Chàng Ceo Của Tôi Bản Full

Chương 12: Chap-12




Chương 12: Chuyện Cười

CHƯƠNG 12: CHUYỆN CƯỜI

Có lẽ do rượu đã cho cô phóng túng tốt nhất, nếu so với Triệu Văn Thành thì lựa chọn Bùi Danh Chính vẫn tốt hơn.

Huống hồ… anh có thể cho cô khoái cảm trong cơn triền miên vô hạn.

Chuyện Bùi Danh Chính ở Đêm Sao ôm Đường Nhật Khanh đi đã lan truyền rộng rãi, khi Bùi Duy biết được tin này thì buồn bực, mất ngủ suốt đêm.

Thậm chí anh không biết từ khi nào người phụ nữ này dính líu với Bùi Danh Chính, nhưng trong lòng anh cũng hiểu rõ con người Bùi Danh Chính, nếu anh không có hứng thú với Đường Nhật Khanh, chắc chắn sẽ không ra tay.

Bạn gái cũ của mình lại quan hệ với anh trai cùng cha khác mẹ với mình, đây đúng là một câu chuyện cười mà!

Trời chưa sáng, Bùi Duy đã lái xe đến biệt thự Bùi Danh Chính.

Anh không thể chịu đựng được, bạn gái của anh đã thành người của Bùi Danh Chính!

Bùi Duy nhìn chằm chằm người đối diện đang kiêu ngạo ngồi uống cà phê, đáy mắt anh lóe lên một tia nham hiểm, nhất là khi đúng lúc nhìn thấy vết cắn trên cổ anh ta.

Bùi Duy không thể nhịn được nữa: “Anh cả, Đường Nhật Khanh là bạn gái tôi, đáng lý ra nhà cô ấy xảy ra chuyện phải để tôi ra mặt…”

“Cậu chỉ là người cũ.” Bùi Danh Chính lên tiếng cắt ngang, giọng điệu hờ hững nhưng ngang ngược: “Hai người đã sớm chia tay rồi, hơn nữa chuyện này do cậu chủ động đề ra, chẳng lẽ tôi nói sai sao?”

“Cho dù chúng tôi thật sự chia tay thì sao?” Bùi Duy bật dậy: “Anh cướp người phụ nữ tôi không cần, anh đắc ý vậy sao? Bùi Danh Chính, tôi cảnh cáo anh, anh muốn dùng thủ đoạn này để đối phó tôi, anh quá hèn hạ rồi!”

Bùi Danh Chính mỉm cười, ánh mắt anh nhìn anh ta giống như một món đồ bị vứt bên đường: “Tôi muốn đối phó cậu sao? Xem ra cậu không hiểu rõ địa vị của mình rồi.”

“Anh có ý gì?”

Mắt thấy bầu không khí ngàn càng căng thẳng, một bóng dáng cao gầy bước ra khỏi góc thang máy.

Người này là Đường Nhật Khanh, do cô uống quá nhiều rượu lại bị bỏ thuốc, đầu cô rất đau, đêm qua lại bị Bùi Danh Chính đòi hỏi nhiều lần, không ngủ ngon được.

Dưới lầu truyền lên tiếng cãi vã, cô lăn qua lăn lại trên giường mấy lần nhưng vẫn bị đánh thức.

Cô rửa mặt qua loa rồi đi xuống lầu kiểm tra xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không ngờ liếc mắt đã thấy Bùi Duy đang ngồi trong phòng khách, cô sửng sốt.

Bùi Duy cũng không ngờ Đường Nhật Khanh lại mặc áo của Bùi Danh Chính, vạt áo dài đến đùi cô, che đi cặp mông cong vểnh, lộ ra một cặp đùi thon dài trắng nõn, cổ áo nửa hở có thể nhìn thấy xương quai xanh và những dấu hôn chi chít.

Dáng vẻ vừa nhìn đã biết tối qua cô cùng Bùi Danh Chính làm gì rồi!

Cơn tức giận xông lên não, thiêu đốt đến mức trong mắt Bùi Duy đầy tia máu: “Đường Nhật Khanh, cô rất có bản lĩnh, là tôi đã xem thường cô! Hôm qua cô không câu dẫn được người trong khách sạn, nên nhanh chóng bấu víu anh cả tôi, cô có ác tâm đúng không?”

Đường Nhật Khanh khôi phục lại tinh thần, cũng hiểu vì sao Bùi Duy lại tức giận.

Dù sao không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người yêu cũ của mình trở thành người phụ nữ của anh cả mình.

Càng huống hồ, mối quan hệ giữa Bùi Danh Chính và anh không được tốt cho lắm.

Cô nghênh đón ánh mắt Bùi Duy: “Từ hôm anh nằm trên giường cùng Chương Tú Tú đuổi tôi đi, chúng ta đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ rồi! Tôi có bản lình gì, không cần cậu Duy đánh giá, huống hồ tôi làm việc rất có nguyên tắc, không giống như anh, chưa chia tay đã vội vàng lưu luyến bụi hoa khác.”

Bùi Duy nghe giọng điệu lạnh nhạt của cô thì tức giận đến mất lý trí, muốn bước tới tát mặt cô: “Tiện nhân, cô nói gì đó?”

Đường Nhật Khanh hoàn toàn không ngờ anh ta sẽ ra tay đánh người, khiếp sợ đến mức quên tránh né, trơ mắt nhìn bàn tay sắp đánh mặt mình, sợ đến mức nhắm mắt lại.

Một lát sau, đau đớn trong tưởng tượng không rơi trên mặt cô, một sức mạnh vững vàng nắm cổ tay cô, dễ dàng kéo cô về phía sau, cả người rơi vào lồng ngực rộng rãi.

Khi cô mở mắt ra, trước mắt đã hiện ra khuôn mặt đẹp trai của Bùi Danh Chính, và một cánh tay đang chặn tay Bùi Duy lại.

Không hiểu sao tim cô đập nhanh hơn.

Bùi Duy chỉ tức giận một chút, khi thấy dáng vẻ khiếp sợ của Đường Nhật Khanh thì hối hận, nhưng chút hối hận này căn bản không đáng để so sánh những nhục nhã mà Bùi Danh Chính mang cho anh ta.

Bùi Danh Chính mím chặt môi mỏng, hất tay anh ta ra một cách vô tình, trong mắt hiếm khi lộ ra vẻ chán ghét: “Cách dạy dỗ của Dương Thu Dung đối với con trai mình đúng là khiến người khác khâm phục, chuyện ra tay đánh phụ nữ, chỉ sợ trên dưới nhà họ Bùi chỉ có mình cậu mới làm ra được.”

“Tôi thấy nếu anh có bản lĩnh như vậy, vậy tôi giao hạng mục khai phá mảnh đất kia cho anh đó.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.