Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

Chương 7




“Trước tiên đừng nói nhiều nữa, con nhanh chóng đến nhà cô đi.” Đối phương nói xong, liền cúp điện thoại.

Đào Du Du không có ý kiến, nói cho tài xế quay xe lại đi về hướng nhà cô của mình.

Đến trước cửa biệt thự của Đào Tú Quyên, Đào Du Du xuống xe, để tài xế chờ cô một chút, nói lập tức sẽ trở lại trả tiền xe,. khi tài xế thấy cô đã xuống xe, cũng không nói thêm gì, chỉ đứng đó chờ cô.

Sau khi Đào Du Du đi vào biệt thự, trước tiên phân phó cho người hầu của Đào Tú Quyến trả tiền xe, sau đó đi vào phòng khách,. gặp Đào Tú Quyên đã ngồi trên ghế sô pha chờ cô.

“Cô, đã xảy ra chuyện gì? Vì sao cô không cho con về nhà?” Đào Du Du đến bên ghế sô pha, còn chưa ngồi xuống đã mở miệng hỏi.

Lúc này hốc mắt Đào Tú Quyên hơi đỏ lên, dường như vừa mới khóc, cô nhìn vẻ mặt vôi vã của Đào Du Du, trong chốc lát đều nhìn thấy cô mặc quần áo bệnh nhân.

Há miệng thở dốc, như cảm thấy khó mở lời,. cô không nói ra tiếng mà nước mắt chảy ra trước.

“Cô, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cô đừng dọa con có được không?”. Nhìn Đào Tú Quyên khóc, dự cảm xấu trong lòng Đào Du Du càng ngày càng mãnh liệt.

“Du Du, cô nói cho con nghe chuyện này nhưng con phải bình tĩnh, mặc kệ thế nào, hiện tại con là người mà ba con hy vọng nhất.”. Đào Tú Quyên nói xong, hít hít mũi, cố gắng để cho tâm tình mình bình tĩnh, sau đó tiếp tục mở miệng nói: “Ba Con….Ông ấy……….Ông ấy……….Đêm qua bị người ta ám sát rồi.”

“Cái gì?”. Nghe tin như vậy, Đào Du Du cảm thấy trong đầu nổ “oanh” một tiếng, ngay tức khắc thế giới của cô sụp đổ.

“Tuy nhiên cảnh sát đã bắt tay vào điều tra, theo Đảng dân ý nhận được tin, nói lần này ba con bị ám sát, là bước cảnh cáo đầu tiên của Đảng dân quyền.. Ba con là cánh tay đắc lực của Nghị trưởng Vũ Văn, cũng là người ủng hộ trung thành của ông ấy, bây giờ tổng tuyển cử sắp tới, Nghị trưởng Vũ Văn dưới sự giúp đỡ của ba con cùng một nhóm thành viên nòng cốt của Đảng dân ý, tiếng nói ngày càng cao, rất có khả năng thắng vị trị tổng thống, cho nên………” Đào Tú Quyên nói tới đây, nước mắt lại chảy ra.

“Sao…….Sao lại có thể như vậy?Bây giờ con nên là cái gì? Con muốn làm thế nào để trả thù cho ba con? Muốn như thế nào mới có thể bắt được hung thủ?”. Đối với đả kích lớn này, Đào Du Du không thể chấp nhận nổi, tám tuổi cô đã mất mẹ, ba là nhân viên Chính Phủ, từ khi mất vợ, và Đào Du Du lại bài xích với những người phụ nữ khác đến thay thế vị trí của mẹ cô, cho nên ông quyết định sống độc thân, một mình nuôi đào Du Du tám tuổi, liên tục đến bây giờ.. Bởi vì ông xuất sắc, bên người luôn có rất nhiều phụ nữ theo đuổi, nhưng chỉ nghĩ đến Đào Du Du không thể chấp nhận, cho nên vẫn giữ vững thái độ cự tuyệt.

Lúc đầu Đào Du Du đã nghĩ thông suốt, dự định sinh nhật của ba năm nay sẽ để cho ba quen bạn gái, không vì bản thân mình mà quên đi hạnh phúc của ông nữa,. nhưng không ngờ ông còn chưa có sự đồng ý của cô, đã rời khỏi trần gian.

Từ nay về sau, trên thế giới này Đào Du Du là một đứa trẻ không còn ba còn mẹ nữa.

“Du Du, sự việc đã như vậy, cô có thể hy vọng con kiên cường một chút.. Để tránh cho con ở trong nước sẽ bị Đảng dân quyền hãm hại, cô đã giúp con mua vé máy bay đi Thành Quốc, đồng thời cũng đem toàn bộ tài sản mà ba con muốn con đem gửi vào ngân hàng Thụy Sĩ, khi con đến Thành Quốc, có thể tiếp tục học tập, sau đó dùng khoản tiền này mà sống thật tốt, trước khi tình hình trong nước yên ổn, ngàn lần con không được trở về.. Cô sẽ xử lý hậu sự của ba con thật tốt, hiện tại chuẩn bị thay quần áo lên đường đi.”. Đào Tú Quyên nói xong, lúc này mới chú ý đến quần áo Đào Du Du đang mặc trên người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.