Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!

Chương 65: 65: Tâm Sự Nỗi Lòng H




( Chương này có nhiều cảnh H+, bạn nào không thích hay chưa đủ tuổi vui lòng bỏ qua dùm Virusslovely nha, Thanks cả nhà!)

Bây giờ Vương Minh Huy mới lấy tay cởi bỏ quần áo trên người mình ra hết, bàn tay to lớn hư hỏng bắt đầu những màn dạo đầu quen thuộc luồng lách vào trong cơ thể cô, anh thẳng tay giật bay bộ đồ ngủ trên người cô ra.

Minh Huy bắt đầu đưa đầu lưỡi vào khoang miệng cô để khám phá mọi ngóc ngách, bàn tay anh lần mò từ vòng eo cô lên phía trên nơi đồi núi chập chùng, cao chót vót, bàn tay anh liên tục xoa xoa, nắn nắn, bóp mạnh bạo quả đào tiên to lớn nhưng rất vừa tay anh

Linda vì nhột không nằm yên phận dưới thân người kia mà liên tục uốn éo, làm anh càng hưng phấn, lớp son dưỡng của cô vốn đã bị anh hôn đến không còn chút dấu vết, bờ môi căng mọng của cô đã dần đỏ hơn, những nơi anh đi qua tạo ra dấu hickey chồng chất lên nhau, nhưng khi nhìn vào lại rất đẹp mắt, như một tác phẩm nghệ thuật.

Tóc cô xõa dài, có phần hơi rối rắm, vài lọn tóc xoăn được vương khắp nơi, trên thân cô chỉ còn sót lại vỏn vẹn một chiếc quần lót.

Anh bắt đầu sờ mó cơ thể của cô, rồi hôn khắp nơi, bàn tay hư hỏng sờ đến bờ mông đẩy đà bất giác luồn tay vào trong, cơ thể như phản ứng có điều kiện, cô kẹp hai đùi lại thật chặt, tay cô túm lấy cánh tay anh ta như một lời nhắc.

Anh nhanh chóng dùng tay kéo chiếc quần lót của cô xuống dưới đùi, anh lấy hai tay bắt đầu tách cặp đùi kia ra bắt đầu nâng cao lên vắt qua hông anh.

Một hành động không thể lường trước bắt đầu ập đến cô, không nhanh không chậm Minh Huy đã đẩy người anh em của mình vào hang động tình yêu kia để khám phá vùng đất mới.

Người anh em kia mới vào được nữa người đã phải ngậm ngùi đi ra vì hang động rất nhỏ và hẹp.

Linda vừa cảm nhận được gì đó rồi giật mình.

- Vy! Ngoan đi em, không được cử động

Anh nhẹ giọng dỗ dành nói với cô, cô đang bất ngờ khi nghe anh cái tên quen thuộc, nhưng giờ nó gần như quên lãng trong ký ức của cô

Minh Huy bắt đầu hành động tiếp, anh mạnh bạo hơn để đua người anh em của mình vào trong, Huy em thích thú ra vào rất nhiều lần như vui chơi công viên.

- Ư...!ư...!ư...!hmm

Sau khi chịu nhiều tác động thì cuối cùng cửa động cũng đã hé mở, để cho Huy em một đường chạy thẳng vào sâu bênh trong, đến tận cùng của hang động.

Cô lấy hai chân ngoắc lấy hông anh mà kẹp thật chặt.

Minh Huy thỏa mãn nhếch môi cười, lúc này đột nhiên ánh mắt tỉnh táo hơn bao giờ hết, nghe những tiếng nỉ non của thân hình kiều diễm dưới thân mình.

- Ưm....!a....!mm...!huh...

Anh vắt hai chân cô lên cổ mình khiến cơ thể cô lại được nhấc cao hơn rồi tốc độ ra vào nhanh hơn, Huy em sau một hồi được tung tăng dạo chơi, khám phá khắp nơi liền bị Minh Huy kéo mạnh ra ngoài.

Anh lật người cô xuống, khuôn mặt nhỏ úp vào gối, Linda luống cuống cảm nhận anh đang vén tóc của mình sang một bên, bờ môi ấm áp của anh bắt đầu hôn lên vai gáy rồi trượt dần xuống sống lưng.

Cảm giác như có một dòng điện chạy qua người, cô cảm thấy ngây dại, cơ thể bỗng dưng cảm giác nhẹ bẫng như đang trên mây, vừa mềm mại vừa nhẹ nhàng, anh vẫn hôn cổ gáy nhỏ của cô, nơi này thật sự khiến anh si mê, không kìm lòng được bỗng anh cắn vào cổ gáy nhỏ của cô khiến chỗ đó tạo thành một dấu răng nhỏ ghim sâu.

