Bầu Trời Trong Xanh Của Paris

Chương 28




Chúng tôi chưa bao giờ không biết sợ như hôm nay, chúng tôi chưa bao giờ dũng cảm như hôm nay.

Chúng tôi giơ biểu ngữ lao ra đường, giống một chiến sĩ chân thật, trước súng thép của quân địch chúng tôi chưa bao giờ cúi thấp cái đầu kiêu ngạo của người dân Pháp.

Máu tung tóe ra từ trong cơ thể của người phía trước bắn lên mặt chúng tôi, chúng tôi nhìn thẳng phía trước, bước chân tiến lên chưa từng dừng lại, chúng tôi cảnh cáo kẻ thù xâm lược bằng ánh mắt, chúng tôi không bao giờ chịu chua.

Mà bọn chúng mặc quân trang phẳng phiu, ôm súng thép, nở nụ cười khinh miệt, chế giễu sự nhỏ bé của chúng tôi, chế giễu việc đánh giá mình quá cao và sự tức giận vô dụng của chúng tôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.