Bát Gia Tái Thế

Chương 97




Chương 97

Cuối cùng Lôi Long là người đầu tiên có phản ứng, sắc mặt của cậu ta hết sức u ám, tức giận gầm lên.

“Đàm Thu, cậu làm gì vậy?”

“Cậu đang tìm chết sao, Đàm Thu, dừng lại!”

Các bạn học xung quanh cũng lần lượt phản ứng, tất cả đều quát lớn vào mặt Đàm Thu rồi tiến lên ngăn cản.

Lôi Long đi trước, tung một cú đấm vào đầu Đàm Thu.

Tại thời điểm này.

Trần

Vài bước đã đứng trước mặt Đàm Thu, bắt lấy nắm đấm của Lôi Long, xoay nhẹ một cái, đẩy sang một bên.

Nhàn nhã uống một hớp rượu, Trần Đức mới nhìn xung quanh: “Để tôi xem ai dám động vào tôi”.

Thoáng chốc, đám người muốn xông lên đều sửng sốt.

Họ đều đã biết chuyện một mình Trần Đức thách thức cả câu lạc bộ võ thuật, dựa vào mấy người họ thì không phải là đối thủ của anh.

Ai cũng nhìn nhau nhưng lại chẳng có ai dám lao ra.

“Này, anh tránh ra, anh không có tư cách quản chuyện này”, Tô An Khê chế giễu nói: “Anh nên biết, trên thế giới này, có đánh nhau cũng vô dụng, anh không thể chọc nổi được một trong số những người ở đây”.

“Ồ?”

Trần Đức cười khẩy: “Thế cô lên thử?”

Tô An Khê biến sắc, Trần Đức quá mạnh, nói thật cô ả không dám đi lên.

Vẻ mặt Tống Ngữ Yên khá phức tạp, trong mắt Lâm Dao lại hiện lên vẻ phấn khích, không hổ là nam thần trong lòng mình, một mình đánh cả một đám.

Đàm Thu mặc kệ tình hình xung quanh, cậu ấy đã vứt chai rượu vang trong tay, tung nắm đấm vào đầu Hồ Hải Sinh khiến cậu ta hét liên tục, đầu cũng sưng lên.

Mọi người nhìn mà da đầu tê dại.

Đây chính là lửa giận của người chất phác sao?

Tên này toàn đánh mấy đòn cực ác.

Họ muốn đến giúp nhưng Trần Đức lại chắn trước mặt, thân hình đơn bạc cứ như một bức tường vô hình, không ai dám đến gần.

Dù có là Lôi Long cũng không dám bước đến nửa bước.

Tầng chín ở Hoạt Sắc Sinh Hương.

Đây là tầng cao nhất, vô cùng nhộn nhịp, dưới ánh đèn ly rượu chạm vào nhau, bảy tám người đàn ông đang ôm mấy cô gái xinh đẹp nhảy múa, mặt mày vô cùng hớn hở.

Vừa nói chuyện còn vừa bàn luận cái gì đó.

Một trong số đó chính là Phì Tứ mập mạp.

Hôm nay hắn ta mời khách, mấy người này đều là khách do hắn ta mời đến. Mặc dù họ không lăn lộn trong thế giới ngầm nhưng đều là người tài giỏi trong giới kinh doanh.

Dù là Phì Tứ cũng phải nể mặt họ vài phần, mọi người đều xưng anh em với nhau.

“Tứ gia, chẳng phải hôm nay muốn giới thiệu một thanh niên cho chúng tôi làm quen sao? Sao cậu ta vẫn chưa đến?”, một người ôm người đẹp hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.