Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 345: Thực Thần Hạo Nhiên - Chào mừng trở lại!




Hiểu My mỉm cười nhận lấy. Sau đó, tao nhã đưa lên miệng nhấp nháp. Quả nhiên, cảm giác tuyệt vời. Không khác gì lời bình của chủ nhân món ăn.

Mỗ nữ kinh ngạc thốt lên: - Thịt cá mềm nhưng không mất đi độ dai. Hương vị biến chuyển không ngừng, một chút đắng đắng, cay cay, rồi tới mằn mặn, cuối cùng là ngọt ngào rồi hóa thành thanh lãnh. Quả đúng với tên gọi của món ăn – Phi Long Ngạo Tuyết. Xuất sắc vô cùng.

- Hương vị của nó rất diệu kỳ. Đặc biệt là món ăn này đã phá vỡ những định kiến trước đây về Bạch Ngư a…

Những vị giám khảo còn lại cũng trầm trồ khen ngợi. Trong lòng rất muốn học hỏi bí quyết, nhưng ngại mặt mũi nên không dám. Vì thế, họ mang theo tất cả những nuối tiếc, cộng dồn vào điểm số của đầu bếp soái ca.

Vòng trung tuyển kết thúc. 

Hai đội tuyển mà Hiểu My đã “nhắm” ngay từ vòng sơ tuyển là Mộng Sinh Cư và Vạn Nhất Lâu đã xuất sắc giành hai tấm vé vào thẳng vòng chung kết. 

Mười đội này, ai cũng là “the best of the best”. Món ăn mà họ nấu đã đạt tới một trình độ cao chót vót mà từ trước tới giờ mọi người nhận biết. Những thực vương đời trước đều phải bùi ngùi mà thốt lên: “Quả là Trường Giang sóng sau đè sóng trước. Thời đại của chúng ta đã qua thật rồi”.

Hơ hơ…. 

Khán giả nghe thấy lời của họ, một truyền mười, mười truyền trăm. Khán giả nghe thấy, tô điểm chân dung của mười vị đầu bếp này càng thêm huyền bí, cao cả.

Nội dung thi vòng chung kết rất đơn giản. Mỗi đầu bếp chỉ cần nấu một món ăn bất kỳ tự chọn. Và chủ đề của món ăn đó là: “Hồi Ức”.

Thời gian quy định: Một canh giờ.

Thiên Vũ và Bách Lý Tà nhìn nhau. Giọng nói có chút không xác định.

- Bách Lý huynh, huynh còn nhớ món ăn mà Hạo Nhiên thường làm nhất khi còn ở trên Thiên Huyền Vũ là gì không?

- Haha. Trí nhớ ta vẫn còn tốt lắm. Bởi vì nàng thích nhất ăn kem trái cây thập cẩm. Dưỡng nhan tốt dáng. Cho nên thỉnh thoảng, chúng ta còn được hưởng ké món này.

Kem trái cây thập cẩm. Nghe thì có vẻ đơn giản. Nhưng mà muốn làm món này lại cực độ khó khăn.

Kem đó phải làm được từ nước đọng trong đóa Bạch Liên tại linh trì, mật Phong vương (Ong chúa) trong Thần Cốc, Sữa của loài bò tuyết chỉ sống trên ngọn tuyết sơn. Các loại trái cây ở đây cũng toàn linh quả. Muốn có được một ly kem như thế, Thực thần Hạo Nhiên phải tốn công sức rất nhiều. 

Nhưng mà điều kiện ở đại lục Thương Lan này, sẽ không thể nào làm được.

Không biết chuyển thế của thực thần Hạo Nhiên kiếp này có tìm ra được món ăn mang tên “Hồi Ức” đúng nghĩa của nó hay không?

Thiên Vũ giơ tay, khẽ vuốt chiếc cằm của mình. Ánh mắt đầy hi vọng nhìn về phía vị đầu bếp soái ca đang ngồi xếp bằng phía sau chiếc bàn dài tại vị trí dự thi của mình.

Thời gian chầm chậm trôi qua.

Trong khi chín vị đầu bếp khác đã bắt tay vào chế biến món ăn thì đầu bếp của Mộng Sinh Cư vẫn điềm nhiên như lão tăng nhập định.

Một hồi sau, hắn mới đứng dậy, phân phối trợ bếp bên cạnh vài câu. Trợ bếp chạy vội đi. 

Bản thân của vị đầu bếp soái ca này lại ưu nhã tiến tới quầy dược liệu. Hắn chọn một con gà mái tơ không gầy cũng không quá mập. Tiếp theo là lựa chọn một sấp lá sen xanh mướt.

