Bí Mật Cá Vàng - Xuân Nhiệt

Chương 38: Ngoại truyện 5:Nhóc con




Ngoại truyện 5: Nhóc con

【 tác giả có lời muốn nói: 】

Phiên ngoại cuối cùng rồi nhá, cảm ơn mọi người rất nhiều! Hoan nghênh mọi người tới Weibo tìm tui chơi!

- ---- chính văn -----

Đối với việc mình có bảo bảo Tinh Hòa còn chưa kịp hoàn hồn lại.

Khi cậu và Du Hoài Hà đi ra từ bệnh viện, Tinh Hoà ngồi trên ghế phụ sững sờ, đặt tay mình lên bụng, ngờ nghệch sờ một hồi. Nói chung cảm thấy khó tin quá, bụng cậu bây giờ vẫn có độ cong bình thường, đột nhiên bên trong lại có một sinh mệnh mới.

Đó là con của cậu và Du Hoài Hà, đã được một tháng rồi.

Cậu vẫn không biết đó là con trai hay con gái.

Tinh Hòa cảm thấy dù là trai hay gái cậu đều sẽ rất thích.

Trước đó, Tinh Hoà và Du Hoài Hà đã thương lượng rồi, bọn họ quyết định muốn có một đứa nhóc.

Tinh Hòa đi bệnh viện kiểm tra cơ thể, bác sĩ nói có thể có con, nhưng phải chú ý đến cơ thể khi mang thai, phải chăm sóc thật tốt.

Nhưng mà khi cậu thật sự có bé cưng rồi, Tinh Hoà lại cảm thấy khó mà tin được.

Khi đi vào nhà, Du Hoài Hà duỗi tay xoa tai Tinh Hoà, "Còn muốn phát ngốc bao lâu nữa, hửm?"

Tinh Hòa được hắn dìu đến sô pha ngồi xuống.

Du Hoài Hà chuẩn bị một ly sữa nóng cho Tinh Hoà, mới từ bên ngoài về nhà, lòng bàn tay cậu có chút lạnh lẽo, Du Hoài Hà sợ cậu bị lạnh, dù sao bây giờ cũng vào thu rồi, chiều tối cực kỳ lạnh lẽo.

"Hoài Hà," Tinh Hoà kéo áo hắn, không cho hắn đi, "Anh sẽ thích sao?"

Du Hoài Hà thuận thế ngồi xổm xuống, ánh mắt dừng trên bụng Tinh Hoà, rồi giơ tay nhẹ nhàng trùm lên nó, ngẩng đầu trả lời Tinh Hoà, nhẹ giọng nói: "Đương nhiên sẽ, đây là con của chúng ta."

"Anh sẽ thích em giống như thích đứa nhỏ này sao?"

Du Hoài Hà nắm lấy tay Tinh Hoà, truyền nhiệt độ ấm áp cho cậu, nghiêm túc trả lời: "Sẽ. Nhưng anh sẽ yêu em hơn."

Du Hoài Hà phải thừa nhận lại một điều, trong mắt hắn Tinh Hoà chưa bao giờ lớn.

Cậu đơn thuần, ngây thơ, thích ăn đồ ngọt, lại thiếu cảm giác an toàn, giống như trước y đúc. Du Hoài Hà hy vọng Tinh Hoà sẽ mãi như vậy.

Mọi thứ về Tinh Hoà hắn đều thích, bao gồm sự yêu thích nồng nhiệt của cậu cùng với tính cách trẻ con đó.

Mặc dù Tinh Hoà có em bé, Du Hoài Hà vẫn sẽ như cũ mà thiên vị Tinh Hoà nhiều hơn.

Bọn họ nói tin tốt này cho trưởng bối biết, Văn San cực kỳ vui vẻ, chỉ hận không thể dọn đến đây tự mình chăm sóc cho Tinh Hoà. Trần Nguyệt Lâm cũng vui mừng, nói cho Tinh Hoà biết những việc cần phải chú ý, Kiều Tâm Đào ở đầu bên kia thì hỏi đông hỏi tây, còn kích động hơn cả Tinh Hoà.

Rất nhiều người quan tâm cậu.

