Chương 375
“Đắc tội chết thì đắc tội chết đi”, vẻ mặt Trần Đức bình tĩnh, một tên Long Tiếu Hổ mà thôi, anh căn bản không để trong lòng.
“……”
Triệu Thâm không biết nói sao.
Đắc tội chết liền đắc tội chết.
Nói thật nhẹ nhàng.
Chuyện này nếu nói nhỏ thì chỉ cần giao nộp ra đương sự là hai người họ có lẽ liền có thể giải quyết, nếu lớn chuyện, rất có khả năng sẽ dẫn tới một trận gió tanh mưa máu giữa khu phía bắc và khu phía nam!
Khi đó không biết có bao nhiêu huynh đệ sẽ phải mất mạng vì trận giao tranh này.
“Ài…”
Triệu Thâm thở dài thườn thượt, gặp phải vị hoàng đế này, anh ta cũng không có biện pháp, ai kêu người ta là đại ca đây?
“Anh Thâm!”
“Anh Thâm, anh thế nào rồi!”
Đúng lúc này, mười mấy chiếc xe tải đột nhiên dừng ở đằng xa, lần lượt từng người từ trong xe lao nhanh xuống, còn mang theo cả vũ khí.
Biết được Triệu Thâm gặp nạn, họ đã gấp rút chạy tới giúp đỡ.
Chỉ là.
Sau khi xuống xe, thấy được tình hình trong sân bóng rổ.
Tất cả đều sững sờ.
Con mẹ nó.
Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?
Đây là gặp nạn mà Triệu Thâm nói sao?
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, tiếp đó liền ập tới vây lấy Triệu Thâm, thấy hắn ta không có chuyện gì mới an tâm thở phào nhẹ nhõm.
“Anh Thâm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”, một người đàn ông hỏi, hắn ta là thân tín của Triệu Thâm, cũng là ‘chú hai’ mà Triệu Thâm đã kêu hai thuộc hạ nâng đỡ trước khi rời đi, tên gọi Trần Tường.
“Các vị, tôi đã không sao nữa rồi, mau tới đây ra mắt đại ca lớn đi, chính đại ca lớn đã cứu mạng tôi đêm nay đó!”, Triệu Thâm giới thiệu với mọi người: “Đây là đại ca của đại ca Phì Tứ, mọi người kêu lão đại là được rồi!”
“Lão đại!”
Hàng chục người đồng thanh chào Trần Đức, bọn họ làm thế nào cũng không thể tin được việc chính người thanh niên trước mắt đã giải quyết mọi chuyện, nhưng họ dành sự tôn trọng tuyệt đối cho Triệu Thâm.
“Tốt”.
Triệu Thâm nói: “Đem tất cả những tên này trở về, còn có thi thể của Bạo Long mang về cho chó ăn”.
Triệu Thâm cũng là một người tàn nhẫn, đâm lao thì phải theo lao, dẫu sao giết cũng đã giết, cũng đã mạo phạm Long Tiếu Hổ tới bước đường sống chết, còn không bằng triệt để đắc tội.
“Vâng!”