Bát Gia Tái Thế

Chương 322




Chương 322

“Rầm!”

Mặt đá cẩm thạch lập tức gãy đôi, Hồ Thái Huyền đau đến nỗi mặt mày tái nhợt, phần eo trực tiếp bị gãy xương.

“Cậu… Không thể nào!”. Hồ Thái Huyền không nén nổi hoảng sợ nhìn Hàn Công Quyết.

Hàn Công Quyết thế mà cũng là một võ giả!

Mà hắn ta chỉ là một tên thuộc hạ! Tương đương với một tên người hầu!

Thế thì sao có thể là võ giả được?

Tống Thiên Hổ và Tống Thiên Long lập tức hoảng sợ!

Đại sư Hồ, thua!

Thế nhưng bốn tay vệ sĩ của Hồ Thái Huyền lại bị Hàn Công Quyết đánh bại.

Hai người bất giác rùng mình.

Ánh mắt Tống Ngữ Yên cũng lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ Hàn Công Quyết còn mạnh hơn Hồ Thái Huyền, lại nói, dù là một người bình thường, cô ấy cũng có thể nhận ra rằng người này mạnh hơn Hồ Thái Huyền rất nhiều.

“Hồ Thái Huyền, ông nói không sai, làm người nên khiêm tốn một chút, nếu không sẽ chết rất thảm”.

Hàn Công Quyết bước đến trước người Hồ Thái Huyền, từ trên cao nhìn xuống, giơ chân giẫm lên cổ ông ta.

Trong mắt Hồ Thái Huyền tràn đầy sợ hãi, ông ta muốn phản khác thế nhưng lại phát hiện sức của Hàn Công Quyết quá lớn.

Chân hắn ta hệt như một tảng đá lớn đặt trên cổ ông ta, khiến ông ta không cách nào nhúc nhích được.

Bất giác, Hồ Thái Huyền cảm thấy khủng hoảng.

Chỉ tiếc, thứ cảm xúc sợ hãi này đã đến quá muộn.

Chân Hàn Công Quyết từ từ giẫm mạnh xuống, sức mạnh khổng lồ tựa như hồng thủy mãnh thú ào ào tuôn ra, khiến Hồ Thái Huyền ngạt thở, hai tay vung vẫy bắt lấy hắn ta.

Nhưng cuối cùng, ông ta dần lịm đi trong nỗi sợ cùng cự.

Hàn Công Quyết đã thẳng tay giết chết ông ta.

Ban ngày ban mặt, giữa thanh thiên bạch nhật lại không chút kiêng nể mà ra tay giết người.

Cứ như hắn ta vừa giết một con kiến chứ không phải con người.

“Việc này, việc này… này…”, Tống Thiên Hổ sững sờ, tuy ngoài mặt ông ta hung ác, nhưng đến hiện tại chỉ biết há hốc mồm mà nhìn.

Tống Thiên Long cũng không khá hơn, cả người ông ta run lẩy bẩy, môi khô nứt, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng cùng sợ hãi.

Ma quỷ!

Tên này chính là ma quỷ!

Ban ngày ban mặt, trước mặt nhiều người như vậy lại giết chết một người lợi hại như thầy Hồ…

Có khi nào bọn họ cũng chết ở đây không?

Lúc này, lưng hai người họ đã ướt sũng.

Tim đập thình thịch!

Hai người đứng chết trân tại chỗ như bị đóng cọc, không dám nhúc nhích lấy một cái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.