Bát Gia Tái Thế

Chương 205




Chương 205

Đột nhiên, Quan Hổ và Nhan Như Sơ đồng thanh lên tiếng, sau khi nói xong, cả hai đều đưa mắt nhìn nhau.

Bọn họ đều hiểu tâm tư của đối phương!

Chữa!

Nhất định phải chữa!

Không cần biết Trần Đức có thực sự chữa khỏi hay không, nhưng nếu như đã đến rồi thì chính là hy vọng của bọn họ!

Điều quan trọng nhất là Quan Hổ biết chuyện xảy ra hai năm trước, nếu như Trần Bát Hoang đã nói có thể chữa khỏi, vậy thì có lẽ thật sự có thể chữa khỏi.

Về phần mẹ của Trương Hân Nhiên, bà ta không biết chuyện lúc trước, nhưng cũng không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy.

Bà ta đã đồng hành cùng Trương Thiên Dương suốt quãng đường dài, từ nghèo khó cho đến ngày hôm nay, gặp không biết bao nhiêu người, từ trên người Trần Đức bà ta có thể cảm nhận được niềm tin.

Niềm tin này không phải là không có căn cứ!

Huống hồ, bà ta là một người tin vào những chuyện kỳ tích.

Nếu như trên thế giới này không có kỳ tích thì Trương Thiên Dương đã không thể từ hai bàn tay trắng đạt đến đỉnh cao như ngày hôm nay.

“Tôi cũng đồng ý điều trị”, Trương Hân Nhiên nói: “Tôi muốn để anh ấy thử xem”.

Lúc này Trần Đức mới chú ý tới cô gái này, trong nháy mắt anh không khỏi có chút kinh ngạc.

Đây chắc chắn là một nhân vật đỉnh cấp nữ thần, thắt đáy lưng ong vòng nào ra vòng nấy, thân hình cực kỳ gợi cảm, khuôn mặt mang nét đặc trưng của người phụ nữ phương Đông.

Điều quan trọng nhất là, không biết vì lý do gì, lúc này cô chỉ mặc một bộ sườn xám, như thể nó đã được đặt may riêng, khiến cho khí chất của cô càng được tôn vinh đến cực điểm.

Ngay cả Trần Đức cũng nhịn không được mà liếc mắt nhìn thêm vài lần.

“Không được, nhất định không thể để hắn đụng vào bố”, Trương Tử Đằng kiên quyết phản đối, gã hận không thể đánh Trần Đức thành kẻ tàn phế, sao có thể để anh hành nghề y được.

Hơn nữa, gã không tin Trần Đức có năng lực đó.

“Đúng vậy, tôi cũng phản đối”, Trương Tử Ngọc tiếp lời.

Mẹ của Trương Tử Đằng và Trương Tử Ngọc cũng đồng tình với ý kiến đó, kiên quyết phản đối.

“Đủ rồi!”

Đột nhiên, Quan Hổ hét lên: “Anh Dương còn chưa chết, bây giờ nhà họ Trương không đến lượt mấy người lên tiếng quyết định!”

Quan Hổ vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ.

Quả thật đúng như vậy.

Hiện tại trong nhà họ Trương, bọn họ không có quyền lên tiếng.

Nói đúng ra, lời nói của bọn họ còn không có giá trị bằng Quan Hổ!

“Chú Quan, xem ra chú nhất quyết muốn để tên này chữa bệnh rồi”, Trương Tử Ngọc nói: “Nếu xảy ra vấn đề gì, chú phải chịu trách nhiệm: Trương Tử Đằng nói: “Chú Quan, chú phải suy nghĩ kỹ, nếu bây giờ hối hận thì vẫn còn kịp, tôi sẽ lập tức gọi người đánh thằng nhóc này thành tàn phế rồi vứt ra ngoài”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.