, các gia tộc hạng hai trong toàn Thành phố Hải Dương, chỉ có nhà họ Trịnh mới làm được như vậy. “Nhà họ Trịnh cuối cùng cũng hết khổ rồi! Cuối cùng cũng trở thành gia

tộc hạng nhất rồi! Chúng ta đã được nhà họ Nạp thừa nhận rồi!” Trịnh lão gia kích động nói.

“Ông nội, mau xem thử yêu cầu là gì thế, chúng ta nhất định phải tuân thủ đấy!” lúc này Trịnh Chí Dụng cũng cực kỳ hăng máu. Mặc dù anh ta hiện tại là phó tổng giám đốc nhà họ Trịnh, nhưng lúc ở bên ngoài ăn chơi đàng điểm, gặp những người của gia tộc hạng nhất cũng phải ăn nói khép nép.

Dù anh ta có bao hết phòng vip, người phụ nữ mà anh ta coi trọng nhưng những người này muốn thì anh ta cũng chỉ có thể cười cười däng ra, thạm chỉ còn phải chủ động giúp những người này trả tiền.

Tức nghẹn! Với sự kiêu ngạo của Trịnh Chí Dụng mà nói, mấy chuyện tức nghẹn này sao anh ta có thể chấp nhận được chứ? Nhưng không còn cách nào khác, năng lực của người ta mạnh hơn nhà họ Trịnh, anh ta không chấp nhận cũng phải làm thế!

Mà bây giờ, Trịnh Chí Dụng nhìn thấy hy vọng mình trở thành người thừa kế của gia tộc hạng nhất trong tấm thiệp mời này, chỉ cần địa vị nhà họ Trịnh được xác định, sau này có ai dám để anh ta ăn nói khép nép trong Thành phố Hải Dương rộng lớn này chứ?

“Đúng đúng đúng!” Lúc này ông cụ Trịnh cũng cực kỳ kích động, run rẩy cần thận từng li từng tí mở thiệp mời ra.

Trên thiệp mời ghi chú những điểm như, ăn mặc, các lễ nghi, quan trọng nhất là phía trên có ghi mười vị trí của nhà họ Trịnh, điều này có nghĩa rằng lần này sẽ có mười người nhà họ Trịnh tham gia đánh giá đồ cổ.

“Mười người, đây là tiêu chuẩn của gia tộc hạng nhất Thành phố Hải Dương rồi, không ngờ nhà họ Nạp lại coi trọng chúng ta như thế!” Lúc nhìn thấy nội dung trên thiệp mời, Trịnh Chí Dụng cực kỳ hưng phấn.

Đãi ngộ như vậy, rõ ràng địa vị của nhà họ Trịnh cũng đã lên cao.

“Không tệ, không tệ!” ông cụ Trịnh cười đến mức răng giả sắp rơi ra ngoài: “Lần này nhà họ Trịnh được nhà họ Nạp coi trọng như thế, xem ra ngày chúng ta trở thành gia tộc hạng nhất sẽ không còn xa nữa!”

“Ông nội, nhà họ Nạp này cũng không thể không coi trọng chúng ta được! Hiện tại chúng ta có hạng mục trung tâm thương nghiệp, hơn nữa Thành phố Hải Dương nhiều gia tộc và xí nghiệp như vậy nhưng trước mắt chỉ có nhà họ Trịnh nhà chúng ta có thể tiếp tục hợp tác với công ty đầu tư Bùi thị! Gia tộc Bùi Thị, đó là gia tộc cao cấp duy nhất ở Đà Nẵng, ngay cả nhà họ Nạp cũng phải ngưỡng mộ, chúng ta có mối quan hệ này thì sao bọn họ có thể không coi trọng chứ?” Trịnh Chí Dụng mở miệng nói như đúng rồi, hoàn toàn quên mất sự tự ti trước đó.

“Ông nội, chúng ta cũng không thể coi nhẹ mình được! Hợp tác với gia tộc Bùi Thị đã là gì chứ? Nhà họ Trịnh chúng ta sau này có thể mọt bước lên trời, nói không chừng có thể sánh vai với gia tộc Bùi Thị thì sao! Nhà họ Nạp này có thể nhìn thấy tiềm lực của nhà họ Trịnh chúng ta, cho nên không thể không cho chúng ta mặt mũi đấy!” Trịnh Thu Hằng mỉm cười mở miệng nói.

Ông cụ Trịnh cười tủm tỉm, mặc dù ông ta biết những câu này của Trịnh Thu Hằng có phần hơi làm quá, nhưng chuyện này chẳng phải rất vui vẻ, rất may mắn sao?

“Ông nội, nghe nói lần này tổng giám đốc mới của công ty đầu tư Bùi Thị

cũng sẽ tham gia buổi lễ đánh giá đồ cổ lần này, chúng ta có thể tìm cơ hội làm quen anh ta một chút, cháu sẽ tìm cách tới gần anh ta!” Trịnh Thu Hằng ưỡn ngực, khuôn mặt nũng nịu, không cần nói cũng biết muốn làm gì. ông cụ Trịnh cười ha ha một tiếng, nói: “Không sai, thế hệ của nhà họ

Trịnh chúng ta còn có mấy đứa chưa kết hôn, cháu ưu tú nhất, nếu như cháu đã nghĩ thế thì ông nội nhất định sẽ giúp đỡ cháu đến cùng!”

“Cảm ơn ông nội, lần này nhất định cháu sẽ nắm lấy cơ hội!” Trịnh Thu Hằng lớn tiếng nói, đồng thời không khỏi đắc ý nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái.

Đồ tiện nhân kia, dù mày có một chân với tổng giám đốc mới của công ty đầu tư Bùi Thị thì sao? Nhưng cuối cùng mày cũng là một con đàn bà dâm đãng đã kết hôn, nhưng Trịnh Thu Hằng tạo không giống thế! Tao còn độc thân xinh đẹp, đến khi tao trở thành vợ của tổng giám đốc công ty đầu tư Bùi Thị, tao sẽ đá mày một cước bay ra khỏi nhà họ Trịnh! Trên mặt Trịnh Chí Dụng vui vẻ, nhưng cũng sâu xa nhìn Trịnh Thu Hằng một cái, xem ra ngoài Trịnh Tuyết Dương ra, anh ta cũng phải đề phòng người phụ nữ này.

Lúc này, tất cả mọi người nhà họ Trịnh đều có suy tính riêng, nhưng cơ bản đều đắm chìm trong cảm xúc đắc thắng, căn bản bọn họ không hiểu tại sao nhà họ Nạp lại đưa tấm thiệp mời đến đây.

Chỉ với địa vị của nhà họ Trịnh? Xứng sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.