Bát Gia Tái Thế

Chương 286




Chương 286

“Cộp!”

“Cộp!”

Một bước, hai bước, ba bước.

Tiếng bước chân ngày càng rõ hơn, hòa cùng tiếng mưa, tạo thành từng đợt âm thanh xao động.

Có điều…

Vẫn không có ai xuất hiện.

Wolf, Boar, Diệp Khánh Ngôn, Rose, Tống Ngữ Yên, tất cả đều hướng mắt về phía phát ra âm thanh.

Bọn họ muốn biết ai đang đến.

Là kẻ địch hay đồng bạn.

“Đoàng!”

Bất chợt, một tia sét lần nữa rạch qua nền trời, chiếu sáng cả bầu trời đêm.

Cũng ngay khoảnh khắc đó, rốt cuộc, bọn họ đã thấy được dáng vẻ người nọ.

Bóng người cao gầy, dáng đi thẳng tắp, trang phục rất giản dị, mộc mạc, tay cầm một cái dù đen che mưa, bước từng bước thong thả.

Đúng, là từng bước thong thả.

Dường như anh ta không chút nóng vội, cứ thế ung dung đi về phía này.

Chỉ trong một khoảnh khắc, không thấy rõ người nọ là ai.

“Đoàng!”

Một tia sét nữa xẹt qua.

Lúc này đây, bóng người kia đã ung dung đến gần, chỉ cách chỗ bọn họ không đến năm mét.

Rốt cuộc, khuôn mặt bên dưới cây dù đen cũng hiện rõ trước mắt mọi người.

Đó là một khuôn mặt trẻ trung, từng đường nét như được điêu khắc kỹ lưỡng. Anh lộ vẻ thờ ơ, ánh mắt hờ hững nhìn về phía trước.

Trong tay anh còn cầm một cái chai sắt nhỏ.

Thỉnh thoảng, anh dốc ngược nó lên, hớp hai ngụm.

Có thể nghe thấy mùi rượu thoang thoảng.

Hiển nhiên, trong cái chai sắt kia đựng rượu.

Nhìn thấy dáng vẻ của anh, Wolf cùng Boar đều vô cùng kinh ngạc.

Không ngờ chỉ là một tên thanh niên độ khoảng 20 tuổi.

Một kẻ như vậy lại có thể dùng dao găm đâm xuyên qua tay Wolf?

Trùng hợp.

Chắc chắn là trùng hợp.

Ngay lập tức, Wolf quyết định phải giết tên này, nếu không, để chuyện này truyền ra ngoài, đám người trong tổ chức Gai Độc mà biết được, không cười chết gã mới lạ!

Hai tên sát thủ đều cho rằng đó là trùng hợp.

Tống Ngữ Yên, Diệp Khánh Ngôn cùng với Rose cũng vậy, khi thấy rõ người đến là ai, hi vọng trong mắt bọn họ lập tức biến thành thất vọng.

Trần Đức, Trần Bát Hoang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.