Linda đau đớn phát ra tiếng động:

- Uhm...!đau quá....

Anh nhấc mông cô lên cao hai tay bóp lấy vòng eo con kiến của cô, anh dùng hết sức của mình đẩy Huy em vào hang động, Linda không chịu được mà phát ra âm thanh rên rỉ, rồi chuyển thành tiếng khóc.

" á...!hự...hmm...!hic....!hic "

Vòng eo của cô vặn vẹo khó chịu, nó đã đi vào rất sâu, nghe những tiếng đó anh liền hành động chậm lại.

Cuối cùng cũng không biết họ chiến đấu với nhau đến hiệp thứ bao nhiêu nhưng Linda đã ngủ ôm anh ngủ rất ngon.

Minh Huy ôm thật chặt cô vào lòng, chỉ sợ khi nới lỏng tay ra cô lai biến mất, anh hôn lên vầng trán còn đọng lại vài giọt mồ hôi của anh khẽ thì thầm bên tai cô:

- Vợ! Cảm ơn em đã trở về, anh rất yêu em, anh sẽ không bao giờ để em rời xa anh thêm một lần nào nữa, ngủ ngon nha vợ yêu.

Rất nhanh anh cũng chìm vào mộng cảnh, có lẽ tối hôm nay sẽ là giấc ngủ ngon nhất của anh, sau một khoảng thời gian xa cách của hai người.

Sáng hôm sau, một ngày mới nữa lại bắt đầu bao phủ khắp nước N.

Ánh bình minh mùa thu chiếu nhẹ đến những tán lá cây trong vườn, những ánh đèn dần tắt.

Thành phố phồn hoa lại tấp nập xe cộ, người đi vội vã đến trường hay nơi làm việc của mình...

Trong căn phòng thượng hạng trên cao của một khách sạn cao cấp, ánh sáng dần chiếu qua khung cửa sổ kính trong suốt qua lớp rèm mỏng trắng tinh sang trọng, đôi mắt xinh đẹp khẽ nheo lại, hàng lông mi dài cũng khẽ lay động theo, Linda khẽ duỗi đôi chân thẳng tắp của mình, cô khẽ cựa quậy nhưng có vẻ khá khó khăn, cô chưa mở mắt tay vội vàng mò mẫm khắp nơi, chân cô liền vội gác lên cái gối ôm bên cạnh để giảm bớt đau, cô thầm than trách bản thân mình trong lòng: " Linda ơi là Linda, mày thừa biết mỗi khi quẩy tới bến là sáng thức dậy cơ thể rất mệt mỏi, vậy sau mày vẫn cứ bung xoã mãi thế này ".

Lúc sau cô cảm thấy bụng mình căng cứng rất khó chịu, muốn đi vào nhà vệ sinh, dù cảm giác bây giờ chỉ muốn nằm mãi trên chiếc giường mềm mại mà ngủ tiếp, cô bất lực mở mắt ra liền nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông oan gia mà cô ghét nhất, cô phải nhắm mắt lại khẽ nói trong đầu " đây không phải là sự thật, chỉ là một giấc mơ, chỉ cần mở mắt một lần nữa là không thấy cái bản mặt người đàn ông đáng ghét kia ", cô mỉm cười gật đầu một cái với chính mình rồi cô mở mắt ra một lần nữa lần này cả bốn con mắt của anh và cô đều nhìn vào nhau.

Anh mỉm cười nhìn cô trìu mến, chưa kịp để cô phản ứng, anh đưa tay lật tung chiếc chăn đang đắp trên người của cả hai ra phản chiếu vào tấm kính là hình ảnh cô đang ôm anh, bàn tay cô còn đặt lên hạt đậu đỏ trên ngực của anh, chân cô còn đang đặt ở hông anh, nhìn xuống một tí thì thấy cô em Linda và anh chàng Huy em cũng đang dính chặt vào nhau.

Còn Minh Huy tay chân thả lỏng không đụng chạm gì đến cô.

Khi nhìn thấy những hình ảnh đó qua kính, khuôn mặt Linda càng thêm đỏ ửng, xấu hổ không biết chốn vào nơi nào, chỉ biết câm nín chống tay nâng người ngồi dậy, đến vừa ngồi thẳng lưng bàn tay Minh Huy vội nắm hai bàn tay cô.

Huy em đang trong hang động lại trở nên to lớn, uy dũng một đường thẳng tiến vào sâu bên trong, lúc này anh vội dùng hết sức nhấp nháy mấy cái thật nhanh, anh không vội rút ra, chỉ ôm chặt lấy cô đứng lên đi vào toilet, cô theo quán tính hai tay choàng qua cổ anh ôm thật chặt, hai chân ngoắc chặt hông anh, đôi môi đang không ngừng quấn quýt lấy nhau.

