Bát Gia Tái Thế

Chương 839




Chương 839

Kỳ Hồng đưa Trần Đức đến tòa nhà trung tâm, rất nhanh đã gặp Kỳ Hàn.

“Cậu chủ, Chu Hồng Diễu đã vẽ lại dung mạo của những người mà ông ta từng thấy trước đây rồi, tôi đưa cậu đi xem!”

“Chờ đã, Kỳ Hàn”.

Trần Đức đưa thanh trọng kiếm ra: “Cái này cho anh”.

“Đây là…”, Kỳ Hàn luôn dùng kiếm làm bạn đồng hành của mình, vừa nhìn thoáng qua là có thể thấy thanh trọng kiếm trong tay Trần Đức tốt hơn nhiều so với thanh kiếm hắn dùng trước đây, thậm chí, hắn chưa bao giờ thấy loại nào tốt như vậy. Ánh mắt hắn nhìn thanh kiếm sáng ngời, vô cùng yêu thích, nhưng vẫn từ chối: “Cậu chủ Trần, cái này quý giá quá, tôi… không nhận nổi”.

Kỳ Hàn rất thích thanh kiếm trong tay Trần Đức.

Nhưng hắn hiểu một đạo lý, người quân tử cũng thích tiền tài, nhưng kiếm tiền luôn có tiêu chuẩn đạo đức.

Hắn, nói đúng ra, chỉ là một người đi theo Trần Đức, một tên tay sai.

Một tên tay sai sao có thể nhận một thanh kiếm tốt như vậy?

Nếu hắn đoán không sai thì thanh trọng kiếm trong tay Trần Đức chắc chắn là linh khí, hơn nữa còn cao cấp hơn cả linh khí hạ phẩm của Vân Huyền Thương Không trước đây!

“Thanh kiếm này là đặc biệt làm riêng cho anh đấy”, Trần Đức hỏi: “Anh có chắc là không cần không?”

“Làm…làm riêng cho tôi?”

Con ngươi của Kỳ Hàn khẽ nhúc nhích, vô cùng cảm động: “Cậu chủ, thật…thật sao?”

“Đúng vậy”.

Trần Đức gật đầu: “Tôi đánh gãy kiếm của anh, đương nhiên phải đền cho anh, nếu anh thật sự không cần, vậy thì tôi chỉ có thể vứt thôi”.

“Đừng, đừng!”

Kỳ Hàn vội vàng ngăn lại, hắn sợ với tích cách của Trần Đức e là sẽ thật sự vứt đi: “Tôi nhận là được mà!”

Nhận lấy thanh trọng kiếm, tay Kỳ Hàn hơi chùng xuống,

Rõ ràng, thanh kiếm này vừa to vừa dày vừa đen, dài hơn bốn thước rộng hơn nửa thước, tương đương với kích thước của thanh kiếm trước kia của hắn, nhưng lại nặng hơn nhiều!

Nặng hơn ít nhất gấp mười lần!

Thanh kiếm trước kia chỉ nặng 25kg, nhưng thanh kiếm này ít nhất phải nặng 250kg!

Ngay khi nắm được chuôi kiếm, trong tích tắc, lỗ chân lông trên cơ thể Kỳ Hàn mở ra, từ sâu thẳm trong trái tim hắn dâng lên một tình yêu sâu sắc, cảm giác đúng như Trần Đức nói, thanh kiếm này thực sự là làm riêng cho hắn.

Thực sự là quá mức phù hợp với hắn!

“Phịch!”

Đột nhiên, Kỳ Hàn quỳ xuống trước mặt Trần Đức: “Cậu chủ, thanh kiếm này, Kỳ Hàn xin nhận, sau này nếu cậu có mệnh lệnh gì, Kỳ Hàn và cả nhà họ Kỳ tuyệt đối sẽ không chối từ”.

Lời nói của hắn, cực kỳ nặng nề.

Mặc dù trước đó, hắn chưa từng từ chối bất kỳ mệnh lệnh nào của Trần Đức.

Nhưng, hắn thực sự không thể tìm ra cách nào hoặc thứ nào khác để trả ơn, gây ấn tượng với Trần Đức.

Nếu không có Trần Đức thì bố mẹ hắn, em gái hắn đã chết từ lâu rồi, chết dưới tay ông nội hắn, Kỳ Huyết Ma.

Nếu không có Trần Đức, hắn đã không có được binh khí tốt như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.