Du Hoài Hà nói đây hẳn là, bởi vì Tinh Hoà có bảo bảo, thật vĩ đại làm sao.

Chờ đến khi bụng cậu bắt đầu to lên, Tinh Hoà mới cảm thấy có cảm giác. Cậu có thể sờ đến chiếc bụng hơi to của mình, cảm giác được bé cưng bên trong cơ thể ngày một lớn lên.

Thời tiết đã bắt đầu lạnh hơn, phần lớn thời gian Tinh Hoà đều ở nhà, mỗi ngày Văn San đều nấu canh cho cậu, bồi dưỡng cơ thể.

Sau khi mang thai được mười hai tuần, mỗi tháng Du Hoài Hà đều dẫn cậu đi khám thai một lần. Có khi sau khi khám thai về nhà, bọn họ sẽ đi dạo khu mua sắm, Tinh Hoà nhìn thấy đồ dùng trẻ sơ sinh liền sẽ không nhịn được mà muốn mua.

Bọn họ còn chưa biết giới tính của bé cưng, Tinh Hoà không biết nên mua quần áo cho con trai hay là mua váy cho con gái.

Ngược lại Du Hoài Hà sẽ không do dự như vậy.

Hắn nói: "Mua hết."

Về đến nhà không bao lâu Tinh Hoà liền mệt rã rời.

Sau khi mang thai cậu trở nên thích ngủ, thích ăn, trừ một hai tháng đầu hơi kén ăn, sau này sức ăn thật sự rất lớn.

Nhưng Tinh Hoà thấy sao cũng không mập lên, chắc là vì dinh dưỡng của cậu đều bị bé cưng trong bụng cướp mất rồi.

Khi Văn San không có thời gian đến đây, đều là Du Hoài Hà nấu cơm dinh dưỡng cho Tinh Hoà ăn. Tinh Hòa chỉ biết khi Du Hoài Hà làm đồ ăn cần rất nhiều thời gian, nhưng cậu không biết rằng mỗi lần hắn đứng trong bếp tay chân đều là luống cuống hết cả lên.

Cũng may mà mùi vị cũng được xem là ô kê.

Ngoài mặt Du Hoài Hà nhìn như bình thường, nhưng thật ra hắn rất mong chờ bảo bảo ra đời, trước kia Tinh Hoà đã biết, thật ra Du Hoài Hà rất thích con nít.

Cách hắn chăm sóc Tinh Hoà cực kỳ để tâm, không tăng ca, đúng giờ về nhà, thường xuyên dắt Tinh Hoà ra ngoài đi dạo, bồi bên cạnh Tinh Hoà cùng cậu nghe nhạc thai giáo*, giảng cho cậu nghe thai giáo.

*nhạc khi mang thai

Sau này Tinh Hòa mới biết, khi cậu ngủ Du Hoài Hà sẽ trộm dựa đầu vào bụng cậu, nghe động tĩnh của bảo bảo bên trong một chốc.

Lần đó cậu mơ mơ màng màng ngủ không ngon, trợn mắt nhìn lỗ tai Du Hoài Hà dán sát vào bụng to của cậu.

Tinh Hòa lấy tay đặt lên tóc hắn, nhẹ nhàng vuốt ve.

"Anh làm em tỉnh hả?" Du Hoài Hà ngẩng đầu, nhìn Tinh Hoà.

Tinh Hoà lắc đầu, nở một nụ cười nhẹ, "Dạo này bé cưng không nghe lời gì hết."

"Nó đá em?"

"Ùm, lớn rồi, có chút hiếu động," Tinh Hoà nghĩ đến đây, lại nói, "Có thể là con trai."

"Con trai hay con gái gì anh đều thích."

Tinh Hoà nhấp miệng cười, đôi mắt sáng lấp lánh, lại đặt tay lên vai Du Hoài Hà, nhìn nhau trong chốc lát, Du Hoài Hà liền chồm tới hôn lấy bờ môi cậu.

Lâu rồi bọn họ chưa làm.

Chỉ là hôn môi thôi.

