Chẳng Phải Trộm Của Ngươi Một Chiếc Cốc?!

Chương 45: Hoa hồng trắng lại xuất hiện!




Hoan nghênh [A Biến] đăng nhập vào “Bát quái thoại Thánh Thế”, post một bài viết mới hoặc trả lời 20 bài sẽ được 1 bát quái tệ, không được spam, nếu phát hiện ra sẽ bị xóa sạch số bát quái tệ! Thỉnh mọi người tự giác, tiết kiệm để được đặt cược nhiều hơn!

Bởi vì có nhiều người spam, trả lời, post bài linh tinh để được bát quái tệ, bị quản lý viên bắt được, xóa sạch không còn một bát quái tệ, kể cả tài sản có sẵn, cho nên mới có đoạn cảnh cáo này ngay từ đầu.

Bái quái tệ vốn khó kiếm, hơn nữa mấy ngày nay, quản lý viên quản lý diễn đàn rất chặt, các ID có vẻ bị khủng hoảng tài chính.

Vì một bát quái tệ cũng có thể bất chấp bất cứ thủ đoạn để đăng bài lên “Bát quái thoại Thánh Thế”. Toàn bộ vốn đều đổ vào bài post [Chờ người đánh cược : Hoa hậu của Thánh Thế sẽ rơi vào tay ai?!]!

o(╯□╰)o

Đây là một thế giới khủng khiếp!

Toàn bộ diễn đàn giống như bị nhiễm máu gà, rơi vào một vũ trụ nhỏ bị đốt cháy……

Những bài post liên quan đến việc đánh cược được mọc lên như nấm, ví dụ như [Chi tiết về câu chuyện của Hầu Ngôn Thanh và Biện Bối Bối], [Đoàn Huy là vì Biện Bối Bối mới tiến vào Thánh Thế], [Chủ tịch nhắc tới Lynn.Bian ở sau lưng]……

……

Những bài trả lời cũng rất quái lạ, “Đoàn bảo vệ xử nam” tất cả đều bỏ phiếu cho Đoàn Huy, để ủng hộ mỹ nam, tất cả mọi người đều để avarta hình Đoàn Huy……

Bối Bối lấy bỏng ngô từ lò vi sóng ra, ngồi ở trước máy tính xem bài viết “Biện Bối Bối và tam đại mĩ nam”. Một sự tiến bộ tuyệt với, họ là những con người lịch thiệp, bình tĩnh, giỏi giang ở xã hội, vậy mà họ giống như một bọn người xấu đang múa may trên vũ đài chính trị ở một diễn đàn nhỏ nhoi!

Ôi, nhìn không ra Đoàn Huy lại được nhiều người ủng hộ như vậy, đương nhiên, vẫn còn cách quá xa người dẫn đầu.

Mà số người ủng hộ Hầu Ngôn Thanh tuy rằng ít hơn so với số người ủng hộ Đoàn Huy, nhưng lại vượt qua Tỉ Hà Di rất nhiều.

Ngược lại, Tỉ yêu nghiệt không được nhiều người ủng hộ nhưng với số bát quái tệ đặt cược lúc đầu đã hình thành một tỷ lệ đặt cược rất khủng bố!

1:150

Bối Bối nhìn tỷ lệ đặt cược khủng bố này, rồi lại ngẩng đầu nhìn Tỉ Hà Di ở sau tấm ngăn thủy tinh trong phòng khách.

Anh mới từ phòng tắm đi ra, tóc ướt sũng còn có giọt nước, trên thân thể cường tráng chỉ vây quanh chiếc khăn tám hình chú mèo, từ thắt lưng đến chân, tỉ lệ thật tốt, làm cho người ta phải chảy nước miếng.

Đi chiếc dép lê hình chú mèo vào chân, Tỉ Hà Di đi đến phòng bếp, từ trong tủ lạnh lấy ra một chai nước khoáng, uống ừng ực, yết hầu chuyển động, những giọt nước trên tóc chảy xuống đầu vai, lại lướt qua thân thể ẩn vào khăn tắm.

Ánh mắt của Bối Bối chuyển động theo anh, lại nhìn động tác anh ngửa đầu lên, trong lúc nhất thời có chút miệng đắng lưỡi khô.

