Bắt Em Về Làm Vợ

Chương 38: Bỏ trốn




Vừa dứt lời, tên cầm đầu liền xoay người lại, móc điện thoại trong túi quần của hắn ra một cái điện thoại di động bấm một dãy số.

Đầu dây bên kia một giọng nữ vang lên trong điện thoại.

- " Đã bắt được người rồi??? ".

- " Tất nhiên! Người tôi đã bắt được, cô cũng nên đến đây nhận hàng đi ". Tên cầm đầu cười đắc ý:

Nghe được câu trả lời mình muốn nghe bên kia người phụ nữ cười lớn thoả mãn.

- " Tốt! Rất tốt! Tôi sẽ đến ngay ".

Cúp điện thoại tên cầm đầu cười khoái trí vì sắp có một số tiền lớn đến tay còn được thưởng thức người phụ nữ xinh đẹp bên trong.

Hắn nhìn đàn em của mình nói với giọng nghiêm túc.

- " Canh chừng cô ta cẩn thận, không được để cô ta có cơ hội bỏ trốn ".

- " Đại ca cứ yên tâm bọn em sẽ canh chừng nghiêm ngặt kể cả một con kiến cũng không thể bò vào được ".

Một tên trong số đàn em của hắn cười cười vẻ mặt nịnh bợ nói.

Nỗi sợ trong lòng Tần Nguyệt ngày càng lớn cô đã cố gắng trấn an lại nỗi sợ nhưng vẫn không được. Lúc nãy, Tần Nguyệt đã nghe loáng thoáng cuộc trò chuyện điện thoại của tên đại ca cầm đầu, bên kia là giọng của một người phụ nữ. Rốt cuộc cô đã làm gì gây thù chuốc oán lại bị bắt cóc chẳng lẽ trên thương trường cô đã đắt tội với ai sao??? Nhưng Tần Nguyệt không nhớ gần đây cô chỉ có dự án cùng với Tống Thị hợp tác nếu đắc tội thì chỉ có thể Tống Thị.

Ý nghĩ này được Tần Nguyệt dập tắt nhanh chóng nếu thật sự đắc tội Tần Thị cũng không còn đứng trụ đến tận bây giờ với lại quan hệ của cô và Tống Cận Trạch rất tốt.

Tống Cận Trạch???

Trong đầu Tần Nguyệt lại xuất hiện một suy nghĩ khác, Tống Cận Trạch là người đàn ông được nhiều phụ nữ vây quanh ai cũng muốn tiếp cận anh để được lên làm Tống phu nhân gần đây cô hay xuất hiện bên cạnh Tống Cận Trạch rất có thể đã làm cho họ ghen tỵ nên cho người bắt Tần Nguyệt lại sau đó hành hạ tra tấn cô. Bên cạnh Tống Cận Trạch có biết bao nhiêu người phụ nữ nhất thời Tần Nguyệt chưa nghĩ ra người nào.

Tiếng bước chân của tên đại ca dần dần đi xa, lúc này Tần Nguyệt cũng dừng lại đoạn suy nghĩ của mình, cô ngẩng đầu nhìn những tên đang canh chừng cô, hai hàm răng nghiến chặt lại, giọng nói tràn đầy sự tức giận.

- " Các người được ai ra lệnh bắt giữ tôi, người đó đã cho các người bao nhiêu tiền ".

Một tên trong số những tên đang canh chừng Tần Nguyệt nhìn thấy vẻ đẹp của cô, hắn kiềm lòng không được, hắn bước về phía cô dùng bàn tay dơ bẩn của mình sờ lên vai rồi dần dần lên mặt miệng không ngừng nuốt nước bọt.

- " Cút! Mau cút! Không được chạm vào người tôi..... "

Sự quật cường trong ánh mắt của Tần Nguyệt lại gợi lên sự thèm khát tình dục trong lòng hắn, càng tạo cho hắn cảm giác hưng phấn phụ nữ cứng đầu như Tần Nguyệt khiến hắn muốn nếm thử.

Hắn nhìn cô bằng ánh mắt thèm khát, dùng lưỡi liếm khoé môi, Tần Nguyệt nhìn bộ mặt thèm khát của hắn trong lòng cô cảm thấy buồn nôn. Cô càng không khuất phục càng gợi lên hứng thú trong lòng hắn, hắn nở một phụ cười dê xồm, bàn tay hắn dùng sức xé một mảng áo bên cánh tay trái của cô.

- " Các người muốn làm gì??? Các người muốn bao nhiêu tiền tôi đều có thể cho các người ".

Nước mắt Tần Nguyệt rơi xuống trên gò má chưa bao giờ cô thấy bản thân bất lực như hiện tại chỉ có thể ngồi một chỗ gào thét nhìn hắn làm nhục mình.

Tần Nguyệt ra sức tránh né, do lực quá mạnh cô bị qua ngã xuống đất, những mảnh vỡ ghim sâu vào da thịt, máu từ cánh tay cô chảy xuống mặt đất.

Tên kia kinh hãi nhanh chóng đỡ Tần Nguyệt dậy, xem cô có bị làm sao khôg hắn sợ cô xảy ra chuyện gì tiền không lấy được đại ca sẽ giết chết hắn.....

Tần Nguyệt đau đớn, lông mày nhíu chặt, cô cắn chặt răng không cho mình phát ra tiếng kêu, trên chán đã lấm tấm mồ hôi, thều thào nói. ngôn tình hài

- " Các người mà còn đụng vào người tôi, tôi sẽ cắn lưỡi tự vẫn ngay lập tức, đến lúc đó không lấy được tiền các người làm sao ăn nói với tên đại ca của mình ".

Tên đứng canh chừng nghe Tần Nguyệt nói nói vậy trong lòng có chút hốt hoảng, lúc này, đồng bọn bắt cóc của hắn ở bên cạnh nghe thấy " không lấy được tiền " liền cảm thấy sợ hãi nên đã giữ lấy vai hắn:

- " Đừng làm càng, trước tiên phải chờ lệnh của đại ca, sau khi lấy được tiền rồi ăn cô ta cũng chưa muộn không cần phải vội vàng ".

Suy nghĩ được một lúc hắn cũng nghe lời tên đồng bọn của mình nhịn một chút giao dịch thành công rồi đến lúc đó muốn làm gì mà chẳng được.

Sau đó tên đồng bọn kéo hắn đi chỗ khác, Tần Nguyệt mới có thể thở nhẹ một hơi, cô nhất định sẽ thoát khỏi đây.

Lúc nãy bị té cô đã nhanh tay nhặt một mãnh thủy tinh, hai tên kia vừa rời khỏi, Tần Nguyệt liền dùng mảnh thủy tinh cứa vào sợi dây ngay tay và phần eo.

Được một lúc, sợi dây liền đứt, cô canh lúc bọn chúng không chú ý liền tháo sợi dây còn lại bỏ trốn qua cửa sổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.