Bách Tùng vừa nói, vừa liếc nhìn Quỳnh Anh, Tường Vy liền nắm tay Quỳnh Anh tháo chiếc nhẫn đang đeo ở ngón áp út ra rồi đeo vào ngón tay trỏ cho Quỳnh Anh rồi nói:
- Nhẫn đính hôn, nhẫn cưới phải luôn đi một cặp, tốt nhất là cả hai cùng chọn lựa theo sở thích của nhau như vậy mới vĩnh kết đồng tâm, anh Tùng mua một chiếc như vậy thì cuộc hôn nhân của hai người luôn gặp trở ngại, gập ghềnh, đôi khi sẽ có người thứ ba chen vào phá nát gia đình mà anh Tùng và Quỳnh Anh đã cố công gầy dựng. Tốt nhất xem chiếc nhẫn này như một món quà tặng ngày lễ.
Quỳnh Anh mở to mắt hỏi Tường Vy ý muốn xác định lại.
- Quỳnh Anh cậu đừng nhìn mình bằng ánh mắt đó, điều vừa nói có thật hay không mình không biết nhưng có kiêng cữ vẫn tốt hơn, mà có mua thêm một chục cặp nhẫn kim cương cũng không làm anh Bách Tùng nghèo đâu mà cậu lo, chồng cậu giàu lắm. Vợ chồng mình ăn xong rồi giờ phải đi dạo, hai người ở đây thông thả ăn và ngắm cá mập đi nha.
Thật ra chiếc tàu ngầm này của Tường Vy có thể lặn xuống biển sâu vừa có thể ngắm nhìn từng đàn cá bơi lội, những rạn san hô đang nhẹ nhàng đung đưa trong nước, cũng có thể chạy vi vu trên mặt biển như một chiếc du thuyền, còn diện tích tàu như một nhà cao cấp có hai phòng ngủ trần nhà trong suốt có thể ngắm cá bên ngoài lúc nào cũng được, có phòng xem phim, phòng tập gym, phòng bếp, tàu cũng có chức năng tự lái, toàn bộ nội thất bên trong đều là loại hiện đại chưa được bán trên thị trường.
Trong lúc về đến phòng thì Minh Huy đã nhận được một cuộc điện thoại, nên anh đã đến phòng gym, Tường Vy cũng tranh thủ liên lạc với người Bí Ẩn:
- Mau đều tra cụ thể tất cả thông tin những người trong danh sách tôi đã gửi qua, thời gian càng nhanh càng tốt.
- Oke, nhiều người nên giá hơn cao nha bà chế.
- Muốn bao nhiêu thì gặp bốn người kia mà lấy, ở đây chị của mi nghèo lắm không có tiền.
- Không tiền thì kêu chồng đưa, chồng bà chế rất giàu đó nha.
- Thằng nhóc thúi, mau biến đi cho đẹp trời.
Trong phòng gym.
- Boss chuyến hàng kim cương quý hiếm của chúng ta lần này đã có người đánh tráo, toàn là kim cương loại thường.
Minh Huy lúc này mặt đen sầm, lớn giọng quát:
- Tôi không cần biết lý do và quá trình, chỉ cần trong ba ngày phải mang được số kim cương trở về.
Vừa gác máy, một cuộc điện thoại khác lại réo rắt vang lên:
- Boss mau mở livestream của tập đoàn ABC, những mẫu thiết kế trang sức đó đều giống sản phẩm sắp ra mắt của chúng ta gần 90%, trong thời gian ngắn tập đoàn của chúng ta không có mẫu khác thay thế, hay mình dời ngày ra mắt lại?
Minh Huy nghe đến đây tắt điện thoại và leo lên máy bắt đầu chạy bộ, đây cũng là một cách giải quyết áp lực khi khi anh bị căng thẳng. Sau khi Minh Huy chạy bộ đến lúc gần kiệt sức anh liền gọi cho thư ký đặt biệt:
- Phải tìm kiếm số kim cương kia trong vòng ba ngày.
- Số kim cương kia giờ chắc đem ra nước ngoài rồi. Muốn có được số kim cương tinh khiết như vậy không dễ, trong thời gian ngắn muốn có được chỉ có nhà thiết kế nữ trang Nữ Hoàng May Mắn mới có thôi, nhưng để tìm được rất khó vì không ai biết cô ấy ở đâu cả.
Minh Huy cười nhếch mép, nhìn đồng hồ cũng đã gần đến giờ ăn tối nên anh rồi trở về phòng ngủ để gặp Tường Vy, nhưng trong phòng ngủ không có người anh cần tìm.
