Cấp Trên Bí Ẩn Của Tôi

Chương 40




Tuyết Nguyệt thấy liền ôm lấy Hạ An bảo đừng sợ, và cố trấn an Hạ An hết mức có thể. Và một lúc sau gió cũng ngừng thổi, giọng cười cũng im bặt.

Nhưng thay vào đó là giọng nói âm vang khắp nơi đang rít lên từng cơn khiến mọi người có chút khó chịu.

Tất cả cùng hướng đến giọng nói đang phát ra, và Hạ An và Tuyết Nguyệt nhận ra người đứng trong vòng tròn đó là ai.

Hạ An khi nhìn thấy liền sợ hãi thêm nữa, Hạ An cứ núp trong lòng Tuyết Nguyệt mà run rẩy sợ hãi.

" Mau nói đi, ngươi muốn gì? "Lạc Thủy lạnh giọng lên tiếng.

" Ta chẳng muốn gì cả, ta muốn con điếm khốn khiếp kia phải theo ta " Chỉ vào người Hạ An.

" Tống Viễn, anh đừng hòng có thể mang Hạ An đi, tôi không cho phép anh làm điều đó " Tuyết Nguyệt bất mãn lên tiếng.

" Con nhỏ nhiều chuyện ai cho mày dám lên tiếng hả? " Gầm lên từng chữ.

" Tại sao anh lại không tha cho tôi chứ? Tôi đã làm gì anh cơ chứ? " Hạ An vừa khóc vừa nói với Tống Viễn.

" Không làm gì? Không phải mày thì tao mới phải chết sao? Nếu lúc đó tao không đuổi theo mày thì tao đã không chết...tất cả là tại mày, con đ* khốn nạn nhà chúng mày " Hét lớn.

" Là do anh tự mình đuổi theo chứ có phải tôi cần anh đuổi theo đâu chứ? " Uất ức hét lên.

" Mày...con khốn còn dám cãi lại nữa sao? Lần này tao nhất định phải lôi cả hai bọn mày theo " Tức giận lao tới.

Tình hình nguy cấp Lạc Thủy bắt đầu sử dụng ma lực khống chế Tống Viễn lại. Nhưng hắn nào dễ buông tha cho Tuyết Nguyệt và Hạ An chứ?

Hắn ta đúng là mưu mô xảo quyệt, liền dùng một phần hồn của mình đi đến tiếp cận Tuyết Nguyệt và Hạ An mà chẳng ai hay.

Hạ An thì thấy Tống Viễn bị khống chế nên yên tâm phần nào liền rời khỏi vòng tay của Tuyết Nguyệt nhìn Tống Viễn.

" Tống Viễn, anh chết là do anh tới số chứ không phải tôi hại anh. Anh buông bỏ hận thù may chóng đầu thai đi " Khuyên răn.

" Không...tao không muốn chuyện kiếp tao muốn bắt chúng mày theo để hầu hạ tao " Nhìn chăm chăm Hạ An.

" Một con khốn ngu ngốc như mày cũng dễ để cho tao dụ dỗ mà " Chuyển giọng thành khinh bỉ.

Hạ An bị Tống Viễn nói cho tức giận đến sôi máu, vì sự chọc tức đó khiến Hạ An chịu không được bước hẳn ra khỏi vòng bảo vệ.

Hạ An đi đến trước mặt của Tống Viễn mà trách móc, rồi kể lể những chuyện hắn làm với mình và những cô gái khác.

Tống Viễn nghe xong liền tức giận càng thêm tức. Trong lúc mọi người không chú ý, Tống Viễn dùng hồn phách đã tách lúc nãy lôi Hạ An đi đến cây cầu gần đó.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến chẳng ai có thể phản ứng kịp. Chỉ có Tuyết Nguyệt, thấy Hạ An sắp bị Tống Viễn đẩy xuống cây cầu mà tức tốc chạy lại.

Mọi người lấy lại được tinh thần liền hốt hoảng chạy theo sau Tuyết Nguyệt. Khi Tuyết Nguyệt vừa đến nơi cũng lúc Tống Viễn thả Hạ An từ trên cao xuống phía dưới cây cầu.

Tuyết Nguyệt vừa lo vừa sợ hãi liền nhảy xuống theo để cứu lấy Hạ An. Trong khi mọi người thì trợn to mặt nhìn xuống mà chẳng làm được gì.

Trong lúc cả hai như rơi vào cửa tử, nghĩ mình sắp chết mà nhắm tịt mắt lại đón chờ cái chết đang đến gần.

Nhưng chờ mãi sao mà chưa rớt xuống nước Tuyết Nguyệt liền hé mắt ra nhìn xem. Thì hoảng hốt mình đang trên giữa không trung và có một người đang bế mình.

Hạ An cũng được một người đang bế lấy, thế rồi hai người đó liền bay lên cao thêm rồi đáp xuống mặt đường an toàn.

Khi ấy Tuyết Nguyệt mới thấy được rõ khuôn mặt người bế mình, Tuyết Nguyệt thoáng chốc ngạc nhiên người này là người từng cứu Tuyết Nguyệt trong tập đoàn mấy hôm trước.

Tuyết Nguyệt khá ngạc nhiên tại sao người này lại ở đây được chứ? Người còn có thể bay được nữa sao?

" Loài quỷ thấp kém như ngươi cũng dám động đến người của ta sao? " Âm trầm liếc nhìn Tống Viễn.

Tống Viễn nhìn thấy Minh Quân liền cho chút rén ngang, hắn lùi lại vài bước như muốn bỏ trốn.

" Còn muốn trốn nữa sao? " Diệp Thanh phóng ra dây trói quỷ.

" Grừ...mau thả ta ra, các người dù là người của Minh Giới ta cũng không sợ " La hét điên cuồng.

Minh Quân chẳng thèm để ý liền liếc nhìn về phía Lạc Thủy, Lạc Thủy liền hiểu ý khẽ gật đầu đi đến chỗ Tống Viễn bắt hắn đem đi.

" Cảm ơn anh " Được Diệp Thanh thả xuống.

Hạ An nhìn Diệp Thanh mà có chút ngỡ ngàng " Anh chẳng phải người đứng đầu tập đoàn L.Y sao? " Chỉ Diệp Thanh.

" Đúng vậy, Dương Tiểu Thư chúng ta gặp lại nhau rồi " Mỉm cười nhìn Hạ An.

" Chuyện này là sao? " Đình Phong thắc mắc nhìn tất thảy.

Khả Như thở dài liền đi đến " Xem ra chẳng thể giấu được rồi "

" Phải vậy rồi " Tuệ Ngân đột ngột xuất hiện.

Sự xuất hiện của Tuệ Ngân khiến Tuyết Nguyệt, Hạ An và Đình Phong được phen hú hồn hú vía.

" Chuyện này là sao chứ? Chị Như chị giải thích đi " Tuyết Nguyệt nhìn Khả Như.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.