Bát Gia Tái Thế

Chương 303




Chương 303

Bởi vì vẻ mặt Trần Đức rất kiên định, ung dung, bình tĩnh đến không thể bình tĩnh hơn. Mỗi một cây châm đâm xuống đều không có chút sai lầm nào.

Thủ pháp như thế thật sự khiến Hồng Trung Hà nể phục.

Đây mới chỉ là một thanh niên hơn hai mươi mà thôi!

Phải biết, ngay cả ông ta, mỗi một lần sử dụng ngân châm để đâm vào huyệt vị mấu chốt cũng không dám bạo tay như thế.

Ông ta chăm chỉ học tập Trung y suốt bốn mươi năm, vậy mà trình độ bốn mươi năm lại không bằng một thiếu niên hơn hai mươi.

Mấy năm nay quả thật sống vô ích rồi.

Không cần phải nói, hôm nay có thể nhìn thấy thủ pháp như thế, ông ta xem như không uổng một kiếp.

Một châm cuối cùng hạ xuống, Trần Đức vỗ vỗ cánh tay Trương Thiên Dương: “Có cảm giác gì không?”

Trương Thiên Dương lắc đầu: “Không có!”

“Ừm, thuốc tê đã có hiệu quả rồi, ông ngủ một giấc trước đi!”

Cảnh tượng kế tiếp có hơi máu tanh, Trần Đức lo lắng Trương Thiên Dương không thể chấp nhận được, nên đợi đến khi ông ta nhắm mắt, anh mới bắt đầu ra tay.

Trần Đức lấy dao giải phẫu bên cạnh, rạch lên mười ngón tay của Trương Thiên Dương, máu tươi lập tức tuôn ra.

“Cậu Trần đang làm gì vậy?”, Hồng Trung Hà cảm thấy rất khó hiểu, ông ta không cách nào lý giải được. Bởi lẽ Trung y là Trung y, mà Tây y là Tây y, ông ta chưa từng thấy có người sử dụng ngân châm và dao giải phẫu cùng một lúc như vậy, lại càng chưa thấy cách phẫu thuật trên đầu ngón tay kiểu này.

“Bệnh của Trương Thiên Dương là do cổ độc, một loại kỳ cổ xuất phát từ Tây Vực, một khi con sâu độc này gieo vào cơ thể, thì dù nó có tồn tại trong người, khoa học kỹ thuật hiện đại cũng không cách nào phát hiện được”.

Trần Đức dùng một tay ấn xuống cơ thể Trương Thiên Dương, tay còn lại tiếp tục lấy ra ngân châm, bắt đầu từ vị trí ấn xuống đâm vào.

Lúc ban đầu, Hồng Trung Hà còn có chút mơ hồ, nhưng sau vài giây, đôi mắt già nua bỗng trợn trừng lên.

Ở vị trí Trần Đức ấn xuống và đâm ngân châm vào, da thịt Trương Thiên Dương không ngừng gồ lên, cứ như là có côn trùng bên dưới đang bắt đầu chuyển động, trông vô cùng quái đản.

Không chỉ ở bụng, hai chân cùng ngực Trương Thiên Dương cũng xuất hiện hiện tượng như vậy, hơn nữa còn rất dày đặc, thoạt nhìn có rất nhiều côn trùng.

Chúng bắt đầu di chuyển từ bốn phía, nhưng khi đụng phải ngân châm lại tựa như gặp rắn rết, vội lui về sau.

Lúc này, Trần Đức ngừng động tác trên tay, lấy từ trong hòm thuốc ra một cái bình nhỏ.

“Trong đây chứa ô đầu Tây Vực, đoạn trường thảo, hạt mã tiền,… đủ các loại kịch độc pha trộn tạo thành một loại nọc độc”.

Trần Đức đổ nọc độc lên những ngón tay Trương Thiên Dương: “Những thứ này là kịch độc đối với con người, nhưng chúng lại rất ưa thích!”

Quả nhiên, Trần Đức vừa dứt lời, thứ đang di chuyển dưới da thịt Trương Thiên Dương bắt đầu vọt tới cánh tay ông ta.

Trong phút chốc, cả cánh tay ông ta đều phồng lên.

Hồng Trung Hà tròn mắt nhìn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.