Hôn môi cũng sẽ làm Tinh Hoà có cảm giác. Thật ra sau khi mang thai cậu có cảm giác hơi trướng sữa, đồng thời, cậu cảm thấy ham muốn của mình càng thêm mãnh liệt so với lúc trước.

Đôi lúc cậu ngủ không được, sẽ sờ phía dưới mộ chút, đã ẩm ướt.

Khi cậu khó chịu Du Hoài Hà sẽ giúp cậu giải quyết, đôi lúc là dùng ngón tay, đôi lúc sẽ dùng miệng giúp cậu hút đầu v* phát trướng, liếm lỗ *** ướt dầm dề.

Tinh hòa cảm giác được phía dưới ướt át, giữa cơn gián đoạn hôn môi nhỏ giọng mở miệng: "Hoài Hà, em muốn..."

Du Hoài Hà không hôn cậu nữa.

"Bác sĩ nói có thể làm mà..." Tinh Hòa có chút xấu hổ, gật đầu, tiếp tục nói, "Có thể chậm một chút, bé cưng an toàn lắm."

Trong khoảng thời gian này Du Hoài Hà nhịn cực kỳ vất vả, cùng lắm hắn chỉ cắm vào chơi giữa hai chân thôi.

Ba tháng đầu và ba tháng sau thời kỳ mang thai không được phép chịch, bây giờ Tinh Hoà đã mang thai năm tháng, bác sĩ nói thai nhi rất ổn định.

Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang' và wordpress 'bevitngudong', những trang khác đều là REUP. Mọi người hãy đọc trên trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất, cập nhật nhanh nhất.

Du Hoài Hà ôm cậu vào phòng.

Tinh Hòa ngồi quỳ trên đùi Du Hoài Hà, dùng miệng *** ướt nhép ma sát gậy th*t Du Hoài Hà, tất cả nước dâm ồ ạt chảy xuống côn th*t. gậy th*t đã hoàn toàn cương cứng, lỗ *** múp rụp của Tinh Hoà không tài nào ngậm nó vô được, hòn le bị quy đầu cọ vào không ngừng ửng đỏ, Tinh Hoà bị kích thích cơ thể phát run, lỗ *** phụt ra càng nhiều dâm dịch.

Cậu nắm gậy th*t cắm vào *** mình, lâu rồi không làm, quy đầu mào gà lúc tiến vào có chút gian nan, nó không ngừng mở rộng lối đi nhỏ hẹp bên trong, hầu như Tinh Hoà không thể nhúc nhích được gì, chỉ cảm thấy bên trong lỗ *** no căng khó chịu, bướm non không ngừng hút vào, cậu chậm rãi ngồi xuống, ăn hết toàn bộ gậy th*t vào trong.

Tinh hòa đỡ bụng nhẹ nhàng thở dốc, cậu hơi ngửa người ra sau một chút, rồi nghỉ ngơi một hồi, mới bắt đầu chậm rãi di chuyển, động tác cậu rất chậm, nhấc mông lên rồi lại thả xuống, ra vào trong chốc lát thì cuối cùng lỗ *** cũng làm quen với kích cỡ của Du Hoài Hà.

Tinh Hòa không dám di chuyển quá nhanh, bởi vì cậu sợ tư thế này sẽ làm gậy th*t cắm vào sâu, vậy nên chỉ dám làm chậm một chút. Tinh Hòa cẩn thận đỡ bụng bự phập phồng lên xuống, lỗ *** chảy ra chất nhầy trắng đục làm dơ lông chim, khi nhấc lên ngồi xuống phát ra tiếng vang làm người nghe cảm thấy xấu hổ.

Du Hoài Hà cảm thấy sảng khoái, nhưng lại có cảm giác khó chịu không thể nào giải phóng.

Hắn đỡ lấy eo Tinh Hoà, giống như mát xa mà bóp nhẹ vài cái, hỏi cậu: "Mệt sao?"

Khi mang thai trọng lượng của chiếc bụng này không hề nhẹ, bản thân Tinh Hoà có chút lười biếng, cậu di chuyển một hồi liền bó tay.

Du Hoài Hà bảo cậu nằm nghiêng nghỉ ngơi, rồi tiến vào Tinh Hoà từ phía sau, nâng chân cậu lên một chút, để con *** tiến vào càng sâu, tiếp tục thọc vào rút ra.