Đến khi Minh Huy tìm đến phòng làm việc thì thấy Tường Vy đang ngồi cặm cụi vẽ rồi tô màu, cửa phòng cũng không khóa, anh bước đến đứng bên cạnh, Tường Vy vẫn tập trung công việc của mình
Minh Huy tập trung cao độ, mân mê cầm từng tờ giấy lên chăm chú xem, những tác phẩm cô vẻ đều là những mẫu trang sức vô cùng đơn giản, rất độc đáo. Tường Vy nhìn anh cười tươi:
- Anh có biết là mình đang xem trộm những thiết kế của em không?
- Em chính là Kiều Ngọc Linda? Nói chính xác em chính Nữ Hoàng May Mắn?
- Chồng ơi, em nào có diễm phúc được làm nhà thiết kế nổi tiếng đó chứ.
- Em bớt diễn lại đi vợ, cho anh một đáp án chân thật.
- Tại sao anh nghĩ em là người đó?
- Được anh sẽ phân tích từng chi tiết cho em hết đường chối cải, trên tất cả tác phẩm của em đều có một ký hiệu cỏ ba lá, một chữ Q nằm giữa chiếc lá đầu đội vương miện có định hai viên ngọc.
Cỏ ba lá là may mắn
Chữ Q viết tắc của từ Queen
Vương miện có gắn viên ngọc, vương miện nhìn kỹ sẽ thấy chữ Kiều có viên ngọc thì đọc là Kiều Ngọc.
Nếu gáp các thông tin có nghĩa là " Nữ Hoàng May Mắn Kiều Ngọc ", giấy và màu vẽ của em là một loại đặt biệt nó sẽ biến mất trong thời gian một ngày, ai muốn xem phải dùng một một quy tắc nào đó do chính em đưa ra mới được.
Giống như mẫu này hiện tại chỉ là một trang giấy trắng A4 bình thường như khi đun trên lửa đèn cồn ảnh mới hiện trở lại.
Còn tờ giấy này cũng giống mẫu trước nhưng muốn xem ảnh phải nhúng vào nước muối loãng đây cũng chỉ là cách đơn giản nhất, còn nhiều mẫu cao cấp khác sẽ có nhiều cách làm khác nhau, nếu không làm theo đúng hương dẫn hình ảnh không hiện lên, đôi khi còn làm hỏng cả mẫu thiết kế.
Tường Vy lỗ tai đang lắng nghe, tay đang cặm cụi nấu mì cho cả hai, khi nấu xong cô đã dọn ra bàn, Minh Huy cũng bước đến ngồi cạnh vợ, anh tập trung nhìn chăm chú, hỏi lại một lần nữa
- Em có phải là Kiều Ngọc Linda?
- Dạ vâng đúng là em đây, câu trả lời này có làm anh hài lòng không?
- Hài lòng … vô cùng hài lòng, em có biết giữa hai nhà chúng ta có hôn ước từ rất lâu rồi không? Để từ chối hôn sự hai nhà, anh ra ngoài đi tìm cháu cho mẹ, để rồi em vẫn là mẹ con của anh và lại là vợ là vị hôn thê để ước hẹn từ nhỏ. Đời thật nhiều bất ngờ.
- Đã là của nhau thì xa mấy vẫn về bên nhau, còn không phải thì dùng cách hay thủ đoạn gì thì vẫn mãi là hai đường thẳng song song. Thôi màu ăn đi chồng, mỳ nở hết rồi.
Con cháu thật sự của nhà họ Kiều đều phải giấu kín thân phận, đặt biệt là người thừa kế gia tộc, mỗi quyết định của người này đều có thể để cả tộc vào cái chết diệt tộc.
Vì anh đã biết gia tộc họ Kiều đã rất lâu đều giữ trong tay rất nhiều loại đá, kim cương quý hiếm, còn số lượng bao nhiêu ngay cả em người kế thừa đời thứ mười năm, vẫn không biết rõ số lượng, ngoài ra còn có rất nhiều khoảng kinh doanh khác đều ở đỉnh cao chỉ với bao nhiêu đó đủ thành mục tiêu của rất nhiều người. Cả hai họ Kiều và họ Vương bao đời đều thân thuộc bổ trợ cho nhau nên luôn muốn các con cháu đều thành hôn cùng nhau.