Tỉ Hà Di uống nước xong, hơi nheo mắt, ái muội nhìn cô, đi đến, nâng cằm cô lên: “Nước miếng chảy ra rồi!”

Orz

Bối Bối quay đầu đi, lại lần nữa nhìn về phía máy tính, tỉ lệ đặt cược 1:150, bi thương muốn đấm tường!

Tỉ lệ này quá đối lập, thật châm chọc a……

Cô chỉa chỉa vào màn hình, miệng phun bỏng ngô, cười nhạo: “Anh rất thảm, tất cả mọi người đều không cần tôi với anh ở cùng một chỗ!”

“Lúc trước không phải như vậy!” Tỉ Hà Di mỉm cười cười, đôi môi xinh đẹp cong lên: “Hơn nữa, ai đặt cược cho anh là người có tầm nhìn xa và chính xác.”

Bối Bối nhìn kỹ danh sách đặt cược, quả nhiên những người đặt cược cho Tỉ Hà Di đều đặt cược ít nhất là 20 bát quái tệ, hơn nữa đều là những ID quen thuộc.

= =

Cô không phục, lại lần nữa khiêu chiến: “Mặc kệ, dù sao mọi người cũng không xem trọng anh! Ánh mắt của quần chúng nhân dân sáng như sao, tôi phải suy nghĩ lại một chút. Hơn nữa Ryan cũng không tồi, vì tôi, hai ngày không đi làm, giám đốc thiết kế đại nhân còn tặng cho tôi 999 đóa hoa hồng…… Ô……”

Câu nói mới nói được một nửa đã bị đôi môi bất lương của người nào đó cắt đứt, đầu lưỡi tiến vào trong, mang theo trừng phạt ở trong miệng cô làm loạn.

Bối Bối囧tl

Không thể nhịn được nữa, vươn tay kéo mái tóc ẩm ướt của Tỉ yêu nghiệt : “Không cần náo loạn a!”

Anh không để ý tới phản kháng nho nhỏ của cô, thuận thế đem cô áp đến trên ghế sô pha, đưa tay sờ nhẹ đôi môi của cô: “Bảo bối, là em lần đầu tiên cường ngủ anh a, không phụ trách là không được!”

Phốc……

Vẫn còn nói về chủ đề ai ngủ với ai!

“Cái rắm……” Bối Bối lật bàn, tung chân đá anh: “Tôi là con gái! Không cần phải chịu trách nhiệm với anh!”

“Như vậy a……” Tỉ Hà Di ngẩng đầu nhíu mày: “Anh cũng đã ngủ với em, vậy hãy để anh có trách nhiệm với em đi!”

“Tôi không cần anh phải chịu trách nhiệm, hơn nữa anh cũng chưa bao giờ theo đuổi tôi!” Bối Bối kiêu ngạo liếc xéo anh.

Anh nghe vậy, đôi môi xinh đẹp khẽ nhếch, ngón tay lướt qua má của cô có chút nguy hiểm, ánh mắt sáng quắc: “Anh chưa bao giờ theo đuổi em? Thật sao?!”

Khí thế rét lạnh, ánh mắt đáng sợ quá……

Bối Bối run rẩy, nhớ tới cuộc trò chuyện hôm nay với đầu bếp mĩ thiếu niên, tự biết mình đã nói quá, có chút xấu hổ.

Nhất thời lùi ba phần, mang theo vẻ làm nũng cọ cọ vào cổ anh: “Ai kêu anh theo đuổi người ta mà lại ẩn nấp như vậy, anh không nói ai mà biết được…… Mà, làm thế nào anh lại có thể quen được đầu bếp cấp năm sao vậy?”

Trừng phạt bằng cách bẹo má tiểu nữ nhân ở trước mặt, Tỉ Hà Di cười, hờ hững trả lời: “Khi anh mười tuổi đã gặp cậu ta, khi đó cha của cậu ta là đầu bếp của Tỉ gia!”

= =

Thật xa xỉ, có cả đầu bếp riêng!

Đáy lòng Bối Bối âm thầm mắng nhà tư bản đại gian đại ác, tiếp tục nói: “Tên đầu bếp kia làm việc ở nhà ăn cho công nhân viên, vậy nhất định hắn sẽ có ID ở ‘Bát quái thoại Thánh Thế’, phải không?”