Sau đó, hắn quay lại chỗ của mình. Người chủ trì nhìn thấy, hơi hơi tò mò. Bởi vì nguyên liệu mà Mộng Sinh Cư đầu bếp tuyển chọn quá đơn giản so với các đối thủ còn lại. 

Vị siêu cấp mỹ nam trong bộ trang phục đầu bếp màu trắng vẫn lặng lẽ với công việc của mình. Nhóm bếp để lấy than hồng xong lại bắt đầu điều chế gia vị. Mùi gia vị nhàn nhạt lan tỏa. Mọi người đều ngửi thấy, nhưng mà ngay cả “dân trong nghề” cũng không biết thành phần chính xác của nó là gì.

Vừa chuẩn bị xong phần nguyên gia vị thì trợ bếp cũng quay lại, mang theo một vò lớn đựng đầy bùn.

- Trời ạ! Là gà ăn mày. Ta không nhìn lầm đó chứ!

- Thật sự là gà ăn mày. Mộng Sinh Cư không ngờ vòng này lại sơ sài như vậy.

Khán giả bàn tán xôn xao. Vì ngay từ đầu họ đã đặt quá nhiều hi vọng vào vị đầu bếp trẻ khỏe đẹp trai này. Hơn nữa, hai vòng thi trước, hắn cũng đã tạo ra quá nhiều kinh ngạc, quá nhiều đặc sắc. Cho nên, vòng thi cuối này, sự trông đợi mà khán giả đặt lên hắn phi thường cao.

Thời điểm bốn phía quanh mình vang lên những thanh âm xôn xao không ngừng thì nhân vật chính vẫn lưu loát thực hiện món “Gà ăn mày” hồi ức của mình.

Đôi bàn tay xinh đẹp dùng lá sen, bọc lại con gà bắt đầu trét bùn lên, bịt kín, sau đó, vùi vào bếp lửa.

Sau đó, hắn nhịp giò ngồi một bên canh giữ bếp lửa của mình.

Hai canh giờ kết thúc. Ai nấy lần lượt mang sản phẩm của mình, đặt lên bàn của ban giám khảo.

Theo thứ tự dự thi đã bốc thăm. Mộng Sinh Cư số thứ tự là mười. Vạn Nhất Lâu lại là số một.

Người chủ trì lớn tiếng hô:

- Xin mời Triệu đầu bếp, đến từ Vạn Nhất Lâu lên thuyết trình về món ăn “Hồi ức” của mình.

Triệu Hùng lau sạch đôi tay rồi bước lên. Hắn khẽ gật đầu chào người chủ trì cùng ban giám khảo. Sau đó, nhìn xuống món ăn của mình đang đặt trên bàn. Giọng nói ưu tư, trầm lặng.

- “Tôi làm món này, tên của nó là “nem công chả phượng”. Là món ăn ngon nhất mà mẫu thân của tôi từng làm.

Thuở nhỏ, gia đình của tôi rất nghèo. Ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Nhưng mà, mỗi năm, vào đêm giao thừa. Mẫu thân của tôi vẫn làm một bàn đĩa lớn “Nem công chả phượng”, cúng tổ tiên, ông bà. Sau đó, cả nhà lại quay quần lại, cùng nhau thưởng thức, nói chuyện rôm rả.

Món “Nem công chả phượng” trong hồi ức của tôi chỉ gồm có trứng, rau dại, củ cải đỏ với dưa leo. Năm nào khấm khá thì có vài lát thịt mỏng. Nhưng mà, đối với tôi thuở ấy. Món “Nem Công Chả Phượng” của mẫu thân là ngon nhất ở trên đời”.

Triệu Hùng kể lại câu chuyện của mình. Sau đó, hắn đứng sang một bên, đợi chờ ban giám khảo nếm thử món ăn và cho nhận xét.

Hiểu My cầm đũa lên. Nhưng mà nhìn mãi một hồi, luyến tiếc phá hủy tác phẩm nghệ thuật tinh xảo của Triệu Hùng. 

Những cuốn chả phối màu rất đẹp giữa ba sắc xanh, vàng, đỏ, cùng với sắc trắng tạo nền, khiến cho hình ảnh chim phượng hoàng được tạo ra như sống lại, sắp sửa cất cánh bay lên. Vì thế, nếu gấp bất kỳ cuốn chả nào cũng sẽ khiến cho bày trí của món ăn không còn hoàn chỉnh. Cảm giác tội lỗi tràn đầy a.