Hiện tại mỗi bước chân của anh đi, cô đều nhói đau nhưng cũng có một cảm giác gì đó rất hưng phấn, rất đặt biệt, rất thân quen.

Khi vào trong toilet anh đặt cô lên lavabo, nơi đó lạnh làm cô rùng mình, anh nhẹ nhàng nhàng rút đứa em trai của mình ra khỏi hang tình yêu thì hang động thì một dòng nước ồ ạt tràn ra ngoài như nước tràn bờ đê, anh luyến tiếc rời khỏi bờ môi căng mọng của cô, anh nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn của cô, hai dòng nước mắt trên khuôn mặt anh đang chảy dài, anh vội nắm chặt tay cô nhẹ nhàng nói:

- Tường Vy, cảm ơn em đã trở lại bên cạnh anh, anh yêu em rất nhiều, vợ à.

Linda ngơ ngác nhìn từng giọt nước mắt nơi khóe mắt của anh, trái tim cô lại rất đau như ai đang bóp chặt, khiến cô hô hấp cũng khó khăn, một bàn tay cô rút ra khỏi bàn tay anh rồi đưa lên lau nước mắt cho anh, cô cất tiếng hỏi:

- Anh đừng khóc, nhìn thấy anh khóc không hiểu sao tim em rất đau, trước kia chúng ta từng là vợ chồng à? Anh có gì chứng minh đó là sự thật?

Tuy hiện tại trong đầu cô không có một ký ức gì về quá khứ, cô chỉ được biết những chuyện đã xảy với mình qua nhờ vào những đoạn camera do cậu hai và bà ngoại đã từng cho cô xem, trong đó không hề có anh nhưng ở nơi nào đó sâu trong trái tim cô cảm nhận được anh là người rất quan trọng, muốn tin tưởng anh thật nhiều, có nhiều lúc cô hay càng quấy, bướng bỉnh chẳng qua muốn được anh quan tâm đến mình nhiều hơn.

Minh Huy lấy tay quẹt đi những giọt nước mắt còn vương vấn trên khuôn mặt mình, anh cười tươi nói:

- Được, anh sẽ làm tất cả mọi việc để em yêu anh một lần nữa, giờ chúng ta mau tắm thôi ở trong này lâu em sẽ bị cảm mất, hôm nay trời cũng khá lạnh rồi.

Anh nhanh tay bế cô thả vào bồn nước ấm anh đã pha sẵn khi cô còn say mê ngủ, rồi anh cũng bước vào theo, anh tỉ mỉ rửa sạch những ngóc ngách trên người cô, đến khi chạm vào chiếc nhẫn cô đang đeo trên cổ cô anh liền xòe bàn tay chỉ vào chiếc nhẫn đang đeo trên tay mình và nói:

- Đây là chiếc nhẫn cưới của chúng ta, tuy cả hai chiếc nhẫn nhìn qua không có bất kỳ điểm nào giống nhau ngoài chất liệu là kim cương, nhưng khi để cả hai chiếc gần nhau em mới thấy chúng là một cặp.

Linda lấy chiếc nhẫn ở cổ mình xuống đặt vào lòng bàn tay anh.

Minh Huy lấy chiếc nhẫn mình to lớn của mình lồng ghép vào nhẫn cô thì trên mặt nhẫn hiện lên một trái tim cách điệu được tạo thành từ hai ký tự đầu tiên tên của hai người trong lòng trái tim còn có hình một mặt trăng khuyết nằm cạnh một hình mặt trời đang cười rất tươi lúc này anh mới nói:

- Đây là mẫu nhẫn cưới em tự thiết kế, anh thì tự tay làm, hình mặt trang và mặt trời trên nhẫn chính là tên của hai con chúng ta, Vương Minh Nhật là tên con trai lớn, ở nhà thường gọi là Dưa Hấu ????, còn bé út tên là Vương Minh Nguyệt ở nhà tên là Dâu Tây ????

Anh cứ luyên thuyên kể chuyện cho cô nghe, cho đến khi nước trông bồn dần trở lạnh, anh mới vội lấy khăn quấn ngang hông mình rồi lấy cái mền cuộn tròn cô lại như đòn bánh tét không để lộ ra ngoài một tất thịt nào.

Lúc này cửa phòng hai người vang lên tiếng gõ cửa, anh đặt cô xuống giường đi ra mở cửa để lấy hai bộ đồ mới cho cả hai đã được anh nhờ lễ tân mua hộ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.