Tỉ Hà Di buồn cười nhìn cô, tiểu nữ nhân không thấy Hoàng Hà thì chưa từ bỏ ý định a!

“Muốn biết ID của hắn?”

Bối Bối mở to mắt lấp lánh, mãnh liệt gật đầu.

“Vậy phải xem biểu hiện của em……” Ngón tay của anh sờ lên đôi môi cô, lại nhẹ chỉ qua môi của mình.

Phốc……

Theo?!

Hay là không theo?!

Đây là một vấn đề rất nghiêm túc!

Được rồi, cô theo……

Khi không biết được bí mật, trong lòng cô rất khó chịu, cô hơi ngượng ngùng hôn lên đôi môi xinh đẹp của anh.

Không có kỹ xảo gì, chỉ là môi chạm môi, Bối Bối vụng trộm mở ti hí mắt, lại thấy anh cũng đang nhìn cô.

Ánh mắt sâu sắc, đôi mắt kia giống như ánh trăng sáng chiếu vào mặt nước tạo nên những đốm sáng nhỏ, hàng lông mi thật dài, cứ như vậy nhìn thẳng vào mắt cô.

Trái tim giống như có một bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy, dịu dàng vuốt ve, ping ping đập dồn dập, lại ấm áp đến mức không tưởng tượng được, toàn thân giống như đang bập bềnh dạo chơi ở đại dương.

Bối Bối nhẹ hít một hơi, hơi thở nam tính và mùi xạ hương bay vào miệng cô, suy nghĩ có chút hoảng hốt, cô vươn đầu lưỡi, chậm rãi chạm vào môi anh, thử thăm dò tiến sâu vào.

Nhìn thấy vẻ mặt anh lộ ra vẻ khó nhịn, Bối Bối có chút vui sướng, học cách mút vào, thè lưỡi ra liếm của anh, tiếp tục khiêu khích.

Ngọn lửa nhỏ bùng lên đủ để lửa cháy lan ra đồng cỏ, hai người ở sô pha hôn đến khó chia cắt……

Bối Bối thở hổn hển đưa môi ra, ôm đầu của anh hỏi: “Rốt cuộc ID của Raymond.D.Addison là ai?”

Anh hôn lên môi cô, lẩm bẩm trả lời:” Ta là Kururu”

= =

Cuối cùng cũng đào ra được một đội viên nhỏ trong đội quân xâm lược!

Cuối cùng cũng đào ra được một đội viên nhỏ trong đội quân xâm lược!

Cô thừa thắng xông lên truy kích: “Vậy ‘Ta là Keroro’ là ai? ‘Ta là Tamama’ là ai? Còn có ‘Ta là Dororo’ là ai?”

Tỉ Hà Di hơi hơi sửng sốt, tựa đầu vào ngực cô, liếm liếm môi, anh nói: “Vấn đề quá nhiều a, bạn phải biểu hiện thế nào mới có được toàn bộ câu trả lời đó chứ?”

Bối Bối囧: “Biểu hiện thế nào?”

Anh đưa tay chui vào áo cô, sau đó rút ra một vật này nọ quơ quơ trước mặt cô.

Bối Bối tập trung nhìn vào, phun ra……

Áo ngực của cô!

Tỉ Hà Di cười, bả vai run run, hết sức vui mừng.

Anh đung đưa chiếc áo ngực ở trên tay, lại lần nữa lôi đến dọa cô gái nhỏ đang bị hỗn loạn: “Vẫn là câu nói kia, có nhiều thứ phải do chính mình bắt tay vào làm mới có niềm vui, có bí mật phải do chính mình khám phá mới ngạc nhiên vui mừng!”

Phốc……

Bối Bối nghiêm trọng phát hiện chính mình ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, bi thương hét lớn: “Tỉ yêu nghiệt, anh là đồ sắc lang!”

……

Buổi chiều cuối tuần thường có một buổi họp tổng kết, tâm tình của Bối Bối không tốt, ba người cấp dưới nơm nớp lo sợ lúc báo cáocông tác.

Ba cô gái nhỏ hôm nay rất ngoan ngoãn, từng người một lên báo cáo, đều làm rất được, không có lỗi sai.

Báo cáo công tác chấm dứt, biết rõ cá tính của Bối Bối, Tiểu Tôn liều chết hỏi: “Sếp Bối, cô đã quyết định việc có nhận nhiệm vụ tiếp đãi chủ tịch hay không chưa?”

