Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 122: Chương 123




Gần như vừa đến buổi trưa thì toàn bộ thành phố Hải Dương đều biết tin tên ngu Trịnh Chí Dụng chạy đi bày tỏ tình cảm với Hạ Vân, cuối cùng bị đuổi ra khỏi Công ty đầu tư Bùi Thị, hơn nữa quan hệ hợp tác giữa Công ty đầu tư Bùi Thị và nhà họ Trịnh cũng vì anh ta mà thất bại!

Biệt thự nhà họ Trịnh.

Lúc này toàn bộ người nhà họ Trịnh đều tập trung tại phòng khách của biệt thự, cả đám đều nhốn nháo hỗn loạn cả lên, ngay cả khuôn mặt của ông cụ Trịnh ngồi ở vị trí chủ tọa cũng sa sầm xuống. Còn Trịnh Chí Dụng thì để thõng hai tay đứng giữa đại sảnh, trên mặt không giấu được nét hoảng sợ và xấu hổ.

Sắc mặt của những người còn lại trong nhà họ Trịnh cũng rất khó coi, họ vây quanh Trịnh Chí Dụng, không ngừng lên tiếng phê phán, mắng nhiếc.

“Trịnh Chí Dụng, mày là một thằng ngu!”

“Không phải mày nói Hạ Vân tình sâu nghĩa nặng với mày à? Kết quả thì thế nào đây? Mày chẳng là cái thá gì cả!”

“Tôi đã biết trước mấy cái suy luận của người này vô căn cứ mà. Quả nhiên không sai!”

“Bất kể như thế nào, tối nay cậu cũng phải cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng. Bởi vì thứ mà cậu hủy diệt không chỉ là chuyện làm ăn của nhà họ Trịnh chúng ta mà còn là toàn bộ danh dự thương mại của nhà họ Trịnh nữa!”

Một đám người càng nói càng tức, lúc này ánh mắt ai nấy đều tóe lửa, gần như muốn phanh thây nuốt sống Trịnh Chí Dụng.

“Mọi người đừng có gấp, việc này nhất định có biện pháp giải quyết mà, nói không chừng chỉ là chuyện người tình nhỏ giận dỗi mà thôi. Mấy người phải tin tưởng vào Chí Dụng chứ!” Trịnh Tùng bên cạnh cũng lo lắng mở miệng.

Bây giờ sao có thể không nóng nảy được? Tối hôm qua lúc Trịnh Chí Dụng mới vỗ ngực cam đoan xong, thể mà chỉ trong một buổi sáng mà mọi chuyện lại biến thành như vậy. Nếu họ còn không cẩn thận, e rằng nhà họ Trịnh sẽ phá sản vì Trịnh Chí Dụng mất.

Chẳng qua là, dù cho bình thường Trịnh Tùng cũng rất được tôn kính nhưng chuyện xảy ra vào lúc này lại liên quan mật thiết đến lợi ích sát sườn của bọn họ, ai mà muốn khách sáo với hai cha con họ nữa?

Lúc này, ông cụ Trịnh ngồi ghế trên cũng có phần thất vọng nhìn Trịnh Chí Dụng, nói: “Chí Dụng, ông vẫn luôn cho rằng cháu là con rồng ẩn của nhà họ Trịnh chúng ta, kết quả thì sao đây? Cháu khiến ông quá thất vọng rồi. Cháu nói xem, việc này cháu định giải quyết thế nào?”

Vẻ mặt của Trịnh Chí Dụng như đưa đám, anh ta gần như muốn khóc lên: “Ông nội, cháu cũng không ngờ người phụ nữ này lại trở mặt nhanh hơn lật sách như thế. Đúng là không sai khi người ta hay nói hiểm độc nhất là lòng dạ đàn bà mà! Nhưng ông nội à, ông cứ yên tâm, cháu sẽ nghĩ biện pháp giải quyết ổn thỏa chuyện này!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.