Chương 348
“Anh Trần, những người đó… Anh không đánh lại bọn họ đâu”, Liễu Như Nguyệt nói: “Anh đừng nên nhúng tay vào chuyện nhà tôi thì hơn”.
“Ồ? Có người mà tôi không đánh lại à? Người đó chắc chưa sinh ra đâu. Cô Liễu à, cô cứ yên tâm đi, không đánh lại, lẽ nào tôi còn không biết chạy sao?”
Trần Đức cười, có gì mà một đấm của anh không giải quyết được chứ? Nếu có, vậy thì hai đấm.
“Được rồi, chiều cô chờ tôi trước cửa trường nhé, tôi đến đón cô”.
Liễu Như Nguyệt thở dài, trong lòng cô ấy cũng chẳng kỳ vọng là mấy, dù là ở mặt nào thì người thường cũng hoàn toàn không thể thắng được họ.
Trần Đức muốn đi, cô ấy cũng chỉ có thể đồng ý, đành chắp vá dùng vậy.
“Ừ, cô nghỉ ngơi đi, tôi đi trước đây”, Trần Đức nói một tiếng rồi xoay người rời khỏi.
Liễu Như Nguyệt nhìn bóng lưng anh, ánh mắt chợt mê ly, lẽ nào người đàn ông có tấm lưng cao to này thật sự không bị cô ấy quyến rũ sao?
Cô ấy đã chủ động như vậy, tại sao anh vẫn thờ ơ?
Liễu Như Nguyệt vẫn cho rằng mình cũng khá xinh đẹp, từ khi đi học đến khi đi làm, không biết đã có bao nhiêu người theo đuổi, muốn làm tình với cô. Không ngờ, sẽ có ngày cô ấy bị từ chối.
Còn quần áo nữa, sao lại khô vậy nhỉ?
Nhân viên phục vụ trước quầy thấy mới hơn 10 phút Trần Đức đã đi ra bèn vui sướng khi người gặp họa, nói: “Người anh em, sao lại ra nhanh thế. Tôi đã nói là nên mua chút đồ kèm theo mà, dù không mua nổi Viagra thì cũng mua mấy cái Durex dùng, có khi còn lâu hơn so với giờ đó”.
Anh ta nháy mắt một cái rồi nói tiếp: “Tôi còn có một đống Indian God Lotion, nếu bôi lên thì giờ anh quay lại còn có thể làm thêm hiệp nữa, muốn không nào?”
“Cút”.
Trần Đức bước nhanh rời khỏi khách sạn, đi thẳng đến quán bar Thiên Tuyết. Tối nay, Hạ Thiên Tuyết có việc bận không ở quán, nên anh tìm một góc, gọi mấy ly rượu ngon, chậm rãi nhâm nhi.
Cùng lúc đó, cũng tiêu hóa tri thức do Âm Dương Kinh mang đến. Đêm nay, Trần Đức đã gặt hái được rất nhiều, khí chất cả người cũng có chút thay đổi, mơ hồ xuất hiện một nét siêu phàm thoát tục, thu hút người khác.
Anh ngồi ở đó cả đêm đã có 7- 8 cô gái bước đến, mời anh nhảy cùng mình.
Mãi đến 6 giờ sáng, Trần Đức mới rời khỏi quán bar, rồi lái xe đến tập đoàn Dược Thiên Vũ. Hôm nay là ngày Tống Ngữ Yên chính thức tiếp nhận công ty, thế nên đã mở cuộc họp cổ đông để phân công nhân sự mới.
Triều vua nào thì đời thần nấy, đây là điều không chỉ áp dụng cho triều đình thời xưa, mà dù là hôm nay, câu nói đó cũng có thể áp dụng cho công ty do Tống Thiên Vũ để lại. Vì vậy, cần phải đuổi cổ một số lão già ngoan cố.
Cuộc họp lần này diễn ra từ sáng tới chiều, trong cả quá trình Tống Ngữ Yên đã thay rất nhiều nhân sự cũng như một số quy định mới.
Cô ấy quả thật là một thiên tài làm ăn, mới ngày đầu lên chức đã đe dọa, dụ dỗ, khiến một đám cổ đông ngoan ngoãn nghe lời.
Còn Trần Đức thì ngủ gật bên cạnh cả ngày, quả thật như là một hình ảnh đối lập khiến nhiều cổ đông hâm mộ không thôi.
“Cuộc họp cổ đông hôm nay sẽ kết thúc tại đây, nếu mọi người không muốn bước lên vết xe đổ của Tống Thiên Long và Tống Thiên Hổ thì sau này cần phải làm theo lời nói của cô chủ”, Diệp Khánh Ngôn tổng kết, sau đó đi theo Tống Ngữ Yên rời khỏi phòng họp.