Bát Gia Tái Thế

Chương 373




Chương 373

Toàn bộ thành phố Tần có mấy ai dám làm như vậy?

Hắn thực sự không sợ trời không sợ đất sao?

“Mày vừa mới nói khiến tao phải quỳ xuống gọi mày là gì?”, Trần Đức cúi người, xoay camera để bản thân và Bạo Long cùng lọt vào khung hình.

“Bố, làm ơn, buông tha cho tôi… bỏ qua cho tôi…”, Bạo Long lúc này thực sự sợ thấu tâm can rồi, hắn vẫn luôn tưởng rằng Long Tiếu Hổ là bùa hộ mệnh của mình, nhưng vào giờ phút này, khi đối diện với Trần Đức, hắn mới cảm nhận được thế nào là bất lực, hoảng loạn cùng kinh sợ, hắn dám khẳng định thằng nhóc trước mắt này chắc chắn là một hung thầni!

Một hung thần sẵn sàng tước đoạt mạng sống của kẻ khác.

Vì thế Bạo Long thật sự không dám kiêu ngạo nữa, đại ca vốn là chỗ dựa duy nhất của hắn, chỉ là hiện tại, một tia tự tin cùng chống lưng kia cũng hoàn toàn tan tành biến mất sạch bóng.

“Bố, anh là bố của tôi, van xin anh… thả tôi… được không, cầu xin anh!”

Trên điện thoại, trong video.

Long Tiếu Hổ thấy dáng vẻ van nài khổ sở kia của Bạo Long sắc mặt liền trở nên u ám đến đáng sợ, gân xanh trên thái dương cùng mí mắt cũng theo đó co giật dữ dội, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát.

Hắn không trách Bạo Long.

Cho dù thế nào Bạo Long cũng là em trai ruột của hắn, trong tình huống như vậy, Bạo Long có thể làm gì ngoài việc cầu xin lòng thương xót từ đối phương đây?

Dù có lợi hại đến đâu, hắn ta cũng nước xa không cứu được lửa gần.

Muốn trách cũng chỉ có thể trách tên thanh niên kia!

Trách anh can đảm gan dạ, không coi Long Tiếu Hổ hắn ra gì!

“Bố! Xin hãy bỏ… bỏ qua… cho tôi…”, Bạo Long van xin thảm thiết, nước mắt không ngừng lăn dài, giọng của hắn đều đã khản đặc, không ngừng dập đầu van lạy.

“Nhóc con, tao chỉ cho mày một cơ hội, thả nó ra, chuyện ngày hôm nay, Long Tiếu Hổ tao có thể coi như chưa từng xảy ra, sẽ không tính toán với mày”.

Trong video, Long Tiếu Hổ sau khi im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng.

Hắn nhượng bộ rồi!

Vì tính mạng của em trai.

Hắn đã lùi bước làm ra nhượng bộ lớn nhất!

Chỉ cần tên thanh niên này buông tha cho Bạo Long, hắn liền mở lòng từ bi, coi chuyện xảy ra tối này như chưa từng tồn tại!

“Nhưng…”

Giọng điệu lại thoắt chuyển đổi, Long Tiếu Hổ tàn độc bổ sung:

“Kể từ giờ phút này, nếu em trai tao lại thiếu đi một sợi lông tóc nào thì dù mày có trốn xuống địa ngục, Long Tiếu Hổ tao cũng sẽ lôi mày lên nghiền thành bột phấn, khiến mày sống không bằng…”

Từ cuối cùng còn chưa bật ra, giọng nói của Long Tiếu Hổ đột ngột im bặt.

Chỉ vì trong tay Trần Đức có nhiều thêm một con dao, con dao này đã chuẩn xác nhắm vào trái tim của Bạo Long, trực tiếp găm thẳng vào.

“Phốc!”

Một ngụm máu tươi phun ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.