Triệu Hùng thấy ban giám khảo đắn đo. Trong lòng khẽ buồn cười. Hắn đành tự mình động thủ. Một hơi gấp mười ba cuốn chả, đặt vào trong bát của ban giám khảo và người chủ trì. Tạo hình chim phượng trên dĩa, chỉ ít đi một tầng lông đuôi. Vẫn còn đẹp chán!

Trưởng ban giám khảo, người có tuổi đời lớn nhất. Sau khi “ăn chậm nhai kỹ”, khẽ gật gù. Nói lên đánh giá của mình.

- Trứng chiên mềm nhưng không mất đi hương vị. Màu sắc óng ánh như phát ra ánh sáng. Làm nổi bật lên rau diếp và phần thịt ở bên trong. Cải đỏ nấu chín vẫn không mất đi độ giòn và mùi vị tự nhiên. Món Nem công chả phượng của Triệu đầu bếp đúng là mang đến một nỗi da diết, mênh mang, chân chất hồn quê. Hoàn toàn hợp với chủ đề của vòng thi chung kết.

Wow. Một đánh giá rất cao. Triệu Hùng vui vẻ, nói lời cảm tạ.

Món ăn đầu tiên tương đối thanh đạm. Làm món mở đầu rất tốt cho đại tiệc ẩm thực. Những tuyển thủ còn lại đều hâm mộ nhìn đội tuyển Vạn Nhất Lâu với phần dự thi hoàn hảo của mình.

Sau phần thi của đội tuyển Vạn Nhất Lâu. Đến phần dự thi của những người kế tiếp. Những món ăn với chủ đề Hồi Ức mà họ làm ra, vô cùng phong phú, đa dạng.

Chín phần dự thi của chín đội tuyển nhanh chóng trôi qua. Người chủ trì nhanh chóng xuất hiện giữa sân khấu. Thanh âm sang sảng cất lên:

- Cuối cùng, mời La Hạo Nhiên – La đầu bếp của Mộng Sinh Cư cùng món ăn với chủ đề “Hồi ức” của mình.

Thiên Vũ và Bách Lý Tà nghe tên của soái ca đầu bếp xướng lên thì mỉm cười. Thập nhị chiến tướng bọn họ. Dù cho luân hồi bao nhiêu đời thì tình cảm với Hoan Hỉ Thần và Huyền Thiên Giới vẫn không thay đổi. Trong lòng họ đều thầm thì khe khẽ: Thực Thần Hạo Nhiên – chào mừng trở lại!

………………………………………………………………………

Giới thiệu về Nem Công – Chả Phượng – đỉnh cao ẩm thực Cung Đình Huế.

“Nem công chả phượng” – được coi là món ăn đứng đầu bát trân và không thể thiếu trong các bữa tiệc cung đình xưa kia. Tại Việt Nam, nem công chả phượng được coi là biểu tượng của sự tao nhã trong ẩm thực cung đình Huế. 

Nem công là nem làm từ da và thịt của con công. Món ăn này đặc biệt ở chỗ không qua nấu nướng mà được làm chín bằng quá trình lên men. Công trống sinh ra khi trưởng thành sẽ có đuôi dài, mỗi khi xòe tròn thì vô cùng đẹp mắt. Mật công rất đắng và độc nhưng phần thịt và da công lại là phương thuốc thải độc vô cùng hữu hiệu.

Để làm món nem công, người ta dùng phần thịt đùi của con công trưởng thành giã mịn sau đó trộn cùng riềng, tiêu, tỏi… rồi gói bằng lá chuối và ủ trong khoảng 3 ngày là có thể ăn được. Vì thịt công rất lành và có khả năng thải được nhiều loại độc nên món ăn này được liệt vào hàng quý giá và được các bậc vua chúa vô cùng yêu thích.

Chim phượng hoàng có thể là một loài chim chỉ có trong truyền thuyết và tưởng tượng của mọi người. Chả phượng là món chả được làm từ thịt một loài chim thuộc họ gia cầm mà thông thường là chim trĩ. Vì loại chim này có màu sắc khá đẹp và đuôi dài nên người dân thường nhầm tưởng là chim phượng.

Chim phượng bắt được thì đem đi làm thịt, lọc lấy phần thịt nạc cho vào cối giã nhuyễn cùng mỡ gà trống. Sau khi thịt chim được phết nhuyễn người ta trộn đều cùng với nước mắm, xì dầu, hạt tiêu, mật ong sau đó gói vào lá chuối và hấp chín là có thể dùng được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.