Bát Gia Tái Thế

Chương 269




Chương 269

Nhưng mà hắn ta đủ tư cách để điên.

Tư cách đó, ngay cả Diệp Phàm hắn cũng không thể chọc vào!

Diệp Thế Long sẽ không những không trả thù cho hắn, mà từ nay về sau, hắn sẽ hoàn toàn mất đi địa vị ở nhà họ Diệp.

Bởi vì…

Nhà họ Diệp sẽ không cần một kẻ tàn phế.

“Cậu chủ Trần, tôi xin lỗi, là tôi đáng chết!”, Trương Tử Đằng tự tát mình một bạt tai: “Tôi sai rồi, xin anh tha thứ cho tôi!”

“Cậu chủ Trần, xin anh rộng lượng tha thứ cho chúng tôi!”, Trương Tử Ngọc cùng hùa theo.

Trần Đức không nói gì, đến lúc này, anh đã giải quyết mọi chuyện hòm hòm rồi, giờ cũng không muốn ở lại nơi này lâu hơn nữa.

Chẳng thèm liếc đến đám người nhà họ Trương một cái, Trần Đức lách qua cả bọn, bước tới chỗ cha con Miêu Tiểu Thanh: “Đã xử lý xong bọn người này rồi, chúng ta đi thôi”.

Miêu Tiểu Thanh và Miêu Triều Hải lúc bấy giờ mới hoàn hồn lại từ trong sợ hãi, vội vàng theo chân Trần Đức rời khỏi khách sạn.

Không ai dám ngăn cản họ, ba người lách qua đám đông mà đi.

“Tất cả bọn bay đều là lũ khốn kiếp!”

Thấy Trần Đức chẳng buồn phản ứng, Trương Thiên Dương giận đến nỗi mặt mũi đỏ au, quay phắt sang Diệp Thế Long, Trương Tử Đằng, Trương Tử Ngọc và cả đám cậu ấm cô chiêu quần là áo lượt đang quỳ mọp dưới đất:

“Tôi nói cho các người biết, hôm nay nếu các người không được cậu chủ Trần tha thứ, thì mẹ kiếp, cứ ở đó mà chờ xem tôi trừng phạt thế nào!”

“Một đám chó chết ăn hại!”

“Diệp Thế Long, chuyện ở đây tôi giao cho cậu xử lý, làm không được thì đừng vác mặt tới gặp tôi, cũng đừng trách tôi trở mặt không nhận anh em!”

Đã nhiều năm rồi chưa từng thấy Trương Thiên Dương giận dữ như vậy. Tài sản càng nhiều, tính nết cũng dịu đi, ôn hòa hẳn lại, tỏ ra rất biết tu tâm dưỡng tính.

Nhưng ngày hôm nay ông ta không thể kềm chết nổi nữa.

Khoan đề cập đến chuyện mạng sống của ông ta là do Trần Bát Hoang ban cho.

Một nhân vật lớn như Trần Bát Hoang, tương lai chắc chắn sẽ vươn đến vị trí cực cao trong xã hội.

Chẳng bao lâu nữa, sẽ vượt qua hết thảy những đại gia, phú hào như bọn họ.

Nếu mà…

Làm cho anh giận dữ…

Vậy thì khác gì chán sống rồi?

Trương Thiên Dương làm vậy không chỉ vì mạng sống của mình, mà quan trọng hơn là vì mạng sống của trên dưới nhà họ Trương, trên dưới tập đoàn Thiên Dương!

Địa vị càng cao, càng thấu hiểu một điều, những đại gia lắm liền nhiều của bọn họ trong mắt một số người chẳng đáng là gì cả.

Chỉ cần đạp một cái, cũng có thể rơi xuống vực sâu không đáy.

Sửu gia đã qua đời kia chính là loại người đó!

Ông ta tin rằng Trần Bát Hoang cũng giống như vậy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.