Bát Gia Tái Thế

Chương 818




Chương 818

Quân Hào đón tiếp ít nhất cũng phải ba bốn trăm lượt khách.

Nhiều lúc…

Lên đến hơn ngàn người

Thế mà chỉ vì cái chết của một mình Chu Diệu Hoa, lại bắt cả ngàn người khác chôn cùng?

Mồ hôi tươm ướt đẫm lòng bàn tay họ.

Chu Hồng Vận quá điên rồ rồi!

Một giờ sau.

Trần Đức xuất hiện tại một khách sạn khác, khách sạn nhà họ Thành.

Cũng tỏa ra khí thế ngạo nghễ như vậy.

Và còn hào nhoáng sang trọng hơn cả Quân Hào.

Mặc dù là khách sạn, nhưng ở đây không cho nghỉ trọ, không cung cấp dịch vụ thuê phòng. Nếu nói là khách sạn, thà nói đó là câu lạc bộ giải trí cao cấp thì đúng hơn.

Đây là thánh địa giải trí tư nhân của nhà họ Thành.

Đêm nay…

Thành Kỳ Võ tổ chức dạ tiệc sinh nhật cho người vợ thứ bảy của gã, tuổi vừa tròn 18, vừa là sinh nhật vừa là tiệc trưởng thành.

Buồn cười chính là.

Trong đám khách mời không hề có ai là bạn bè, hay người nhà gì của vợ Thành Kỳ Võ.

Bởi vì sinh nhật hay lễ trưởng thành gì đó của cô vợ nhỏ này hoàn toàn chỉ là danh nghĩa, không hề quan trọng, gã chỉ mượn dịp để mời những nhận vật có máu mặt đến thôi.

Ví dụ như hiệu trưởng Đại học Thương mại Vân Bắc, La Nhất Công.

Hay là ba vị hiệu phó có quyền lực lớn trong trường Quan Chính Dương, Đài Tài Tuấn, Giả Chí Nghĩa…

Như là Cơ Hòa, tùy tùng đi theo Lục Phong đến từ Côn Luân Hư, trước đây từng gạt cha gã ra, không muốn ông ta lập môn phái, cùng một số tùy tùng khác.

Những người này hết thảy đều là những nhân vật trọng yếu liên quan đến danh sách mười người của Côn Luân Hư.

Trong những chiếc ghế lô rộng rãi, mọi người ngồi quây quần quanh bàn tròn, ai nấy đều ôm trong lòng một cô gái xinh đẹp, cách đó không xa, còn có một nhóm vũ nữ ăn mặc mát mẻ, gợi cảm đang nhảy múa.

Thức ăn trên bàn đều là sơn hào hải vị, làm từ động vật quý hiếm, người thường có muốn ăn cũng không dám.

“Thưa các vị, cảm ơn các vị đã đến dự sinh nhật vợ yêu của tôi, Thành Kỳ Võ tôi xin thay mặt bà xã mời các vị một ly rượu trước”, Thành Kỳ Võ nhiệt tình nâng ly.

“Sau này mọi người ở Vân Bắc nếu cần gì chỉ cần nói với tôi một tiếng, tôi sẽ giúp đỡ hết mình, nhất định sẽ khiến mọi người hài lòng thỏa dạ”.

“Tiểu Võ, khách sáo quá rồi”, Quan Chính Dương cười ha hả: “Vân Bắc chẳng lẽ có chuyện gì nhà họ Vân không làm được sao?”

“Tiểu Võ, với thực lực của cậu, rất hy vọng có tên trong trong danh sách mười người lần này”, La Nhất Công cũng cười to: “Bên chỗ trường học tôi sẽ cố hết sức sắp xếp”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.