Câu hỏi này làm hai người ở bên cạnh cũng mở to mắt nhìn cô……

Bối Bối cười cười, một tay chống cằm, hỏi lại: “Các cô nói tôi nên nhận nhiệm vụ hay không nên nhận nhiệm vụ?”

Tiền Trinh do dự một hồi, cảm thấy rất khó thay Bối Bối hạ quyết định, cô gãi đầu nghĩ nghĩ rồi nói: “Điều này thật sự rất khó nói a, chủ tịch lại không chính thức ra quyết định, mà lại dùng phương thức như vậy để thông báo cho cô. Nếu sếp Bối không nhận sẽ có người cho là cô tự cao tự đại, nếu nhận sẽ không biết có những phiền toái gì đang chờ cô. Khó mà nói a!”

“Đúng vậy! Bởi vì một câu của chủ tịch, hiện tại tôi đang bị bao vây. Giống như những gì cô nói, nếu không nhận lệnh chuyển lên tầng 38, thanh danh của tôi xem như đã bị vứt vào thùng rác, về sau rất khó sống ở Thánh Thế; nếu nhận lệnh chuyển lên tầng 38, đó là phải tiếp nhận nhiệm vụ, mà nhiệm vụ này lại hoàn toàn vượt qua những công tác mà chúng ta từng làm, làm tốt không nói làm gì, làm không tốt chỉ có thể tự viết đơn từ chức.”

Tiểu Tôn gật đầu: “Thật ác độc! Sếp Bối, nói thật, cô đã đắc tội gì với tổng bộ ở Mỹ? Vì sao chủ tịch muốn chỉnh cô như vậy?!”

Bối Bối âm thầm cười khổ, giống như trợ lý Lili của “Thánh Môi” đã nói, hào môn giống như biển sâu a!

Ở phương diện này, những đứa nhỏ này sao có thể biết được?!

Ông nội của Tỉ Hà Di ra chiêu này cũng thật độc ác, chỉ để lại cho cô một con đường ở Thánh Thế, phải tiếp nhận nhiệm vụ, trèo lên thang trời, quả thực chính là đem cô dồn vào đường chết.

Cô rất không thích tình huống như vậy, trong lòng rất chán ghét!

Nếu mang theo tâm tình như vậy đi nhận nhiệm vụ, làm sao có thể hoàn thành tốt công việc đây?!

“Sếp Bối! Cô hãy nhận nhiệm vụ đi!” Tiểu Đại bỗng dưng đứng dậy, hai tay nắm chặt : “Sếp Bối, tôi sẽ luôn luôn ủng hộ cô!”

Bối Bối ngẩng đầu, cực kỳ cảm động, lẩm bẩm nói: “Mardi……”

Tiền Trinh rất thông minh, nghĩ lại một chút liền hiểu rõ nhiệm vụ này sếp Bối bắt buộc phải tiếp nhận, cô cũng đứng dậy hai tay chụp lấy cái bàn, nghẹn ngào nói: “Sếp Bối, cô phải chịu đựng! Cô yên tâm, phải làm việc gì, tôiAlicesẽ là người thứ nhất dẫn đầu!”

Bối Bối xúc động: “Alice……”

“Đúng, sếp Bối! Nếu việc đã đến nước này, chúng tôi sẽ dốc toàn bộ sức lực để giúp đỡ cô!” Tiểu Tôn cũng hào hùng tuyên bố.

Bối Bối rơi lệ đầy mặt, bốn người tám cánh tay nắm chặt lấy nhau……

Tâm tình kích động bình phục một chút, Bối Bối âm thầm quay đầu, lau khóe mắt, nhìn Tiểu Đại nói: “Mardi, cám ơn cô. Lần trước chửi bình hoa là tôi không đúng, cô đừng để ở trong lòng!”

Tiểu Đại thuần khiết cười: “Ha ha…… Sau khi tôi nguyền rủa xong tôi sẽ quên hết!”

Bối Bối = =

Tiểu Tôn & Tiền Trinh cũng khen ngợi: “Mardi, cô rất khá! Không nói hai lời liền ủng hộ sếp Bối! Rất tốt!”

