Bát Gia Tái Thế

Chương 208




Chương 208

Mẹ kiếp!

Không chỉ đến nhà họ Trương lừa đảo, lại còn đánh người nhà họ Trương, hơn thế nữa, người bị đánh chính là cậu chủ nhà họ Trương.

Tất cả những người có mặt tại hiện trường đều không dám thở mạnh, chẳng ai ngờ lá gan Trần Đức lại lớn như vậy, dám động tay động chân trên đầu thái tuế.

“Thằng khốn, mày dám đánh con tao, mày, mày, mày…”, mẹ Trương Tử Đằng hét lên: “Được lắm, mày cứ chờ đi, nhà họ Trương sẽ không bỏ qua cho mày, dù mày có trốn ở cái góc nào trong thành phố Tần này thì tao cũng sẽ lôi mày ra, cho mày sống nửa đời còn lại trong ngục”.

“Mày dám đánh tao?”, mặt Trương Tử Đằng sưng lên, đau đến nhe răng trợn mắt.

Trần Đức mặc kệ tên đần này, anh đi thằng ra khỏi biệt thự, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

“Tử Đằng, con sao rồi?”, mẹ Trương Tử Đằng chạy đến, đau lòng nhìn con trai: “Con yên tâm, mẹ nhất định sẽ báo thù cho con, giờ mẹ đi báo cảnh sát, mẹ nhất định sẽ khiến thằng đó không chốn dung thân”.

“Mẹ, mẹ phải giúp con giết hắn”, Trương Tử Đằng âm u nói.

“Đúng là đồ vô dụng”, Trương Tử Ngọc xem thường: “Chỉ một người mà cũng cản không được, còn không biết xấu hổ xưng là cậu chủ nhà họ Trương, ngày thường bảo em chịu khó luyện võ, em không nghe, giờ đã thấy ngu chưa?”

Đối phó với Trần Đức, bọn họ có thể đứng cùng một chiến tuyến, nhưng hết chuyện, Trương Tử Ngọc lại bắt đầu nhắm vào Trương Tử Đằng.

Trong chuyện kế thừa gia nghiệp, cả hai vốn là kình địch.

“Anh…”

“Bố!”

Trương Tử Đằng vừa định nói gì đó, nhưng ngay lúc đó, Trương Hân Nhiên bỗng kích động chạy về phía biệt thự.

Mọi người giật mình kinh ngạc.

Bọn họ cứ cho rằng Trương Hân Nhiên gặp phải chuyện gì rồi, vô thức nhìn vào trong biệt thự, nhưng khi thấy rõ tình huống bên trong, tất cả không khỏi trợn tròn mắt.

Cả đám người đứng đờ ra ngoài cửa.

Bởi vì trong biệt thự, Trương Thiên Dương vốn sắp chết giờ lại nhúc nhích.

Không chỉ nhúc nhích, tiếp theo đó, ông ta từ từ ngồi dậy.

Sao có thể?

“Không thể nào!”

Hai mắt Hồng Trung Hà dại ra, không ngừng lắc đầu, ông ta cho rằng mình hoa mắt, nên lập tức đưa tay dụi mắt.

Sắc mặt Trương Tử Đằng cùng Trương Tử Ngọc hết sức khó coi.

Sao lão già kia lại tỉnh?

Mẹ của hai người họ cũng lộ vẻ kinh ngạc, thật sự không nói nên lời.

Duy chỉ có Nhan Như Sơ cùng Quan Hổ là hấp tấp xông vào biệt thự.

“Anh Dương!”

“Thiên Dương!”

“Bố!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.