"A..." Tinh Hòa vô thức rên rỉ, cơ thể căng chặt, tư thế nằm nghiêng làm cậu có cảm giác gậy th*t vẫn luôn ở đâm vào điểm mẫn cảm nhất của mình, mỗi lần đâm vào đều khiến cậu nhịn không được mà run lên một chút, Tinh Hoà rầu rĩ hừ một tiếng, sau đó tần suất Du Hoài Hà *** vào càng lúc càng nhanh, làm cậu không chịu nổi, Tinh Hoà đỡ bụng bự, đáng thương mở miệng, "Ha... Chậm một chút, Hoài Hà..."

Con *** cắm vào khiến cậu mơ hồ lên đỉnh, Du Hoài Hà lười nói chỉ tàn nhẫn *** vào trong hai cái, lỗ *** Tinh Hoà co rút lại, hút chặt gậy th*t, khoái cảm giống như thuỷ triều kéo đến, ngược lại gậy th*t đâm liên hồi không ngừng nghỉ một giây nào, kéo dài khoái cảm cho cậu, Tinh Hoà chịu không nổi.

"Chồng ơi, chồng ơi... Huhu, bảo bảo..."

Cậu nói không nên lời, từng giọng nói đứt quãng truyền ra ngoài, giống như cậu đang chìm dưới nước

Du Hoài Hà dán lên cơ thể cậu, đặt tay trên chiếc bụng to, hôn sau cổ Tinh Hoà mấy cái, hô hấp nóng rực, trấn an nói: "Bảo bảo không sao cả..."

Tinh Hòa cao trào xong, Du Hoài Hà rút con *** cứng đến phát đau ra ngoài, bắn lên bờ mông trắng múp của cậu.

Du Hoài hà mới khai trai xong nhiêu đây sao mà đủ, vì vậy hắn làm thêm một hiệp cắm vào lỗ đít của Tinh Hoà.

Tinh Hoà cao trào rất nhiều lần, cậu nhịn không được mà rơi nước mắt, cả người cậu bây giờ không còn chút sức lực nào, trên người đã có một tầng mồ hôi mỏng, ban đêm hơi lạnh cũng không quá mức khó chịu, chỉ có thể trách Du Hoài Hà làm quá mức ác liệt.

Khi kết thúc, Du Hoài Hà xin lỗi cậu, hắn nói hắn không nhịn được.

Hắn tinh tế hôn lên môi Tinh Hoà, hôn lên vầng trán cùng đôi mắt cậu.

Tinh Hoà có chút mệt, khi hôn môi chỉ đơn giản là bị động mặc cho hắn hôn.

Cậu vuốt ve độ cong của chiếc bụng to của mình, cảm thấy thật hạnh phúc.

Du Hoài Hà giúp cậu rửa sạch, Tinh Hoà nằm trong chăn nhắm mặt lại, thoạt nhìn muốn ngủ lắm rồi, sau một hồi cậu mới nhẹ giọng mở miệng: "Bên ngoài có tuyết rơi sao?"

"Có," Khi Du Hoài Hà tan làm về nhà thì có tuyết rơi, bởi vì Tinh Hoà thích tuyết, nên hắn hỏi, "Muốn đi xem không?"

Tinh Hoà nhẹ nhàng lắc đầu, chui lại vào trong ổ chăn, đôi mắt nặng nề không mở lên được, mơ hồ nói: "... Ngày mai lại xem."

"Ừ."

Du Hoài Hà trả lời một tiếng.

Dù sao thời gian còn dài, mỗi năm đều sẽ có tuyết rơi.

Bọn họ còn rất nhiều thời gian cùng nhau ngắm tuyết rơi.

___________

Editor: Vậy là xong thêm một bộ nữa rồi, cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ủng hộ mình trong suốt thời gian qua, mình luôn check thông báo và đọc bình luận của mọi người, đó là động lực cho mình để edit tiếp á. Mọi người có góp ý gì về cách edit thì nói ở đây cho mình biết, mình sửa để tiến bộ hơn nha. Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ! 🙏


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.