Em cho anh biết đều này cũng là làm theo lời dặn của trưởng bối trong tộc. Chuyện công ty mình bị mất kim cương cũng không sao, em sẽ đưa anh số lượng khác đẹp và tinh khiết hơn, chỉ cần chúng ta ra mắt sản phẩm mới đúng thời gian là được, sau buổi ra mắt kết thúc mình xử lý chuột nhắt cũng chưa muộn.
Anh chọn cho em mười người thợ giỏi, đáng tin nhất để làm mẫu thiết kế mới cùng em, trong suốt thời gian làm để đảm bảo tính bảo mật em ở cùng mọi người.
- Uhm. Truyện Kiếm Hiệp
Sau khi trở về nhà Minh Huy và Tường Vy đều đã lao đầu vào công việc, tuy cả hai ở chung một nhà, ngủ chung một phòng nhưng cả hai đã không gặp được mặt nhau.
Hiện tại tập đoàn Kim Cương của Minh Huy được đổi tên thành tập đoàn Vương Gia.
Hôm nay sau khi tan làm Tường Vy trên đường về cô đã dừng xe lên nhà ở khu chung cư một để ký hợp đồng cho thuê.
Sau khi ký xong hợp đồng, khách thuê vừa bước ra, một bóng đen bất ngờ xông tới làm cô hốt hoảng hét lên:
- A a a … ưm …
Miệng vẫn bị người ta che lại một cách thô bạo, môi cô chạm vào lòng bàn tay thô ráp của đối phương làm cô phát đau, ngước mắt lên cô sợ hãi nhìn người vừa xuất hiện cơ thể bắt đầu run lên bần bật.
Là Văn Tùng! Hắn vậy mà ở bên ngoài chờ cô? Hắn điên rồi! Đôi mắt đỏ ngầu đầy tơ máu của hắn biểu thị những ngày gần đây hắn không ngủ, mí mắt sưng phù, ánh nhìn tròng trọc kia muốn nuốt chửng lấy cô.
Không, không được để hắn kéo vào phòng! Tường Vy liều mạng giãy giụa, tay nắm lấy thành cửa, dùng sức nâng đầu gối lên.
Có vẽ như đã biết trước cô sẽ tấn công nơi đó Văn Tùng khép chặt chân tránh né, sau đó một tay bịt miệng cô, một tay khác ôm eo cô mà kéo vào phòng, mấy đầu ngón tay cô điều đó tuần lên khi cố bám víu vào cửa.
Cô biết nếu để người đàn ông này kéo co vào trong sẽ hỏng bét, hắn điên lên mất lý trí thì làm sao bây giờ? đầu óc Tường Vy dần trống rỗng, cô điên cuồng giãy giụa ra nhưng vẫn không thành, cuối cùng bị đẩy ngã ra sàn.
Rầm
Cánh cửa vì Văn Tùng dùng chân đá mạnh mà đóng sầm lại, hắn trợn mắt nhìn cô, từ trong túi áo rút ra một con dao gọt giấy kề sát vào mặt cô mà cảnh cáo:
- Không được kêu, nếu em kêu lên thì đừng trách anh hiểu chưa?
Hai mắt đó ửng, nước mắt cũng trào ra chảy dài xuống gò má chạm vào bàn tay của Văn Tùng.
- Đừng khóc, anh sẽ không làm hại em đâu
Vẻ mặt hắn thật đáng sợ, cứ như một tên biến thái phát cuồng, Tường Vy toàn thân lạnh toát, cô giả vờ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Thấy cô ngoan ngoãn, Văn Tùng thu dao về, mặc dù thoát khỏi sự khống chế của Văn Tùng rồi, nhưng Tường Vy không dám động đậy chút nào, sợ hắn lao tới, một cái vung tay là có thể cắt đứt cổ họng cô.
Chân Tường Vy run dữ dội, mềm nhũn không có sức. Văn Tùng xoay người ra sao cẩn thận chốt khóa cửa, khi nhìn thấy người hắn yêu sợ phát khóc, hắn đau lòng tiến lại gần, áp sát mặt vào gò má cô an ủi:
- Tường Vy đừng sợ, em đừng sợ, anh không làm gì em đâu
- Anh... anh muốn gì?
Cô đã cố bình tĩnh nhưng cơ thể chẳng nghe lời, tim đập nhanh đến nỗi mắt hoa lên. Hơi thở của người đàn ông mang theo mùi rượu bia, thuốc lá khi mở miệng nói chuyện còn bốc lên mùi chua chua ghê tởm khiến cô nổi da gà.