Tiểu Đại lại lần nữa thuần khiết cười: “Đó là đương nhiên! Sếp bối bay lên tầng 38, chúng ta liền được đi theo cùng nhau gà chó lên trời!”

Tiểu Tôn & Tiền Trinh >_

Bối Bối囧tl

Đúng lúc ba người đang vây quay Tiểu Đại, ở cửa có người gõ cửa: “Xin hỏi vị nào là Biện Bối Bối tiểu thư?”

Bối Bối ngẩng đầu nhìn lên, một nhân viên của cửa hàng bán hoa đang đứng ở cửa, cô trả lời: “Là tôi.”

Người nọ lấy từ phía sau một đóa hoa hồng màu trắng ra, cất giọng nói: “Biện Bối Bối tiểu thư, có người gửi tặng cô ba mươi ba bông hoa hồng trắng, xin mời ký nhận!”

Bốn người ngạc nhiên ⊙.⊙

Bối Bối thất thần tiếp nhận đóa hoa hồng trắng, ngốc thất thần ký tên mình, rút ra một chiếc thiếp được kẹp ở đóa hoa.

Mở chiếc thiếp ra, ở trên đó là những chữ rồng bay phượng múa: Bảo bối, nhanh chút đứng ở bên cạnh anh, đừng làm cho anh phải sốt ruột chờ đợi!

Cho dù không có kí tên, cô biết đó là ai đưa tặng!

Ba mươi ba bông hoa hồng trắng, ba ba đã dùng để cầu hôn mẹ, “Muốn cùng em ước định tam sinh tam thế, bởi vì anh xứng đôi với em!”.

Mẹ thường nói, bởi vì những lời nói này của ba ba, mẹ mới có dũng khí vứt bỏ tất cả những gì sở hữu ban đầu, chấp nhận hứa hẹn của tình yêu.

Thiếu một bông cũng không được, nhiều một bông cũng không được, nếu là loại hoa khác cũng không được, là hoa hồng màu khác cũng không được, nhất định phải là ba mươi ba bông hoa hồng trắng!

Cô mong muốn có được một tình yêu như của ba mẹ, vậy mà anh có thể đánh trúng vào nội tâm của cô!

Thật là khủng khiếp, người đàn ông này thật là khủng khiếp……

Thế nhưng hốc mắt của cô nóng lên, trong lòng lại cảm thấy vui mừng?!

“Sếp Bối, cô không có việc gì chứ?” Tiểu Tôn thật cẩn thận vỗ vỗ Bối Bối.

Sếp Bối nhìn hoa hồng trắng, vừa rơi lệ, vừa cười, thật dọa người a!

Ba vị cấp dưới đều lo lắng……

Đúng vậy! Em xứng đôi với anh!

Cho dù bắc thang leo lên trời có khó khăn như thế nào?! Cho dù có ngã tan xương nát thịt như thế nào?!

Chỉ cần anh vẫn ở đó, thiên sơn vạn thủy cũng phải vượt qua……

Bóng dáng ở trong đầu hiện ra rõ ràng, bộ dạng thản nhiên trong thang máy, vẻ mặt nghiêm túc ở phòng họp, dụ hoặc hôn lúc ở tân 38, còn cả những lúc nhiệt liệt âu yếm…

Bối Bối đột nhiên tràn ngập dũng khí, cô ôm chặt bó hoa hồng, ngẩng đầu nhìn ba người cấp dưới nói: “Chuẩn bị đi, tôi mang mọi người bay lên tầng 38!”

Âu da……

Ba người cấp dưới tiến lên ôm lấy cô, kích động vừa khóc vừa cười……

Reng……

Tiếng chuông điện thoại nội tuyến đánh gãy bốn người điên, Bối Bối nhận điện thoại.

“Lynn, tôi là Carol. Lúc trước có người lên đưa hoa hồng trắng, cô nhận được chưa?”

Nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, như đả thông được tất cả các mạch máu, cả người Bối Bối đều thư sướng, giọng nói ngọt ngào trả lời: “Nhận được rồi, rất vui mừng! Cám ơn cô!”

“Lynn, cô có thể hé lộ cho tôi biết ai là người tặng hoa không?! Có phải Boss đại nhân không? Tôi đã đặt mười bát quái tệ nha!”

Phốc……

Bối Bối đấm tường: Địa Cầu này tứ phía đều nguy hiểm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.