Cấp Trên Bí Ẩn Của Tôi

Chương 27




" Nếu có thể tác động đến con người e rằng anh ta hóa quỷ rồi "

Tuyết Nguyệt nghe Đình Phong nói vậy liền cả kinh mở to mắt mà nhìn Đình Phong.

" Anh nói...nói anh ta hóa quỷ sao? "

" Nhỏ thôi em định cho cả bệnh viện nghe sao? " Vội vàng bịt miệng Tuyết Nguyệt lại.

Tuyết Nguyệt bị Đình Phong bịt miệng mà không nói gì được chỉ ư ư mà thôi.

"Nói nhỏ thôi em nghe chưa? "

Tuyết Nguyệt liền gật gật đầu, thấy vậy Đình Phong liền buông tay khỏi miệng Tuyết Nguyệt ra.

" Anh không buông ra nữa chắc em lên trên kia nhìn anh rồi " Tuyết Nguyệt thở như chưa từng được thở.

" Ai biểu em nói lớn quá làm gì "

" Thì em ngạc nhiên nên mới thế thôi "

" Em ở đây đi, anh về lấy dép " Đứng lên.

" Anh lấy giúp em áo khoác với " Nhìn theo Đình Phong.

" Ừm anh biết rồi " Đi mất.

Tuyết Nguyệt thấy Đình Phong đã đi dần xa rồi ngã ra sau ghế mà mệt mỏi.

" Rốt cuộc anh ta và An An có liên quan gì nhỉ? "

Tuyết Nguyệt ngồi thì bỗng nhiên cơn nhức đầu ập đến, cơ thể cũng mệt mỏi dần cơ thể thì lúc nóng lúc lạnh rất khó chịu.

" Cái gì vậy? Lúc nãy cơ thể mình vẫn còn bình thường cơ mà "

Đúng lúc đó Liên Kiều mở cửa đi ra bên ngoài thấy Tuyết Nguyệt ngồi ở ghế kế cửa ra vào.

" Anh con đâu rồi Nguyệt Nguyệt? "

" Anh hai về lấy đồ rồi mẹ " Giọng có chút mệt mỏi nói với Liên Kiều.

" Nguyệt Nguyệt con bệnh sao? Sao giọng con có khác vậy? " Lo lắng ngồi gần Tuyết Nguyệt.

" Con không sao, chỉ là con có chút mệt trong người thôi mẹ "

" Vậy thì chúng ta về nhà thôi con "

" Con..."

Tuyết Nguyệt nói chưa hết câu liền ngất lịm trên vai của Liên Kiều. Liên Kiều thấy vậy liền giật mình hoảng sợ xem Tuyết Nguyệt. Hiện tại Tuyết Nguyệt rất nóng người nóng như lửa vậy.

Ngay lập tức Liên Kiều tìm y tá đến, sau đó Tuyết Nguyệt được đưa vào phòng cùng Hạ An, Tuyết Nguyệt nằm kế bên cũng truyền nước biển.

Ngày hôm sau đó Tuyết Nguyệt cũng phải nằm viện và phải xin phép nghỉ làm tạm thời 2 đến 3 ngày tới.

Khả Như, Tuệ Ngân, Tố Tố và Tử Kiệt nghe tin Tuyết Nguyệt đổ bệnh ai nấy đều lo lắng, sau giờ làm cả bốn đi đến bệnh để thăm.

Và họ cũng bất ngờ thêm là Hạ An bị tai nạn cũng nằm kế bên Tuyết Nguyệt.

" Nguyệt sao em ấy lại bị thương thế này? " Tố Tố thắc mắc mà hỏi Tuyết Nguyệt.

" Là tối hôm qua..." Tuyết Nguyệt liền kể lại mọi chuyện và chuyện mình gặp chàng trai trên xe và cũng thấy chàng trai đó đứng cách chỗ Hạ An tại nạn không xa.

Khả Như nghe xong liền âm trầm có vẻ như đoán ra được điều gì đó, Tuệ Ngân nhìn sắc thái của Khả Như hiện tại cũng biết được phần nào suy nghĩ của Khả Như.

Nhưng rồi Khả Như chú ý thấy mỏi khi đến gần Tuyết Nguyệt thì lại có cảm giác khó chịu và có chút nóng, Khả Như cũng đoán đó là bùa xua đuổi tà ma. Nhưng thứ đó lại không có tác dụng quá lớn với Khả Như.

" Nguyệt, trên người em có bùa sao? "

Tuyết Nguyệt nghe Khả Như hỏi cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.

" Sao chị lại biết vậy? " Lấy từ dưới gối là một tấm bùa được gấp gọn lại.

" Tại chị nghe có hương thơm nhẹ khác với hương thơm bình thường của em "

Tuyết Nguyệt để gần thì quả đúng là có hương thơm nhè nhẹ, nhưng để gần mới ngửi thấy ấy vậy mà Khả Như ngồi cũng cách xa lại nghe được.

Điều này khiến Tuyết Nguyệt cũng thắc mắc và có chút nghi ngờ gì đó. Nhưng rất nhanh Tuyết Nguyệt đã gạt bỏ mất cái suy nghĩ đó.

" Cái này là do anh hai em cho, tại em có bảo em có gặp mấy cái hiện tượng như vậy "

" Nếu vậy em cầm cái này đi Nguyệt "

Dứt lời Khả Như liền đưa cho Tuyết Nguyệt một chiếc vòng nhìn bề ngoài nó cũng rất đẹp, nếu đem nó so sánh với chiếc nhẫn thì lại chẳng thua kém gì mấy.

" Chị Như, em không nhận đâu nhìn nó có vẻ mắc lắm ạ " Tuyết Nguyệt lần nữa xua xua tay từ chối.

" Không sao em cứ giữ đi, nó có thể bảo vệ em và những thứ kia không đến gần em đâu "

" Nhưng..."

" Nguyệt em cứ nhận lấy đi, Như đã chấp nhận tặng em kia mà " Tuệ Ngân cười cười nói.

" Đúng vậy, em cứ nhận đi với cả nó có thể vào vệ em mà " Tố Tố cũng khuyên Tuyết Nguyệt nhận lấy.

Tuyết Nguyệt nhìn cả ba ái ngại sau đó nhìn sang Tử Kiệt. Tử Kiệt thấy ánh mắt đó của Tuyết Nguyệt cũng gật đầu mỉm cười với Tuyết Nguyệt. Và rồi Tuyết Nguyệt đành nhận lấy chiếc vòng đó rồi đeo vào.

" Chiếc vòng đó ngoài gia tộc Tháp Cỗ và Tháp Lạc ra mới tiếp xúc được, còn có những người mà chủ của vòng cho phép mới được tiếp xúc với chủ nó. Như vậy Nguyệt có nó sẽ yên tâm hơn " Khả Như thầm suy nghĩ.

" Nếu Nguyệt có chiếc vòng sẽ không lo nữa, cũng như Công Chúa đã chấp nhận Nguyệt làm em dâu của mình " Tuệ Ngân cũng thầm suy nghĩ trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.